Tình Họa Sơn Hà

Chương 49: Đánh cờ



Chương 49: Đánh cờ

- Lần này ta e rằng sẽ khiến ngươi chịu thiệt, nhưng mà chỉ cần lần này ngươi có thể thành công trở thành phu nhân của Trần Vũ. Vậy thì sau này Thượng Quan gia tuyệt đối sẽ bù đắp cho ngươi.

- Chúng ta sẽ dùng mọi cách giúp ngươi có thể trở thành chủ mẫu của họ Trần. Đồng thời nếu một ngày phán đoán của chúng ta là sự thật, Trần gia và Hạ gia xảy ra xung đột không thể nào ngăn cản được, xuất hiện n·ội c·hiến tại quốc gia. Vậy thì đến lúc đó chúng ta vẫn có thể sẽ ủng hộ phu quân của ngươi lên làm hoàng đế.

Nghe Thượng Quan Vân Trường nói vậy, Thượng Quan Khả Vân lúc này nhìn về phía hắn một chút sau đó gật đầu. Có điều suy nghĩ một lúc cô ta lại lên tiếng nói rằng.

- Vấn đề là lúc này chúng ta dùng cách nào đây, để có thể thuyết phục Trần Vũ nghiêng về phía chúng ta.

- Dù sao muốn ta gả cho hắn thì Trần Vũ cũng phải đồng ý mới được. Mà ngày hôm nay khi gặp Trần Vũ, ta phát hiện ý nghĩ này thật sự quá ngây thơ rồi.

- Trân Vũ là một người lạnh lùng, nhưng càng là những người như vậy sẽ không dễ dàng mang trái tim của mình cho người khác. Nói cách khác ta lúc này đã chậm một bước, để cho hạ Uyển Linh nhảy vào trái tim của Trần Vũ rồi . Bây giờ chúng ta muốn đạp cô ta ra không đơn giản như vậy.

Nghe em gái của mình nói vậy, Thượng Quan Vân Trường suy nghĩ một lúc sau đó nói rằng.

- Việc này không vội, dù sao cuộc hợp tác của chúng ta và thế lực kia vẫn còn đang trong giai đoạn đầu tiên. Vậy nên ngươi vẫn còn có cơ hội để thuyết phục Trần Vũ. Về phần ngươi có thuyết phục được hay không cũng không quan trọng. Chúng ta lần này mặc dù đánh cược lớn, nhưng nếu thua cuộc cũng chỉ tổn thất một chút mà thôi không đáng là bao nhiêu.

Nghe Thượng Quan Vân Trường nói như vậy, Thượng Quan Khả Vân lại không thể nào vui được. Lần này bọn họ dính đến thế lực kia là một lần đánh cược rất lớn. Mặc dù cho dù thất bại Thượng Quan gia chỉ mất tiền tài, nhưng số tiền tài họ đánh mất thật sự nhiều lắm.



Thở dài một hơi tạm thời bỏ qua vấn đề này, cô ta suy nghĩ một lúc lại lên tiếng nói rằng.

- Mộ Dung Ngọc hình như đã có ý định muốn tìm chúng ta hợp tác. Việc này đại ca ngươi thấy nên xử lý thế nào.

- Mộ Dung Ngọc sao, tên này cũng xem như là một kẻ có tài. Đáng tiếc hắn không đủ tầm để đối đầu với Trần Vũ.

- Có điều chúng ta Thượng Quan gia từ trước đến nay vẫn luôn giữ một quan điểm, đó là ai đến cũng là khách. Mà Mộ Dung gia mặc dù không mạnh bằng trần gia, nhưng bọn chúng cũng là binh gia thế tộc. Ta thấy kết hợp với bọn chúng cũng không phải là không có lợi . Đặc biệt lần đánh cược này nếu Mộ Dung gia cũng tham gia vào, cơ hội thắng của chúng ta ngược lại cũng lớn hơn một chút.

Nghe anh trai của mình nói vậy, Thượng Quan Khả Vân lúc này cũng gật đầu . Vậy là rất nhanh một quyết định của hai anh em nhà thượng quan được đưa ra . Vậy là họ lại trở về phòng của mình, một người tiếp tục với ý định câu dẫn Trần Vũ, một người thì bắt đầu lên kế hoạch hợp tác với các phe phái tại phía bắc.

Thời gian cứ vậy lại nhẹ nhàng trôi đi, đám người Thượng Quan Khả Vân ở lại khu vực của Trần Vũ đến tận giữa tháng 6 mới chịu rời đi .

Trong thời gian này Thượng Quan Khả Vân nhiều lần muốn câu dẫn Trần Vũ, đáng tiếc Hạ Uyển Linh như là một con cú săn mồi luôn luôn bám dính lấy Trần Vũ. Mỗi lần Thượng Quan Khả Vân đưa ra ý đồ sấu, đều bị cô ta chặt đứt hết.

Việc này khiến cho Thượng Quan khả Vân vô cùng tức giận, nhưng cũng không thể nào trắng trợn cùng với Hạ Uyển Linh tranh c·ướp Trần Vũ được. Dù sao cô ta cũng không xuất giá và bản thân danh tiếng cũng rất tốt, không giống như Hạ Uyển Linh lúc này.



Về phía Thượng Quan Vân Trường trong hơn 2 tháng qua, hắn cùng với Mộ Dung gia đã đạt được một khối hợp tác nhất định. Đồng thời trong bóng tối cũng mấy lần thăm dò Mộ Dung Ngọc, đáng tiếc tên này cũng là một kẻ cáo già. Đụng đến thì dừng, hắn cũng không cùng với Thượng Quan Vân Trường dính dáng quá nhiều đến những vấn đề bí ẩn của đất nước.

Có điều đám người Thượng Quan khả Vân lại không biết, mọi hành động của họ đều nằm trong sự giá·m s·át của Trần Vũ. Đứng trên tường thành Lạc Nhạn, Trần Vũ lúc này bình tĩnh nhìn về phía cổng thành sau đó nói rằng.

- Thời gian qua không thể tra tìm ra được thế lực đang cùng với Thượng Quan gia hợp tác hay sao.

- Bẩm tướng quân tất cả tiềm lực của chúng ta đều bị huy động, để tra tìm vụ việc này. Đáng tiếc Thượng Quan gia ẩn dấu của kỹ lưỡng, lực lượng của chúng ta thậm chí có một bộ phận đã hi sinh và bị tiêu diệt, vẫn không thể tìm ra được manh mối.

- Hiện nay tiểu nhân cũng không dám phát động quá mạnh mẽ lực lượng thám tử của ta tại cao tầng của thượng quan gia truy tìm việc này. Vì sợ một khi làm vậy, sẽ đánh rắn động cỏ, để lộ ra việc chúng ta đang thâm nhập vào chính nội bộ của thượng quan gia lúc này.

Nghe Cẩu Thăng nói vậy, Trần Vũ lúc này dùng một ánh mắt đạm bạc nhìn về phía ngoài thành Lạc Nhạn. Nơi mà các thương nhân đang không ngừng tấp nập người xe đi ra đi vào tòa thành trì này để buôn bán mà lên tiếng nói rằng.

- Thời gian qua người của Thượng Quan gia đang buôn bán tập trung vào những mặt hàng gì, hoặc có loại mặt hàng nào đột xuất bị nhập lên hay không.

Nghe Trần Vũ nói vậy, Cẩu Thăng lúc này suy nghĩ một lúc sau đó nói rằng.

- Bẩm tương quân gần đây Thượng Quan gia thu mua lương thảo và thuốc men rất nhiều.

- Nghe nói Mộ Dung gia ở phía nam lại b·ị n·ạn châu châu q·uấy n·hiễu, cho nên đã liên hệ với Thượng Quan gia thu mua rất nhiều lương thảo để chống lại nạn dịch này. Đồng thời cũng đã có công văn gửi lên triều đình, ngoài ra Thượng Quan gia cũng nhập rất nhiều thuốc men, nghe nói cũng là vì buôn bán cho Mộ Dung gia.



Nghe Cẩu Thăng nói vậy Trần Vũ lúc này trầm tư một chút, sau đó ánh mắt của hắn trở nên kỳ dị rồi lên tiếng nói rằng.

- Gần đây tình hình tại Khương Địa như thế nào.

Nghe Trần Vũ bất chợt lại hỏi sang vấn đề khác, Cẩu Thăng lúc này cũng có chút sững sờ. Nhưng rất nhanh hắn cũng chắp tay lên tiếng nói rằng.

- Bẩm tướng quân gần đây tình hình Khương Địa vô cùng yên ổn, các bộ tộc tại đây cũng không có các hoạt động q·uấy n·hiễu biên giới của nước ta.

Trần Vũ nghe Cẩu Thăng nói vậy ánh mắt hắn lại càng toát ra sự kỳ dị, sau đó lên tiếng nói rằng.

- Khương Địa là nơi tập trung sinh sống của người Khương. Họ theo hình thức các đại bộ lạc sinh sống với nhau, và lấy việc phát triển nông nghiệp chăn nuôi là chính.

- Đám này vào mùa đông thường đối mặt với cảnh gia súc thiếu cỏ khô, cho nên thường xâm lấn vào lãnh thổ nước ta, để giúp gia súc mình có thể sống sót vượt qua mùa đông.

- Nhưng năm nay chúng lại không tiến công hay sao. Ta nhớ rất rõ năm nay tuyết rơi cũng không hề ít so với những năm trước. Khương Địa lấy đâu ra lượng lớn đồng cỏ cho gia súc ăn đây.

Nghe Trần Vũ nói vậy Cẩu Thăng lúc này cũng có chút sửng sốt. Ngẫm nghĩ một lúc hắn vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra, sau đó hắn lên tiếng nói rằng.

- Tướng quân ngài có phát hiện chuyện gì hay sao.