"Kì lạ, cái cửa này sao lại kêu nhỉ? Bị hư khóa hả Thyst?"
"Anh Suho, anh định mở cái cửa đấy thì anh bảo Hajin lấy chìa khóa, cố hoài vậy chẳng có gì khác đâu."
"Nhưng mà đây là phòng bếp mà, mắc gì phải......"
Suho loay hoay xung quanh bếp tìm gia vị cần thiết, tối nay cậu định nấu chút canh rong biển, mãi chưa có gì.
Thyst đang ngồi trên bàn bếp giải quyết đề bài, thỉnh thoảng ngó ngang dọc một lúc ngắn sau đó lại tiếp tục.
Vì cả hai là những người chưa từng hoặc ít nấu ăn trên 5 lần, nên họ không dám mạo hiểm trừ khi có Hajin quan sát hướng dẫn đàng hoàng.
Giờ này cả hai vẫn chưa thấy Hajin trở về, cậu đương nhiên không thể không lo.
Nếu biết trước như vậy thì đáng lẽ hôm nay cậu nên ở nhà....
*Cạch*
"Tớ về rồi đây, xin lỗi vì đã để hai người đợi..."
Hajin để đống đồ mới mua về trên bàn, ngồi xuống ghế và gục mệt mỏi.
Cậu vì phải xử lý cái thứ "bảo vệ" đấy mà cố tình kéo dài thời gian về đây, còn phải bịt miệng Soohuyk để ông ta không hé răng nửa lời nào về chuyện mới nãy.
Mai là cậu đi săn quái rồi, cậu quyết phải giữ sức mới được.
"Hajin, cậu trông có vẻ mệt mỏi nhỉ? Tối nay để tớ nấu ăn cho nhé."
"Cũng được....., tớ cũng định nhờ cậu......"
Suho được chấp thuận, không dám chậm trễ mà dọn ra các nguyên liệu tối nay, còn cậu thì quyết điịnh thiếp đi cho đến lúc có người khác đánh thức dậy.
Nhưng chưa được 2 phút, Thyst hét lên làm cậu choáng tỉnh trong tức khắc, mắt còn mơ hồ vẫn có thể thấy ánh lửa nhỏ vẫn cháy dữ dội từ gian bếp, tác giả của nó không ai khác đó chính là Suho.
"........"
"Xin lỗi cậu.....Lại phải mua một gian bếp nào khác rồi......."
Hajin giờ đã hoàn toàn chết lặng, xua tay với hàm ý "Cậu đi ra chỗ khác đi, tớ sẽ tự lo liệu.".
Suho hiểu rõ ẩn ý đằng sau cử chỉ đó, chỉ có thể khẽ gật đầu và thở dài.
"Tớ vào phòng tắm lấy chất tẩy rửa, cậu cần gì khác......"
"Không cần đâu, tớ sẽ chuẩn bị bữa tối nhanh thôi."
Thyst cũng có lỗi 1 phần là không chú ý tới Suho để ngăn chặn điều này, nên không muốn thì cũng phải làm giúp một tay.
Mặt cậu dần dần tái nhạt đi, cậu cố gắng trấn tĩnh lại bản thân, dọn dẹp mớ hỗn độn này.
"Mệt mỏi quá......."
...----------------...
22h, phòng của Suho và Hajin.
"Hôm nay cổ phiếu của tập đoàn CR tăng thêm 50%, vốn đầu tư thì....."
Hajin mở laptop quan sát biến động của chứng khoán, Suho sau khi sắp xếp những gì cần thiết cho cậu thì cũng tiến tới, nằm trên giường cạnh nhau.
"Hajin, ngày mai cậu dự định sẽ đi săn hầm ngục nào?"
"Với thể trạng của tớ thì, tớ muốn nâng cao một chút bằng hầm ngục cấp C hoặc B."
"Nếu là như vậy, cậu càng nên phải chuẩn bị kỹ càng thêm đi, đừng để chuộc họa vào thân đấy."
"Cậu cũng biết rằng trước khi gặp cậu, tớ đã nhiều lần làm những gì như cậu đã nói mới đây thôi."
Suho nhìn cậu một lúc, tay cậu theo bản năng mà khẽ chạm vào mái tóc cậu.
"Dù cậu bận đến mấy, cậu vẫn giữ gìn tóc tai gọn gàng thế, như là con gái vậy."
"Ít nhất thì có thể không khiến bản thân mất mặt khi gặp nhau chứ, đó là ở bên ngoài. Còn khi ở nhà, tớ không cần thiết chăm tỉ mỉ đâu."
Suho nghe cậu nói từng lời một, tay cậu cũng từ xoa xoa vài cọng tóc thành cả bàn tay vuốt tóc từ trên xuống cận tai.
"Vẫn như lần đầu chúng ta gặp nhau, tóc cậu cũng chẳng khác gì, chỉ có ngắn hơn so với bây giờ."
Cậu khẽ hôn vào gò má cậu ấy, tiện tay đóng laptop một cách chậm rãi thay cho đối phương.
"Tối rồi, đừng nên xem chứng khoán nữa. Mai mới có tiếp tục kết quả, chi bằng chúng ta nên ngủ sớm đi."
"Cậu giảo hoạt thật đấy, chẳng biết giống ai mà quản nữa đấy."
Hajin lật ngửa cơ thể mình, chạm mắt nhau vô cùng quen thuộc.
Cậu cũng quen dần tình cảnh này rồi, với lại có một chú gấu lớn như Suho mà ôm ấp trong những ngày đêm cô độc thế này, quả đúng là một cảm giác sung sướng khó tả nổi.
"Hajin...."
Suho khẽ chạm môi với môi của Hajin, điều đó làm cậu chẳng hề bất ngờ mấy.
Hajin bất ngờ kéo đầu Suho xuống, tiếp tục hôn cho đến khi một bên dần mất sức đi.
"Ngày nào cậu cũng phải nằm trên người tớ thế này, tớ còn tưởng rằng tớ đang bị đè bẹp bởi một tảng đá vừa rắn chắc vừa khỏe khoắn thế này."
"Nếu như vậy thì, hôm nay tớ nằm bên cạnh cậu để cậu đỡ phải nhức nhối, cậu thấy thế nào?"
"Chuyện đó thì......."
Chưa kịp thốt thì Suho đã hôn thêm cậu một cái ngay trên mũi, cúi xuống thì phía dưới của cậu đã bị Suho nấn na liên tục, trong thoáng chốc tầm mắt của cậu dần mờ đi, chỉ có tiếng rên khẽ kêu lên để đối phương có thể nghe được.
Suho lại tăng tốc ma sát giữa tay và "cậu bé" bên trong lớp quần mỏng, cậu cựa quậy khá chậm, một tay đang ôm đối phương lại càng dần ôm chặt hơn.
"S...Suho...., chậm thôi....."
"Từ từ đi, cảm giác đó vẫn chưa phải lúc đấy, đừng nghịch ngợm nữa."
Cứ tiếp tục động tay động chân một lúc, Suho mới dừng tay lại, nhưng tiếp theo cậu ta cư nhiên trườn người xuống, đôi môi hôn lên chỗ đó.
"Tối nay, cậu hơi mệt nên để tớ "chăm sóc" một lần nhé."