Một khung giờ yên bình, thành phố ngoài những ánh đèn của những nơi cao phố hoặc những âm thanh xa lạ mà chỉ có sự tĩnh lặng đem đến.
Khu rừng im lặng phăng phắc đến mức rùng mình, chẳng có kẻ điên nào dám mạo hiểm tiến lại gần.
Ngoại trừ một căn phòng ở ngôi nhà sâu bên trong, phát ra những tiếng động kì lạ.
"Hư......."
"Hajin, ngoan, cứ ngồi đấy đi."
"Su....Suho, cậu ngừng tới đây được mà....Lần thứ 3 rồi....."
"Cậu vẫn còn cứng rắn đấy chứ, rốt cuộc là cậu thỉnh thoảng ở nhà có quan tâm đến vấn đề của mình không?"
"Cậu.....trật tự....cho tớ...."
Suho chỉ cười coi như đáp lại, sau đó tiếp tục công việc "chăm sóc" của mình, Hajin nhìn "cậu bé nhỏ" đang bị đối phương quyến rũ bằng đường lưỡi, thật sự là cậu bây giờ có chút hối tiếc rằng.......
Chính cậu là kẻ đã vứt đi "đồ bảo hộ" - một thứ quái đản nhất từ trước tới nay, bất ngờ ập lúc đấy, giờ có đất diễn nhưng lại chẳng thể xài được lần nào.
Nhưng mà đây cũng coi như là lần đầu tiên của cậu, Suho cũng như cậu.
Tại sao cậu ta làm mình tới mức đầu óc lẫn cơ thể này, từng tế bào đều muốn từng cử chỉ của cậu ta chạm vào từng góc độ trên cơ thể mình?
"S...Suho...ngừng chút...."
"Câu nói này....Vậy hả, tớ sẽ tăng tốc chút để cậu đỡ phải chịu thêm nhé....."
Sự tăng tốc dù chậm nhưng có thay đổi đã làm cậu bất giác kêu tiếng lên, vội che miệng lại để không làm đánh thức Thyst.
Phòng này lại là phòng không có hệ thống cách âm, đối diện là phòng của Amethyst, nếu vô tình bị nhìn thấy, mặt mũi cậu lúc đó sẽ hoàn toàn mất sạch đi.
"Ư....."
"Cậu sao che miệng vậy, cứ để nó tự nhiên đi, tớ chẳng ngại khi có thể nghe âm thanh đó vô số lần......"
"Đồ tồi....Mau dừng lại đi.....Tớ xin cậu...."
"Cậu sợ tới mức này luôn đấy, vậy tớ....."
"Này......"
Cậu bất lực, khẽ gào thét trong lòng đầy đau đớn. Sớm biết nó như vậy, cậu đã không nói ra những lời lúc nãy.
Nếu chỉ mới "cậu bé nhỏ" mà đã thành ra thế này, vậy "bông cúc nhỏ" của cậu......có lẽ không qua khỏi được một ngày nào đó rồi.
Bất chợt Suho dừng lại ngay lúc nãy, cậu còn tưởng rằng cậu đã chính thức thoát khỏi cảm giác như thể đang dụ dỗ mình.
Định lẻn vào phòng tắm để chùi sạch, ngờ đâu chưa rời khỏi được ga giường thì Suho kéo cậu sát nhau, hôn môi đầy táo bạo, bàn tay lại vận động liên tục, làm cậu một lần nữa trở nên chìm đắm hoàn toàn.
"Tớ còn chưa khiến cậu thỏa mãn, liền muốn bỏ chạy và mặc kệ tớ?"
"Cậu tha tớ tối nay đi, cậu cũng....."
Suho nhẹ tay kéo mạnh quả đào, cậu thực sự đã cảm nhận được nỗi đau thấu trời, đến từ tay sắc lang kia.
"Cậu dám........"
"Mặc kệ đi, dù sao thì tớ sẽ......"
"Không buông tha cho đến khi hai ta hoàn toàn........"
...----------------...
Một lúc sau, cả hai sau khi tắm rửa sạch sẽ và thay ga giường.
"Chóng mặt quá...."
"Xin lỗi, tớ hơi quá tay mất rồi...."
Hajin ném hai quả gối vào mặt Suho không thương tiếc.
Cái thứ lang sói đội lốt vẻ mặt thỏ con chết dẫm, hành hạ "cậu bé" thế này thành ra thế kia, còn mong chờ gì được cái tên này sẽ chăm sóc cậu kiểu gì.
Cậu thở dài, mất công chuẩn bị cho buổi săn hầm ngục ngày mai, chắc cậu đành phải làm nội trợ ngày mai nữa rồi.
Suho như đi guốc trong bụng, nhẹ nhàng ngồi xuống và mát xa cho tấm lưng gầy nhọc.
"Ư...."
"Thoải mái lắm nhỉ? Tắm xong liền được mát xa lưng, gân cơ tại các vị trí khác nhau sẽ được thông mạch đấy."
"......."
"Hôm nay cậu làm công việc nội trợ vất vả rồi, ngày mai cậu cứ nghỉ ngơi đi, tớ sẽ làm cả phần việc nhà của cậu buổi sáng và đi săn lúc chiều tối."
"......Cứ coi như là cậu tự biết thân biết phận đi...."
"Tuân lệnh, Kim Hajin."
Suho tiếp tục bấm huyệt trên lưng cậu, cậu dần dần chìm vào giấc ngủ, những mệt mỏi tích tụ cũng dần theo nhịp độ mà tan đi từ từ.
Chỉ chờ tới khi cậu đã ngủ hoàn toàn, Suho mới ngừng bấm huyệt, đứng dậy sắp xếp những gì lộn xộn, chỉnh lại chăn gối giúp cậu năm thoải mái hơn.
Xong xuôi, Suho cuối cùng mới có thể nghỉ ngơi, trèo lên giường nằm cạnh cậu.
Cuối cùng, điều mà Suho tuyệt đối không thể quên làm, chính là trao cho người yêu của mình một nụ hôn ngủ ngon.
Cậu muốn làm điều này, muốn thể hiện rõ mình yêu đối phương từng ngày thế nào.
"Ngủ ngon nhé, Hajin, ngày mai vẫn sẽ luôn yên bình như những gì cậu mong muốn nhất."
...----------------...
Sáng hôm sau, ngày 26/7.
9h sáng.
"Ha......Ngủ ngon quá...."
Hajin khẽ cựa quậy cơ thể của mình, nhìn xung quanh thấy rất trống trải.
"....Mình ngủ quên rồi hả?"
Cậu loạng choang di chuyên cơ thể tới phòng tắm, nhìn bả vai mình vẫn trắng không một vết cắn nào hiện hữu, cậu bất giác thở phào nhẹ nhõm.
Lại đi xuống phòng bếp, chỉ thấy một ly cà phê và một bàn bữa sáng nhỏ, cùng với một mảnh giấy ghi chú.
[Buối sáng ăn uống đầy đủ nhé, Amethyst thì để tớ cả ngày chăm lo cho em ấy, tận hưởng ngày nghỉ ngơi của cậu đi.
Kim Suho.
P/s: Ăn sáng vui vẻ, bà xã.]
Đọc lời ghi chú cuối cùng, cậu lại ngương tới chín mặt, nhưng vẫn quyết định ngồi ăn vì chẳng thể để bụng kêu réo suốt.
"Đúng là một người tử tế, may là không chọn sai người....."