Tình Yêu Của Chúng Ta

Chương 73



Chương 73: Khả nghi
Tới ngày hẹn, Hạ Thiệu Nhiên bị Hạ lão gia mang tới buổi xem mắt đã được sắp xếp trước đó. Hạ Thiệu Nhiên trong lòng cũng hiểu rõ, tuy bề ngoài chỉ là buổi xem mặt tìm hiểu, nhưng trên thực tế chỉ là thủ tục mà thôi, hôn sự của cậu và thiên kim Tống gia sớm đã là ván đã đóng thuyền.
Tống gia mà trước đó Hạ lão gia nhắc tới trong giới thượng lưu có địa vị không thua kém gì Hạ gia, Hạ Thiệu Nhiên cùng thiên kim Tống gia kết hôn thuần túy chỉ là liên hôn cùng có lợi giữa hai gia tộc.
"Hạ lão gia, chỗ này!" Hạ lão gia cùng Hạ Thiệu Nhiên vừa mới đi vào nhà hàng, liền có người từ trên chỗ ngồi đứng lên chào hỏi bọn họ.
"Thật xin lỗi, trên đường bị kẹt xe nên tới chậm, Tống đổng đã tới lâu chưa?" Hạ lão gia mang theo Hạ Thiệu Nhiên đi qua, trên mặt tươi cười biểu đạt xin lỗi.
"Tôi cũng vừa mới tới thôi Hạ lão gia, người này chắc là cháu trai của ngài, Thiệu Nhiên đúng không, trước kia trong tiệc xã giao có nhìn xa qua vài lần, bây giờ mới được nhìn gần, cháu của ngài đúng là tuấn tú lịch thiệp phong độ ôn nhã a" Tống đổng tỉ mỉ đánh giá Hạ Thiệu Nhiên, trên mặt lộ ra biểu tình rất hài lòng.
"Tống thúc thúc" Hạ Thiệu Nhiên liền lễ phép chào hỏi.
"Tốt. Đây là con gái của ta Tống Thiến. Thiến Thiến, mau gọi Hạ gia gia đi" Tống đổng gật gật đầu, đẩy nữ hài đang đứng bên cạnh đến trước mặt hai ông cháu Hạ gia.
"Chào Hạ gia gia ạ" Nữ hài sau khi nghe được Tống đổng nói, lập tức nhìn về phía Hạ lão gia vấn an.
"Tốt! Tốt! Ta nhớ rõ lần trước nhất nhìn thấy Thiến Thiến, con bé chỉ mới 7, 8 tuổi, mới chớp mắt đã lớn thành một đại cô nương. Tống đổng thật có phúc a, có một đứa con gái vừa xinh đẹp vừa có khí chất như vậy, đúng là khiến người ta phải hâm mộ." Hạ lão gia liên tục gật đầu, cười khích lệ Tống Thiến vài câu.
"Tiểu nữ làm sao tốt như vậy, để Hạ lão gia chê cười rồi." Tống đổng khiêm tốn lắc đâu.
"Xin chào" Hạ Thiệu Nhiên xuất phát từ lịch sự, chủ động chào hỏi Tống Thiến.
"Xin chào" Tống Thiến nhìn Hạ Thiệu Nhiên cười gật đầu.
"Được rồi, xem như hai đứa đã quen biết nhau. Mọi người đừng cứ đứng mãi nữa, mau ngồi xuống đi. Ta cùng Hạ lão gia bàn một chút công chuyện, hai người trẻ tuổi mấy đứa không cần phải quá câu nệ, muốn nói cái gì thì cứ nói đi, nếu cảm thấy không tiện thì đổi chỗ khác để nói chuyện cũng được." Tống đổng tiếp đón hai người ngồi xuống, còn thập phần chu đáo sắp xếp riêng cho Hạ Thiệu Nhiên và Tống Thiến một bàn.
"Cảm ơn Tống thúc thúc, không cần phải phiền phức như vậy đâu, mọi người ngồi cùng với nhau là được rồi." Hạ Thiệu Nhiên khách khí từ chối đề nghị của Tống đổng.
Tống đổng nhìn thấy Hạ Thiệu Nhiên cự tuyệt như vậy cũng không bắt ép nữa, sau khi mấy người ngồi xuống thì đồ ăn cũng được mang lên, mọi người vừa ăn vừa nói chuyện. Thật ra cũng chỉ có Hạ lão gia và Tống đổng là nói chuyện hăng say nhất, còn Hạ Thiệu Nhiên và Tống Thiến hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, vừa nãy cũng chỉ nói với nhau được câu xin chào, chưa quen biết gì nhau nên chẳng có đề tài gì để nói chuyện. Thỉnh thoảng Hạ Thiệu Nhiên lịch sự chủ động bắt chuyện một câu, Tống Thiến khách sáo trả lời lại ,một câu, nhưng sau đôi ba câu qua lại, hai người không còn lời nào để nói, chỉ có thể cúi đầu tiếp tục nhàm chán ăn cơm.
"Ọe" Hạ Thiệu Nhiên đang cúi đầu dùng bữa đột nhiên nghe thấy phía đối diện phát ra một tiếng nôn khan, ngẩng đầu lên nhìn thấy Tống Thiến đang che miệng biểu tình khó chịu.
"Có phải ăn trúng thứ gì không hợp không?" Hạ Thiệu Nhiên lập tức quan tâm hỏi han.
"Vừa rồi vẫn còn đang rất tốt, sao lại đột nhiên nôn ra, có phải đồ ăn có vấn đề không? Phục vụ, gọi quản lý ở đây ra cho ta!" Hạ lão gia tức giận la lớn.
"Không, không sao cả đâu, không cần gọi người tới, chắc là Thiến Thiến không cẩn thận bị mắc nghẹn mà thôi" Tống đổng sắc mặt có chút dị thường, từ chối truy cứu trách nhiệm của nhà hàng, còn quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Tống Thiến liếc một cái.
Trong lòng Hạ Thiệu Nhiên thấy có chút kỳ quái, vào lúc này không phải Tống đổng nên quan tâm đến sức khỏe của con gái hay sao, nhưng vì sao lại là ánh mắt trách cứ?
"Thật xin lỗi, con xin phép đi nhà vệ sinh" Tống Thiến buông tay ra nhỏ giọng nói một câu, lại lập tức che miệng lại từ trên chỗ ngồi đứng lên gấp gáp đi về phía nhà vệ sinh.
Một lát sau, Tống Thiến từ trong nhà vệ sinh đi ra, sắc mặt trở nên tái nhợt dị thường. Hạ lão gia thấy thế tức giận muốn tiếp tục gọi quản lý nhà hàng ra lý luận, Tống đổng lại tìm mọi cách cản trở bảo rằng con gái mình không sao cả, Tống Thiến cũng rất nhanh phối hợp lắc đầu. Nếu đương sự đã không truy cứu trách nhiệm, Hạ lão gia cũng chỉ có thể từ bỏ.
Dùng bữa xong, bốn người đi ra khỏi nhà hàng, Hạ lão gia cùng Tống đổng đi ở phía trước, Hạ Thiệu Nhiên cùng Tống Thiến đi theo sát phía sau.
"Tống tiểu thư, thân thể có ổn không?" Hạ Thiệu Nhiên xoay đầu khách khí hỏi han Tống Thiến ở bên cạnh.
"Không sao cả, Hạ tiên sinh về sau gọi tôi là Tống Thiến được rồi." Tống Thiến ngẩng đầu nhìn Hạ Thiệu Nhiên cười cười nói.
"Vậy cô cũng đừng gọi Hạ tiên sinh nữa, cứ gọi tôi là Thiệu Nhiên" Hạ Thiệu Nhiên cũng cười đáp lại.
"Dạ.... A!" Tống Thiến vừa định gật đầu, bởi vì không chú ý nhìn đường nên dưới chân đột nhiên bị vấp phải một chút, thân thể không chống chế được ngã về phía trước.
Con người ta vào lúc sắp bị té ngã, thường sẽ theo bản năng đưa tay bắt lấy thứ ở bên cạnh mình, Tống Thiến thì lại lập tức dùng tay che bụng lại, may mắn Hạ Thiệu Nhiên ở bên cạnh cô tay mắt lanh lẹ túm chặt lấy cô, mới không làm cho Tống Thiến bị té ngã.
"Cảm ơn" Tống Thiến nhìn Hạ Thiệu Nhiên cảm kích cười, tay vẫn che ở bụng mình.
"Về sau đi đường chú ý một chút là được." Hạ Thiệu Nhiên cũng không cố dò hỏi cử chỉ dị thường của Tống Thiến, chỉ cẩn thận dặn dò một câu.
Lúc này Hạ lão gia và Tống đổng đi ở phía trước đã cách hai người họ một khoảng cách xa cho nên không thấy được những chuyện xảy ra ở phía sua lưng.
Lúc sau cũng không xảy ra chuyện gì nữa, bốn người sau khi tới bãi đậu xe thì chào tạm biệt nhau, Hạ Thiệu Nhiên đi nhờ xe của Hạ lão gia cùng nhau rời đi.