Tình Họa Sơn Hà

Chương 35: Mệt mỏi



Chương 35: Mệt mỏi

- Bẩm công chúa chuyện này e rằng có hiểu lầm, xin người hãy cho chúng ta giải thích.

Nghe Quế Nương nói vậy, Hạ Uyển Linh lúc này lạnh lùng nhìn về phía bà ta, sau đó hừ lạnh nói rằng.

- Giải thích, các ngươi định giải thích thế nào đây.

- Nói cho ta biết là cô nương nào dùng nhan sắc có thể dụ dỗ Trần Vũ đến đây qua đêm. Ta cũng muốn quan sát một chút ánh mắt của Trần Vũ rốt cuộc độc đáo đến như thế nào.

Nghe Hạ Uyển Linh nói vậy Quế Nương biết rằng có lẽ vị chủ mẫu này đã ghen rồi . Nhưng bà ta cũng đã nhận được lệnh của Trần Vũ là các sản nghiệp của bà ta đều là mặt hàng bí mật. Trần Vũ không nói thì không được tiết lộ ra ngoài. Vậy nên đối mặt với khí thế hung hăng của chủ mẫu, bà ta lúc này thật sự lâm vào lưỡng nan.

Lúc bà ta và các cô nương tại đây chuẩn bị bị Hạ Uyển Linh giày vò, thì lúc này Trần Vũ cũng đã đến . Thấy hắn Hạ Uyển Linh lúc này cười cợt lên tiếng nói rằng.

- Ồ, trần tướng quân tin tức thật là nhanh. Ta mới đến đây cùng với mấy tiểu mỹ nhân của ngươi nói chuyện một chút. Ngươi vậy mà đã xuất hiện rồi.

- Thật không bù cho mấy hôm trước, ta khóc lóc như thế nào ngươi đều không thay đổi một chút nào sắc mặt . Thật sự là một nam nhân tốt đây mà.

Nghe Hạ Uyển Linh nói vậy dân chúng đứng xung quanh đều nhìn về phía Trần Vũ mà bắt đầu bàn tán. Có điều rất nhanh trước ánh mắt lạnh lùng của Trần Vũ và vô số sát khí của quân lính, dân chúng nhanh chóng im miệng và tự gác rời khỏi đây.



Đợi khi nơi này dân chúng đã rời đi Trần Vũ mới hướng ánh mắt về phía Hạ Uyển Linh sau đó nói rằng.

- Công chúa người rốt cuộc còn muốn làm loạn đến bao giờ nữa.

Nghe Trần Vũ nói vậy Hạ Uyển Linh lúc này nở một nụ cười quyến rũ, đi đến trước mặt Trần Vũ. Trong mắt tất cả những người ở đây cô ta vậy mà nhào vào lòng Trần Vũ ôm hắn, rồi bắt đầu khóc lớn.

Đối mặt với việc này Trần Vũ vẫn như cũ một bộ mặt lạnh nhạt, sử dụng chiều cao vượt trội so với Hạ Uyển Linh mà lạnh lùng nhìn về phía người phụ nữ đang ôm lấy mình lúc này không nói một lời.

Không biết có bao lâu Hạ Uyển Linh lúc này mới lau đi nước mắt, sau đó dùng một giọng nói ủy khuất lên tiếng.

- Trần Vũ vào ngày thành hôn, kẻ thù của ta xuất hiện người không giúp đỡ ta thì thôi . Vậy mà trong mấy hôm ta không có ở đây, ngươi lại đi tìm người phụ nữ khác. Ngươi thật sự có xứng đáng với ta hay không.

Nghe Hạ Uyển Linh nói vậy, phần lớn những người ở đây đều dùng ánh mắt trầm tư nhìn về phía Trần Vũ. Bởi vì họ cũng không biết quá rõ sự tình trong đó. Có điều bởi vì ở đây gần như đều là thuộc hạ của Trần Vũ, cho nên đám này cũng chỉ quan sát một chút rồi lại lâm vào im lặng không nói gì.

Có điều Hạ Uyển Linh thấy vậy lại càng được nước lấn tới, không ngừng khóc lóc sau đó ngồi bệt xuống đất ăn vạ. Hành động này khiến cho mặt mũi của Trần Vũ dần đi mất hết. Bởi vì ở xung quanh đây cũng còn không ít người dân đang trốn trong các ngôi nhà xung quanh, mà xem kịch vui đâu.



- Mọi người nhìn xem công chúa Hạ Uyển Linh thật khổ. Vì Trần Vũ đã bị chia cắt với thanh mai trúc mã là Mộ Dung đại nhân. Bây giờ Trần Vũ vậy mà dám ra vào kỹ viện, không quan tâm đến cảm xúc của công chúa.

- Nói vậy đã là gì, không Thấy công chúa cho dù bị Trần Vũ đối xử lạnh nhạt vẫn vô cùng quan tâm hắn hay sao. Vừa nghe hắn cùng người con gái khác ở một chỗ, cô ấy đã chạy đến muốn đ·ánh g·hen. Đây chẳng phải là công chúa cũng thích Trần Vũ sao. Chẳng qua tên này quá lạnh lùng và không quan tâm đến công chúa mà thôi.

Âm thanh của người dân tuy nhỏ, nhưng tại một bầu không khí quỷ dị tĩnh lặng thì tất nhiên Trần Vũ vẫn có đôi lời nghe thấy. Hắn dùng một ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Hạ Uyển Linh sau đó nói rằng.

- Thời gian qua ta rất mệt mỏi, không muốn cùng công chúa người đôi co nữa. Nếu như người cảm thấy hôn sự này không hứng thú nữa, vậy thì chúng ta hòa ly đi.

Trần Vũ nói xong thì hắn quay đầu nhìn về phía thuộc hạ của mình là Huyền Vũ nói rằng.

- Truyền mệnh lệnh của ta cho hệ thống q·uân đ·ội tại thành Lạc Nhạn, cũng như các thành trì khác. Tất cả gia đinh hộ vệ của quý tộc không được phép xuất hành quá 50 người, khi ở trong thành mang theo v·ũ k·hí. Kẻ trái lệnh xét theo phản quân g·iết hết.

- Các hoạt động gây rối hoặc có xích mích với nhau đều phải báo lên quan phủ. Kẻ nào tự ý động binh đao trong thành trì, cũng xem như phản loạn g·iết không tha.

Nghe Trần Vũ nói vậy Huyền Vũ lúc này chắp tay nói rằng.

- Tuân lệnh tướng quân.

Trần Vũ nghe vậy thì gật đầu, nhìn về phía Hạ Uyển Linh còn đang nước mắt ngắn nước mắt dài, có điều không kêu khóc nữa, mà dùng một bộ mặt tức giận nhìn về phía hắn. Khiến cho tên này cũng thật sự đã mệt mỏi trong lòng.



Có điều thở dài một hơi hắn vẫn đi đến trong ánh mắt của những người ở đây, và tiếng gào thét của Hạ Uyển Linh . Hắn ta vậy mà vác cô ta trở về phủ của mình.

Thấy cảnh này đám hộ vệ tỳ nữ của công chúa cũng không dám làm loạn. Bởi vì họ biết đang có mấy trăm cặp mắt lạnh lùng nhìn về phía mình đâu . Dám đứng ra ngăn cản vậy đám này chắc chắn phải c·hết . Dù sao công chúa và Trần Vũ chính là vợ chồng danh chính ngôn thuận, mà hai người họ cãi nhau đâu đến lượt hạ nhân xen vào.

Một lúc sau trong phủ tướng quân, Trần Vũ ném Hạ Uyển Linh lên tường của mình sau đó nói rằng.

- Đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng ta muốn nói chuyện với người, theo hình thức hai người bình đẳng quan hệ.

- Ta không biết người thù hận với ta điều gì, ta cũng không quan tâm người nghĩ gì trong thời gian qua. Nhưng ngươi hãy nhớ cho kỹ, trên vai của ta còn có Trần gia, còn có mấy chục vạn gia đình đang nhìn vào ta mà sống. Ngươi mà làm loạn, vậy thì ta sẽ không buông tha cho ngươi đâu. Đồng thời ngươi yên tâm Mộ Dung Ngọc và người nhà của hắn cũng không thoát được.

Nghe Trần Vũ dùng một giọng nói lạnh lùng và tàn khốc không ngừng uy h·iếp mình. Hạ Uyển Linh lúc này đang dùng một bộ mặt tức giận nhìn về phía hắn, có điều rất nhanh cô ta lại nở một nụ cười quyến rũ. Sau đó vậy mà trước mặt Trần Vũ tự cởi đồ của mình ra.

Nhìn về phía thân thể của Hạ Uyển Linh không có chút gì dính người, hoàn toàn đập vào mắt. Trần Vũ lúc này hắn cũng hóa đá một chút . Đây đã là lần thứ hai hắn nhìn thấy thân thể của cô ta, có điều Hắn biết Hạ Uyển Linh đây chỉ là đang dùng cách này để nhục nhã hắn mà thôi . Quả nhiên khi nhìn thấy trạng thái của Trần Vũ, cô ta lại cười lạnh lên tiếng.

- Thế nào Trần tướng quân uy phong là thế, lại không thể cưỡng lại trước vẻ đẹp của ta hay sao. Ngươi nhìn xem ngực ta có lớn hay không, mông ta có trắng hay không.

Đối mặt với những lời khiêu khích của Hạ Uyển Linh, Trần Vũ lúc này lạnh lùng nhìn về phía cô ta một chút. Sau đó hắn lấy một chiếc chăn che lên người của cô ta rồi nói rằng.

- Tại trong phòng ngủ chúng ta chính là vợ chồng, công chúa ngài làm như thế này chẳng phải là đang mời gọi ta sao. Lẽ nào ngài muốn chúng ta ngủ chung hay sao.