- Mà Đại Hưng tại biên giới phía Tây xây dựng ra một loạt các thành trì, với tường lũy kiên cố, binh lực tập trung lên đến 20 vạn. Ẩn trong bóng tối có thể sẽ còn nhiều hơn. Đối với một cuộc tập kích quy mô nhỏ của người Khương, Đại Hưng chúng ta hoàn toàn không xem đây là chuyện to tát.
- Mà các ngươi tập trung lượng lớn binh lực công đánh nơi này, vậy thì Đại Hưng sẽ như truyền thống của tổ tiên, thực hiện chính sách lấy mạng đổi mạng. Dựa vào tường thành để ngăn cản kỵ binh người Khương tiến công, đến lúc đó khả hãn người có thấy những khung cảnh xác c·hết ngổn ngang, máu nhuộm mặt đất hay không.
- Bây giờ phụ vương ta muốn kí một hiệp ước hòa bình giữa hai bên, trong 5 năm. Đồng thời chúng ta cũng chịu ra một lượng lớn tài vật, là thứ mà người Khương thiếu thốn lúc này chính là v·ũ k·hí, để trao đổi làm điều kiện Hòa Đàm của hai bên. Lẽ nào khả hãn lại còn muốn nhiều hơn hay sao.
Nghe Hạ Quốc nói vậy Nặc Thanh Vân lúc này mỉm cười nhìn về phía hắn một chút . Sau đó ông ta cũng không đưa ra một câu trả lời chính xác, mà nhẹ nhàng vẫy tay cho hai người Hạ Quốc rời đi .
Đợi khi hai tên này biến mất trong tầm mắt của mình, thì ở trong cánh gà vậy mà có mấy người từ từ đi ra . Họ chính là con của hắn, cũng như mấy vị tướng lĩnh thân cận của ông ta.
Nhìn về phía những kẻ này Nặc Thanh Vân lúc này lên tiếng nói rằng.
- Mọi người các ngươi đều đã nghe rồi, hiện giờ các ngươi cho ta ý kiến việc này nên xử lý như thế nào.
Nặc Thanh Vân vừa nói vậy lúc này con trai cả của ông ta tên là Nặc Mã Lâm lên tiếng nói rằng.
- Bẩm phụ hãn ta cho rằng việc kết minh với sở vương của nước Đại Hưng cũng không phải là điều không thể làm được.
- Thứ nhất mặc dù hai bên có một thỏa thuận là chúng ta không được công đánh lãnh thổ của Đại Hưng trong 5 năm tới. Nhưng việc khi mùa màng bị tuyết tai ảnh hưởng, chúng ta vẫn có thể lùa đàn gia súc của mình đến lãnh thổ của chúng. Chẳng qua là không giống như những lần trước t·ấn c·ông c·ướp b·óc thôn làng của chúng mà thôi. Ta tin rằng việc này sở vương sẽ nhắm một mắt mà bỏ qua một mắt.
- Thứ hai là chúng ta thật sự đang thiếu thốn v·ũ k·hí, trong suốt thời gian qua không biết bao nhiêu trận chiến của người Khương và Đại Hưng đã xảy ra. Nhưng bởi vì yếu tố thành trì của quân địch và việc chúng ta thiếu v·ũ k·hí, mới khiến chúng ta đánh trận nào thua trận đó. Mặc dù thành quả c·hiến t·ranh vẫn đạt được, nhưng tổn thất về người của chúng ta thật sự quá lớn.
- Thứ ba chính là mục đích thật sự mà Sở Vương muốn đình chiến với chúng ta trong 5 năm. Theo con thấy đây rõ ràng là sở vương có ý định mưu phản.
- Dù sao ai không biết hoàng đế Hạ Thiên Đạo của Đại Hưng lên ngôi một cách danh không chính ngôn không thuận cơ chứ . Tứ vị phiên vương của Đại Hưng thì như hổ đói rình mồi muốn lật đổ hắn.
Nghe Nặc Mã Lâm nói vậy lúc này những người ở đây đều gật đầu đồng ý . Mà Nặc Thanh Vân tất nhiên cũng càng hiểu rõ điều này, ngẫm nghĩ một lúc ông ta lúc này cười lạnh nói rằng.
- Sở vương có thể sẽ phát động phản loạn, nhưng khả năng thành công của hắn lại không cao như các ngươi nghĩ đâu.
- Đầu tiên Đại Hưng lúc này còn có ba vị phiên vương khác, trong tay bọn họ đều nắm giữ trọng quân. Chính vì vậy sở vương một khi công phá được thành Vũ Thịnh, thì sẽ lập tức đối mặt với ba vị phiên vương khác vây công.
- Thứ hai lực lượng phe phái tại Đại Hưng cũng vô cùng nhiều. Trong đó họ Trần lại càng trở thành một thế lực bá chủ, nắm giữ địa vị độc tôn bên q·uân đ·ội. Có thể nói sở vương không có họ Trần ủng hộ việc hắn muốn lên làm hoàng đế chỉ là nằm mơ nói mộng mà thôi.
- Có điều nếu sở vương muốn làm loạn một lần, chúng ta cũng sẽ vui mừng ủng hộ hắn. Bởi vì chúng ta nhận được lợi ích càng nhiều, thì sau này dựa vào chính số lợi ích này chúng ta sẽ cho đại hưng một đòn đau nhớ đời. Để chúng biết việc đưa v·ũ k·hí cho kẻ thù đáng sợ như thế nào.
Nghe Nặc Thanh Vân nói vậy, những người ở đây đều cười lớn. Người Khương bọn họ cho dù thiếu thốn lương thực v·ũ k·hí và trang bị. Nhưng dũng sĩ người Khương không có một kẻ yếu, thứ họ thiếu là một cơ hội để c·ướp lấy những thành trì của Đại Hưng, nơi mà gia súc của họ có thể ăn cỏ quanh năm, không lo lắng thời tiết lạnh giá nữa.
Nghĩ đến những điều này Nặc Thanh Vân lại nhìn về phía những người ở đây sau đó nói rằng.
- Trong mấy ngày tới cử người trông chừng đám người Đại Hưng kia . Có điều cũng không cần phải giá·m s·át quá kỹ lưỡng. Chúng muốn làm gì Cứ kệ chúng thôi . Chỉ khi chúng đụng đến những lợi ích cốt lõi của chúng ta, hoặc có dấu hiệu muốn lôi kéo phe phái vậy thì mới cảnh cáo chúng.
Nghe Nặc Thanh Vân nói vậy, lúc này con trai thứ hai của hắn là Nặc Lỗ lên tiếng nói rằng.
- Bẩm phụ hãn nghe nói lần này ngoài số Vũ Khí lương thực, bọn chúng mang đến còn rất nhiều các loại hàng hóa khác. Con thấy chúng ta cũng có thể cùng chúng trao đổi thêm một chút. Dù sao thời gian qua cũng có rất nhiều thương đội của Đại Hưng đi đến nơi này buôn bán. Con cảm thấy hàng hóa của chúng cũng rất tốt.
Nghe con trai nói vậy Nặc Thanh Vân lúc này cũng mỉm cười gật đầu. Có thể nói vùng Đất của người Khương thiếu thốn về mọi thứ, những nơi này cũng là một cửa ngõ của rất nhiều các thế lực đến đây buôn bán.
Bởi vì nơi này giống như một vùng đất không có trật tự, mọi loại hoàng hóa đều được người khương chấp nhận cho các phe phái buôn bán ở đây.
Mục đích về việc này không phải người khương không có những nỗi lo trong lòng, mà là bọn họ biết chỉ có một vùng đất lấy kẻ mạnh vi tôn thì người của các thế lực mới có thể đến đây. Nếu không chỉ dựa vào những đồng cỏ nhìn không thấy được chân trời, ai sẽ hứng thú đến đây chứ. Lẽ nào chỉ là vì mua mấy cân thịt của gia súc họ nuôi hay sao.
Nghĩ đến những điều này, Nặc Thanh Vân lại nở một nụ cười nghiền ngẫm sau đó nói rằng.
- Có điều tra ra được thế lực đang muốn cùng chúng ta hợp tác lần này là người ở đâu hay không.
Nghe Nặc Thanh Vân nói vậy, Nặc Mã Lâm lúc này lên tiếng nói rằng.
- Bẩm phụ Hãn bọn chúng rất thần bí, có điều tiềm lực của chúng cũng rất khủng kh·iếp. Loại v·ũ k·hí mà chúng bán cho chúng ta tuyệt đối là loại rất tốt, so với v·ũ k·hí của các nước xung quanh lúc này tuyệt đối chỉ có thể mạnh hơn. Đã vậy loại v·ũ k·hí đó chúng ta lại hoàn toàn muốn có, bởi vì nó hoàn toàn thích hợp với kỵ binh. Nhưng lúc này chúng lại muốn quá nhiều chiến mã, việc này khiến cho con cảm thấy có chút lo lắng.
Nghe Nặc Mã Lâm nói vậy, Nặc Thanh Vân lúc này cũng rơi vào trầm tư. Thời gian qua không chỉ người các thế lực đến đây buôn bán mà tất nhiên cũng có nhiều thế lực muốn làm ăn với họ, mục đích chính là một chiến mã.
Và có một thế lực thần bí khiến Nặc Thanh Vân cảm thấy vô cùng hứng thú. Hàng hóa bọn chúng mang đến đây với số lượng khổng lồ, giá cả lại vô cùng rẻ mạt. Đặc biệt chúng còn bán cả v·ũ k·hí, thứ mà Nặc Thanh Vân không thể từ chối. Có điều đám kia lại muốn một lượng lớn chiến mã, thật sự khiến ông ta cũng có chút nhíu mày, suy nghĩ một lúc ông ta nói rằng.
- Trước hết bán cho chúng 2.000 con chiến mã loại tốt, cùng với 5.000 con ngựa thồ theo như yêu cầu của chúng. Sau đó bí mật cử người quan sát xem chúng đưa số chiến mã này đi đâu.
- Chúng ta mặc dù thèm khát v·ũ k·hí và vật tư c·hiến t·ranh, nhưng tuyệt đối không thể nào không phòng bị kẻ khác được.
Nghe Nặc Thanh Vân nói vậy, mấy người con trai và thuộc hạ của hắn đều gật đầu đồng ý. Vậy là rất nhanh ngoài các cuộc giao dịch với đám người sở vương, thì trong bóng tối một thế lực khác cũng đang cùng với người Khương giao dịch chiến mã. Việc này làm vô cùng bí mật, cho nên cũng không ai hay biết về nó.