Kiều Phương Hạ hơi nhăn mày một chút, dường như phát hiện ra ông chủ này đang có tâm sự.
Vừa lướt qua bức bình phong thì đã nhìn thấy Từ Xán Dương đích thân mình đứng dậy tiếp đón cô.
Từ Xán Dương đi tới bên cạnh Kiều Phương Hạ, sau đó giới thiệu với mấy người ở trong phòng: “Xin giới thiệu với mọi người, đây là người lên kế hoạch chính của công ty chúng
tôi tên là Seven.”
“Đây là ông Ngô.”
Kiều Phương Hạ nhìn theo phương hướng mà Từ Xán Dương chỉ, gương mặt cô mỉm cười mang theo chút lịch sự, nhưng trong nháy mắt mặt liền cứng đờ lại.
Từ Xán Dương tiếp tục giới thiệu: “Người ngồi bên cạnh anh Ngô chính anh Lệ giám đốc của tập đoàn WL.”
“Công ty của giám đốc Ngô thuộc quyền quản lý của WL.
Anh Lệ sau khi nghe nói giám đốc Ngô có dự định đầu tư vào công ty của chúng ta thì anh ấy cảm thấy rất hứng thú với hai trò chơi mà chúng ta vừa mới nghiên cứu ra cho nên mới đích thân mình đi tới đây” Từ Xán Dương vẫn tiếp tục giới thiệu với Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ trầm mặc không lên tiếng và nhìn chằm chằm Lệ Đình Tuấn.
Còn Lệ Đình Tuấn cũng hơi nhăn mày lại và cũng nhìn về phía cô.
Lệ Đình Tuấn không hề biết được thì ra Seven lại chính là Kiều Phương Hạ.
Lý do mà anh cảm thấy hứng thú với hai hạng mục kia là vì từ nhỏ Kiều Phương Hạ đã thích chơi hai kiểu trò chơi này ở trên máy tính.
Bây giờ công ty bọn họ dự định nâng cấp bản mới cho nên Lệ Đình Tuấn muốn nghe xem người thiết kế chính của bọn họ cụ thể sẽ thay đổi cải cách trò chơi như thế nào.
Anh muốn để Kiều Phương Hạ tham gia vào, anh muốn hai kiểu trò chơi này được tiến hành sửa chữa theo kiểu dáng mà Kiều Phương Hạ thích.
Đó chính là một sự vui mừng ngạc nhiên trong cái lời xin lỗi mà anh gửi đến Kiều Phương Hạ.
Nhưng khi tận mắt nhìn thấy được Seven thì anh mới phát hiện ra bản thân mình thì ra đã lo lắng nhiều rồi.
Bây giờ anh đang rất tò mò, rốt cuộc thì Kiều Phương Hạ có bao vỏ bọc?
Rốt cuộc thì cô còn có bao nhiêu thân phận mà anh chưa biết?
Kiều Phương Hạ cũng không thể nào ngờ được rằng người đầu tư cho hạng mục của Từ Xán Dương lại chính là Lệ Đình Tuấn.
Hai người bốn mắt nhìn nhau mấy giây thì Lệ Đình Tuấn là người chủ động đứng lên trước, anh giơ tay về phía Kiều Phương Hạ và nhẹ giọng nói: “Nghe danh của cô đã lâu, Không ngờ rằng người thiết kế chính của quý công ty đây lại là một cô gái trẻ xinh đẹp như vậy, quả thật khiến người khác rất kinh ngạc”
Lúc này Kiều Phương Hạ mới phản ứng lại, cô cứng rắn tiến lên phía trước và bắt tay với Lệ Đình Tuấn: “Anh Lệ quá khen rồi.
“Có quá khen hay không thì tôi nghĩ rằng anh Từ là người rõ hơn ai hết.” Trong lúc Lê Đình Tuấn nói chuyện thì ánh mắt chuyển qua nhìn về phía của Từ Xán Dương và điềm tĩnh nói: “Anh Từ cảm thấy thế nào?” Thảo nào Kiều Phương Hạ và Từ Xán Dương lại quen biết nhau, thảo nào tối ngày hôm qua hai người lại nấu ăn cùng nhau.
Từ Xán Dương hơi mỉm cười một chút, sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía Kiều Phương Hạ và nói: “Quả thực Seven rất có thiên phú trên phương diện này, nặng lực của cô ấy cũng rất tốt nếu không cũng khó mà được lòng mọi người..