Kiều Phương Hạ suy nghĩ một chút, chỉ vào chiếc váy len trắng tinh có giá hơn ba trăm triệu, nói: “Bộ quý cô này cũng rất tốt, không đắt lắm, cũng là bộ mà em đã đặt rồi đợi hơn một tháng, em thử mang nó đi.
“Bộ này cũng tốt, nhưng hôm nay mẹ em… Đường Nguyên Khiết Đan nhíu nhíu mày: “Được rồi, không cần băn khoăn, cứ chọn bộ này đi.”
Kiều Phương Hạ lại chọn cho Đường Nguyên Khiết Đan một cái túi quý cô mới mua, có chút đắt, nhưng không đắt khoa trương như mấy cái túi cả mấy trăm triệu của Đường Nguyên Khiết Đan.
Còn Kiều Phương Hạ thì chọn cho mình một bộ quần áo hàng hiệu sang trọng màu xám nhạt, mấy ngàn đô một cái, Cô sẽ đồng hành cùng Đường Nguyên Khiết Đan hoàn thành chuyện đại sự trong đời cô ấy, tránh cho giọng khách át giọng chủ.
Hai người đến nhà hàng đã đặt trước, chờ Lục Nhất Minh ở trước cửa.
Nhà hàng này luôn là nơi mà những kẻ có tiền ở thành phố Hạ Du thích lui tới, ba mẹ của Đường Nguyên Khiết Đan cũng rất thích hương vị của nhà hàng này, cho nên Lục Nhất Minh và Đường Nguyên Khiết Đan sau khi bàn bạc thì quyết định dùng bữa ở đây, phải đặt trước hai tuần mới có chỗ ngồi.
Sau một lúc, Lục Nhất Minh cũng đã đến đây, Kiều Phương Hạ đánh giá cách ăn mặt của Lục Nhất Minh từ trên xuống dưới.
Chẳng hạn như địa vị hiện tại của Lục Nhất Minh trong giới giải trí, với mức thu nhập chỉ hơn chục tỷ mỗi năm, việc mua một món đồ cao cấp cho bản thân vẫn tương đối khó khăn, cũng giống như các nghệ sĩ trong nước, chỉ khi tham dự những dịp quan trọng thì công ty mới thuê những món đồ cao cấp cho họ.
Cô liếc mắt một cái là đã nhận ra bộ đồ vest hôm nay là do anh ta đặt may riêng, giá cả xem như cũng phù hợp với bộ đồ mà hôm nay Đường Nguyên Khiết Đan mang.
Ba mẹ Đường Nguyên Khiết Đan chắc hẳn không thể tìm ra được khuyết điểm nào.
Bởi vì bây giờ Lục Nhất Minh là lưu lượng đỉnh cao ở trong nước, thân phận đặc biệt.
Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ thấy anh ta đang đến đây, hai người không chờ anh ta đến gần mà đã đi vào bên trong nhà hàng.
Đường Nguyên Khiết Đan một bên gửi tin nhắn cho ba mẹ mình và hỏi họ đang ở đâu, một bên theo bản năng nắm lấy tay của Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay của Đường Nguyên Nhất đều toát ra mồ hôi lạnh, xem ra cô ấy thật sự có chút căng thẳng.
“Lục Nhất Minh khá tốt, tuổi tác lại phù hợp với em, có chỉ hướng trong sự nghiệp, lại không dính đến mấy tin đồn tình ái, ba mẹ em sẽ hài lòng với anh ấy thôi.
Kiều Phương Hạ khế nói với cô ấy.
“Nếu bọn họ cũng nghĩ được giống như chị thì thật tốt.
Đường Nguyên Khiết Đan trả lời trong sự lo lắng, sốt ruột.
Người mẹ Đường Nguyệt Anh của cô ấy rất khó tính.
Vốn dĩ cô ấy định sau này mới nói cho Đường Nguyệt Anh biết chuyện giữa mình và Lục Nhất Minh, dặn dò Đường Minh Kỷ hết lần này đến lần khác lỡ miệng nói ra, Đường Minh Kỷ lại nói cho Đường Tiêu nghe, rốt cuộc Đường Tiêu đã đi nói với Đường Nguyệt Anh.
Cho nên, lần gặp mặt này diễn ra có chút vội vàng.
Lục Nhất Minh đi theo phía sau hai người đến một cái thang máy khác, khi Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ bước vào phòng đã đặt trước thì phát hiện Đường Nguyệt Anh và ba dượng đã ở đó..