- Nhị hoàng tử người nói đúng rồi, tất cả những sản nghiệp này đều là của Trần gia. Có điều trần gia làm một cách quá bí mật, nếu như không phải ta có một chút tình cờ e rằng cũng không thể khám phá ra bí mật này. Mà ta tin tưởng người của Đại Hưng cũng không biết điều này.
- Có thể nói dựa theo tính toán của ta, trần gia tích lũy số bạc hàng năm dựa vào các sản nghiệp bên ngoài mà chúng ta đã phát hiện. Một năm tuyệt đối có thể từ 10 đến 15 triệu lượng bạc bỏ vào túi mình.
- Những sản nghiệp ở trong bóng tối của chúng còn không bị phát hiện thì sao đây. Vậy nên có thể nói tiềm lực trần gia lúc này cực kỳ hùng mạnh, khi trong tay bọn họ lại có đến khoảng 30 vạn quân. Cho nên có thể nói tại Đại Hưng đứng sau Hoàng Tộc chính là họ Trần, chẳng qua lúc này họ Trần giấu đi tất cả sức mạnh của mình mà thôi.
Nghe tể tướng Thương Đồng nói vậy, Lý Tư lúc này rơi vào trầm tư. Qua một lúc ánh mắt của hắn như nghĩ đến gì đó sau đó nói rằng.
- Tể tướng nếu chúng ta đem tin tức này tiết lộ thì sao đây.
- Chắc phải nó sẽ khiến cho Đại Hưng lâm vào cục diện hỗn loạn trong chính trị hay sao. Dù sao hoàng đế mới lên ngôi, danh không chính ngôn không thuận. Nếu như lại phát hiện thần tử của mình quá mạnh mẽ, có thể uy h·iếp hoàng quyền, và trận chiến 6 năm trước lại có bàn tay của ông ta thao túng, khiến họ Trần tổn thất nặng nề. Vậy thì cục diện này sẽ khiến cho Đại Hưng lâm vào trong bế tắc.
Nghe Lý Tư nói vậy, Thương Đồng lúc này thật sâu nhìn về phía hắn, sau đó bật cười lắc đầu. Thấy cảnh này Lý Tư có chút khó hiểu, nhưng cũng không lên tiếng mà đang đợi Thương Đồng giải thích.
Cảm nhận được thái độ của Lý Tư, tể tướng Thương Đồng lúc này lại càng hài lòng sau đó lên tiếng nói rằng.
- Người xưa có câu muốn g·iết địch nhân phải tung một kích chí mạng. Mà vào lúc này chính trị của Đại Hưng đang rất ổn định, hoàng đế của Đại Hưng sẽ không vì sự nghi kỵ trong lòng mình mà ngang nhiên đối phó với họ trần lúc này.
- Dù sao họ Trần lúc này quá mạnh, mà hoàng đế lúc này cũng chỉ lên ngôi 6 năm. Ông ta vẫn chưa đủ sức mạnh để hoàn toàn khống chế đất nước, vậy nên tiết lộ việc này quá sớm, ngoài việc tạo ra xích mích với họ Trần, thì chúng ta hoàn toàn không được lợi.
- Ngoài ra họ Trần mạnh như vậy thì tại sao chúng ta lại không kết hợp với chúng cơ chứ. Phải biết họ trần cho đến lúc này không chỉ buôn bán những mặt hàng xa xỉ phẩm, mà quân khí bọn chúng có buôn bán.
- Nhị hoàng tử ngươi nói xem, có một đối tượng hợp tác nhiều lần, lại cả ta và chúng đều có những bí mật không thể cho người biết, đây chẳng phải là sự ràng buộc lẫn nhau hay sao.
- Đặc biệt lúc này Trần Vũ và Lý Thịnh lại đang có thù hận, nếu như nhị hoàng tử lợi dụng tốt việc này, tuyệt đối ngài sẽ có một đồng minh mạnh mẽ từ ngoại quốc. Vũ khí, tiền bạc, lương thảo sẽ không ngừng được đưa đến, và quy tập dưới trướng của ngài.
Nghe Thương Đồng nói vậy Lý Tư lúc này cũng đã hiểu ý của ông ta, thì ra không phải là không tiết lộ việc này, mà là chưa đến thời điểm mà thôi. Họ phải đợi đến một lúc nào đó, hoàng đế Hạ Thiên Đạo có đủ sức mạnh để có thể kìm kẹp họ Trần. Lúc đó tin tức này được đưa ra mới khiến hai thế lực này lâm vào cuộc chiến chống lại lẫn nhau . Còn bây giờ bởi vì thế cân bằng được tạo lập, Hạ Thiên Đạo tuyệt đối sẽ không xé da mặt với họ trần vào lúc này.
Nghĩ đến những điều này Lý Tư lại càng nở một nụ cười quỷ dị sau đó nói rằng.
- Tể tướng mặc dù chúng ta không lộ mặt, nhưng mà ta nghĩ nên tiết lộ một chút tin tức về trận chiến sáu năm trước cũng không phải không được.
- Ta nghĩ Trần Vũ khi biết tin cha mình c·hết trận, cùng với vô số con em và chiến sĩ họ Trần chôn thân nơi xa trường, lại có bàn tay của Hạ Thiên Đạo. Tuyệt đối sẽ khiến trong lòng hắn xuất hiện nghị kỵ, mà hắn càng điều tra vậy thì không sớm thì muộn hai thế lực này cũng sẽ đánh nhau mà thôi, và đây sẽ là cơ hội cho chúng ta.
Nghe Lý Tư nói vậy, tể tướng Thương Đồng gật đầu, có điều ông ta vẫn trầm tư lên tiếng nói rằng.
- Nhị hoàng tử người có thể nói chuyện này cho Trần Vũ, nhưng tuyệt đối không được nói quá rõ ràng và cũng không được tiết lộ quá nhiều. Người chỉ cần nói cho hắn hiểu sự mờ ám của cuộc chiến 6 năm trước là đủ. Về phần tìm hiểu tin tức, ta tin rằng thế lực đứng đầu của Đại Hưng là họ Trần, sẽ có hệ thống mật thám không thua kém gì hoàng tộc đâu.
Nghe tể tướng Thương Đồng nói vậy, Lý Tư lúc này cũng nhẹ nhàng gật đầu rồi nở ra một nụ cười tàn nhẫn. Sau đó hai người họ lại không ngừng thì thầm to nhỏ với nhau, về các lưu ý khi đến Đại Hưng tham gia hôn lễ của trưởng công chúa.
Mà cùng lúc này tai kinh đô của Đại Hưng, hoàng đế Hạ Thiên Đạo đang cùng các quan viên bàn bạc về vấn đề hôn sự của công chúa Hạ Uyển Linh.
- Dựa theo đại hoàng tử báo cáo, thì ngày 25 tháng 9 là ngày đẹp, có thể tổ chức hôn sự cho tướng quân Trần Vũ và trưởng công chúa. Đối với việc này, các vị ái khanh có ý kiến gì không.
Hoàng đế Hạ Thiên Đạo vừa nói vậy, lúc này Phụ Chính đại thần Trịnh Cao lên tiếng nói rằng.
- Bẩm bệ hạ vấn đề hôn sự của công chúa Uyển Linh thật sự cũng không có gì để đáng bàn bạc. Vấn đề ở đây là phần sính lễ của công chúa và trần tướng quân phải tính như thế nào.
- Công chúa Uyển Linh khác với những công chúa khác, bản thân công chúa đã làm con tin tại nước địch sáu năm. Công lao khổ lao của công chúa chúng ta nhất định phải ghi nhớ, vậy nên phần của hồi môn của công chúa tuyệt đối phải vượt xa các công chúa hoàng tử khác.
- Về phần Trần tướng quân ngài ấy mặc dù là tướng lĩnh chinh chiến sa trường, nhưng họ Trần cũng là đại thế tộc của Đại Hưng. Sính lễ mà họ Trần giao cho hoàng thất, e rằng cũng không phải là một con số nhỏ.
Nghe Trịnh Cao nói vậy, các quan viên ở đây đều gật đầu tán thành. Thông thường tuyển phò mã cho công chúa, thì vị công chúa
đó sẽ được lập phủ riêng, phò mã phải ở cùng với công chúa.
Nhưng lúc này họ trần tuyệt đối sẽ không chấp nhận vấn đề ở rể. Dù sao Trần Vũ chính là trưởng tử đích tôn của họ Trần, trong tay còn đang nắm quân quyền đâu.
Chính vì vậy Trịnh Cao nói đến vấn đề sính lễ, không bằng là nói đến vấn đề cưới gả bình thường của các gia đình. Bởi vì chỉ có hai bên đưa ra sính lễ và của hồi môn, thì lúc này mối hôn nhân của họ mới trở thành công bằng. Công chúa Uyển Linh mới đến phủ của Trần Vũ như một vị chủ mẫu.
Nhìn về phía các quan viên không ngừng bàn bạc ở phía dưới, hoàng đế Hạ Thiên Đạo lúc này nhíu mày một chút, sau đó nhìn về phía lễ bộ thượng thư lên tiếng nói rằng.
- Lễ bộ thượng thư vấn đề hôn lễ của công chúa lễ bộ các ngươi có dự kiến như thế nào.
Nghe hoàng đế Hạ Thiên Đạo nói vậy, lễ bộ thượng thư Hà Bình lên tiếng nói rằng.
- Khởi bẩm bệ hạ thông thường các công chúa kết hôn thì sẽ được cấp một phủ đệ, 300 mẫu đất, cùng với hai vạn lượng bạc.
- Có điều đám cưới của công chúa Uyển Linh lúc này lại có chút khác biệt, cho nên lễ bộ đưa ra hai phương án.
- Thứ nhất là công chúa Uyển Linh kết hôn vẫn như lệ cũ, xây dựng phủ đệ và tướng quân Trần Vũ đến phủ với tư cách phò mã.
- Đối với việc này xét thấy công lao của công chúa trong những năm qua, lễ bộ đề nghị xây dựng phủ đệ rộng gấp hai lần so với nghi lễ các công chúa bình thường. Đồng thời thưởng mười vạn lượng bạc cho công chúa vào ngày kết hôn.
- Cách thứ hai là công chúa sẽ đến phủ của Trần tướng quân với tư cách là chủ mẫu.
- Đối với việc này bên lễ bộ sẽ không xây phủ đệ cho công chúa nữa. Mà dùng toàn bộ số tiền này để trở thành của hồi môn cho công chúa, bao gồm vàng bạc, châu báu, trang sức và với một ít người hầu.
- Đồng thời cũng vì kế hoạch này, cho nên sính lễ của họ Trần đưa ra cũng phải tương xứng với mặt mũi của Hoàng Thất. Đối với việc này lễ bộ sẽ cùng họ Trần thương lượng, sau đó sẽ đưa ra một kế hoạch chi tiết cho bệ hạ.