Ầm ầm!! Hải Môn Quan sập về sau, đột nhiên mấy cái pháo đài căn cứ khác trên đường dẫn đến Ninh Bàn Tháp bị liên hoàn nổ tung, không thiếu đại lượng nước biển tràn vào. Hải yêu tiếp tục thừa thắng xông lên, xâm lấn từ đáy biển lên cả bầu trời Phàm Tuyết Thành.
Đây là ma pháp không gian áp súc của Thương Vương Ngải Thái Sơn và giáo sư Stein.
Bọn hắn biết giết Hải Yêu là giết không hết nổi, muốn ngăn chặn kéo dài thời gian, chỉ có thể lần nữa xài chiến thuật cũ, cũ nhưng thực dụng, đem xăng dầu, đem hỏa ma thạch, đem rơm gỗ bố trí chung quanh các tuyến yêu đều, cuối cùng châm ngòi dẫn lửa, đem không gian ma pháp áp súc gây nổ toàn bộ mặt Tây Thiên Không Phàm Tuyết Thành.
Khói lửa đạn đạo mịt mù, cái này mấy chục km đáng sợ liên hoàn nổ tung, đem thổ hệ ma pháp của Mạc Phàm tất cả ngụy công trình cao ốc Phàm Tuyết Thành đều nổ tan, phá hủy hết thảy không gian, thiên khuyết lỗ lớn thủng đoạn, nổ chết cực kỳ nhiều Hải Yêu xâm lấn. Nhìn thấy thi thể trăm vạn hải yêu nối đuôi nhau rơi từ bầu trời xuống đáy biển, giống như mưa hải sản vậy, đáng sợ khoa trương có thể tưởng tượng.
Bất quá, công phu như vậy, cái này thậm chí ngay cả tình huống khẩn cấp đều không thể giải quyết. Đối với Hải yêu đại quân cuốn hải xâm chiếm lên bầu trời Phàm Tuyết Thành tới nói, những này bất quá nước đến chân mới nhảy, mà còn là nhảy hụt, chỉ nổ chết được nhánh quân tiên phong, phía sau dài dòng Hải yêu, có Đế Vương dẫn đoàn tiếp tục ngo ngoe tràn lên giẫm đạp thi thể của đồng bọn hướng về đại đạo Ninh Bàn Tháp tiếp tục công.
“Còn chiến thuật gì nữa không?” Thương Vương Ngải Thái Sơn cũng đã bất lực.
Hắn bị ma pháp hải chiến quá độ ảnh hưởng, đầu cũng thành trọc, không có lông mày lông tóc gì còn trên người cả.
Chỉ thấy giáo sư Stein chậm rãi lắc đầu: “Bước cuối cùng, ngẩng cao đầu tử chiến, mong một tương lai tốt đẹp hơn”.
“Ha ha…” Ngải Thái Sơn cười xã giao một cái, không bình luận thêm.
Những thứ này Hải yêu số lượng khổng lồ cùng quá nhiều Đế Vương là vấn đề lớn nhất. Tất cả cấm chú pháp sư đem chính mình ma năng hao hụt, đều không có khả năng tiêu diệt sạch, huống chi bây giờ còn ít ỏi vô cùng.
Cấm chú pháp sư còn hoạt động cũng chỉ có Ngải Thái Sơn, phong hào kỵ sĩ Normand, giáo sư Stein ba người, bọn hắn cùng với Apase, Thánh Cung Laura, một bên cảnh giác những Đế Vương Hải Yêu còn lại, một bên khác thì mang theo Phàm Tuyết Thành tất cả bốn cái nhánh quân pháp sư còn lại để tổ chức đánh viễn trình từ xa, ngăn chặn chiến tranh tầng dưới đả kích.
Bước vào cửa tử cuối cùng, Apase không còn giấu bài, nàng triệu hoán hơn 5 vạn đầu nhánh quân xà hạt từ Tà Dương Thần Điện đến, còn mở ra Đệ Nhị Long Môn cánh cổng, đem 6000 đầu ma lang, trong đó có gần 150 lang quân chủ. Bây giờ Mạc Phàm là chủ nhân Đệ Nhị Long Môn, nàng cũng có thể đem hơn một vạn đầu Tạp Long, Á Long, Chân Long bên trong Đệ Nhị Long Môn đi ra, thực lực cũng đều ở phạm vị tối cường thống lĩnh, quân chủ trở lên, càng có bảy đầu Chân Long đạt được Á Đế Vương trình độ.
Thấy một cảnh long gầm đầy trời này, liền Đại Thánh Tể James, các vị thánh pháp trẻ tuổi của Thiên Quốc, của Wakanda, Maya, Atlantic đều cũng không khỏi trầm mặc, một phần biểu lộ lập tức ngưng trọng đứng lên, nắm tay siết lại gia tăng hi vọng, một phần khác, bây giờ đều không biết mình là ai, đây là đâu nữa rồi…??
Chuyện Apase là khế ước của Mạc Phàm đã không còn tính là cái gì bí mật. Nhưng vì cái gì nàng cũng có triệu hoán hệ a? Nhân loại ma pháp chưa từng xảy ra tình huống sủng thú thức tỉnh triệu hoán hệ, càng là cực mạnh triệu hoán hệ, xuất thần nhập quỷ giống như chúa tể vậy.
Đây rốt cuộc là tân pháp môn? Hay là yêu ma học được ma pháp nhân loại đâu?
“Quái đản yêu nữ, người ta đánh gần chết, nàng mới chịu xuất quân ra”. Triệu Mãn Duyên đang bố trí phòng hộ gom tam đại Thượng Cổ Hung Thú vào một chỗ, không nhịn được mắng.
“Nàng vì chính mình, vì Mạc Phàm. Nàng đứng ở nhân loại bên này, đã là chúng ta diễm phúc rồi, không nên đòi hỏi gì thêm”. Eileen trả lời cho Triệu Mãn Duyên nghe.
Vị Victoria công tước đồng dạng nhìn xem Apase quanh thân hào quang nhỏ yếu, mở ra Đệ Nhị Long Môn di tích, nàng vậy mà lộ ra chưa từng có nụ cười nói: “Thật là khiến người ta kinh ngạc, Mạc Phàm tìm được mảnh vỡ Vạn Long Cốc còn lại, tình báo này, nhất định Long Thượng rất thích”.
Hải chiến trên đại hải như cũ tiếp tục sôi nổi, đầy trời ma pháp, chồng pháp thải xuống mặt biển và ngược lại, không quân quân pháp sư cũng không biết tiêu diệt bao nhiêu Hải yêu. Tất cả ma thạch, trận pháp năng lượng đều đánh hao hụt, lít nha lít nhít đẩy tràn đầy từng tầng Hải yêu thi thể.
Đương nhiên, ở chiều hướng ngược lại, pháp sư cho dù chiếm giữ lợi thế địa hình, nhưng vẫn là bị Hải Yêu bóp thí mạng bóp cho gần chết, tổng soát quân đội báo cáo về phòng chỉ huy, Hoa Hạ dẫn theo Đông Bộ Nam Bộ hai chi đoàn pháp sư đã chết sạch, hiện tại đợt chiến dịch lần này cũng chỉ còn mỗi hai cha con Ngải Thái Sơn tựu là quân nhân cuối cùng.
Hậu phương một khi bị gãy trước, đám người Triệu Mãn Duyên, Mục Bạch, Mục Ninh Tuyết chắc chắn sẽ phải chết, bao nhiêu cố gắng giành chút lợi thế đều hóa thành vô nghĩa.
Apase quân đoàn cũng chỉ là rắc muối cho thêm đậm gia vị, căn bản kéo dài thời gian thêm cũng chỉ tính bằng phút, thậm chí Mạc Phàm chớp mắt hai lần liên tiếp nhau ở giữa, đã thấy quân đoàn Lang tộc đều chết gần một nửa, đây là một loại dồn ép đến cực hạn của Hải Yêu.
Trước một cảnh tượng này, Mạc Phàm cũng là bất lực lắm, không nói hắn còn đang bận tâm đối phó Lãnh Nguyên Thánh Hùng, Đại Thanh Long, Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế bên này, coi như là rảnh tay, Mạc Phàm cũng không thể nào cứu nguy Phàm Tuyết Thành được.
Diện tích địa khu chiến trường là không đổi, pháp sư nhân loại, yêu ma hải yêu, vong linh hải yêu đứng ở phạm vi tương đối gần nhau, dàn trải khắp chiến trường. Mà Mạc Phàm ma pháp, thậm chí bỏ qua ma năng, bỏ qua cả việc có đánh chết được lượng lớn Đế Vương hải yêu hay không, kì thật hắn ra tay thời điểm, hiển nhiên khó tránh vô tình đánh chết cả đám pháp sư nhân loại đấy.
Ma pháp không có mắt, chiến trường hỗn loạn như vậy, người bị đánh bị nhiễm độc đến biến dạng mặt mũi, ngoại hình như là yêu, mà yêu ma lại dùng quỷ thuật tà dị, nhìn hao hao giống người, san sát xen kẽ, tầng tầng lớp lớp, đây là trọng điểm chính yếu khiến Mạc Phàm không thể cứu nguy.
Sở dĩ cấm chú pháp sư thường thường chỉ là tấn công từ xa tới, lý do chủ yếu cũng xuất phát từ nguyên nhân này. Dù là quần chiến có hậu phương vững chắc, bọn hắn vẫn sẽ không bao giờ tiếp xúc chiến trường trực diện, không đứng vào những vị trí ảnh hưởng lẫn nhau, đây chính là ma pháp vô tình, đồng đội hủy diệt ma pháp ngược lại cũng có thể đem chính mình cho tiêu hủy.
Mà Đế Vương cũng là như vậy, tựa hồ có một loại bản năng nằm trong nhận thức, bọn chúng đại khái khi đứng chung một chỗ, tuyệt đối hiếm khi thực hiện yêu pháp kĩ năng, này mang ý nghĩa bọn chúng cũng hiểu được, yêu pháp là không biết tự động né đồng đội, cho nên ngay từ đầu, mấy chục đầu Đế Vương chủ yếu là dùng trảo, dùng lực đánh man lực, dùng răng nanh, quất đuôi... rất hiếm khi đem yêu pháp ngâm xướng, bởi vì yêu pháp có thể đả thương lên đồng đội bên cạnh.
Còn lên tới cấp bậc thiên tai có sức hủy diệt trình độ Quân Vương trở lên, tỉ như Mạc Phàm, tỉ như Mục Ninh Tuyết, tỉ như Kraken, Lãnh Nguyên Thánh Hùng, Thanh Long. Bọn hắn ma pháp, tuyệt đối là sẽ ảnh hưởng đồng đội qua đường. Cho dù Lãnh Nguyên Thánh Hùng cũng không ngại việc giết bớt tôi tớ của mình cho lắm, nhưng nó không ngu ngốc, lỡ chẳng may đánh nhầm Đế Vương cấp dưới, vậy thì thiệt hại to rồi. Huống chi, bọn chúng cũng có một chút cảm xúc, cũng có cảm tình lý trí, có huyết thống quan hệ gia phả, dù có là Đại Ma Vương đi chăng nữa, chẳng ai hi vọng lỡ tay giết nhầm đồng loại mình cả.
Nhớ hay không Ma Đô hạo kiếp sáu năm trước, Thanh Long bị Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Đế cùng trăm vạn vong đại quân vong linh xâu kéo quật ngã xuống Hoàng Phố, thân thể Thanh Long chính là một hồi thiên tai thảm họa, triệt để đem hơn 10 vạn nhân loại thường dân bẹp dí ngay tại chỗ ! ! !
Cao tầng đánh nhau địa phương, tầng dưới dù muốn dù không, cực lớn thương vong là tuyệt đối không tránh khỏi.
Suy nghĩ chậm lại một chút để phân tích, rất có khả năng đây cũng là vì cái gì mà ngay từ đầu, năm vị Thập Uyên Chúa Tể không có đồng loạt xuất hiện ở trên cùng một bản đồ biển Hoa Đông, không có đồng thời vây quanh tập kích đảo Bá Hạ để kết liễu nhanh gọn.
Nhân loại trong mắt bọn chúng quá nhỏ bé quá nhỏ bé, giống như con ruồi lang thang, mà bọn chúng thì toàn bộ đều là giang sơn núi cao, mỗi một cái yêu pháp khổng lồ hạ thủy, giết con ruồi như Mạc Phàm, như Mục Ninh Tuyết, như Diệp Tâm Hạ được hay không thì không biết, nhưng trước mắt là giẫm chân vào nhau cái đã, tự mình đả thương chính mình, càng ảnh hưởng tới giết chết vô số bộ hạ phía sau.
Mục tiêu của Hải Yêu là chiến thắng. Không sai!!! Nhưng đó là chiến thắng đại cục, chiến thắng toàn nhân loại, chiếm lấy nhân loại sinh hoạt chỗ ở, mà lại là, bọn hắn mấy cái lãnh tụ chính mình phải còn sống nữa, chứ không đơn thuần chỉ là chiến thắng một cái cỏn con Phàm Tuyết Thành, hoặc là thắng xong rồi nhưng hai, ba cái Thập Uyên Chúa Tể ngã xuống, phải đôn quân khác thay thế.
Liên minh có liên minh thiết luật, có bỏ phiếu, có thống nhất kế hoạch. Kế hoạch của bọn hắn chắc chắn sẽ không phải như nhân loại đại nghĩa diệt thân, tự bạo vì mục đích cao cả nào đó. Bọn chúng mất cả ngàn năm vạn năm để leo đến vị trí này ngồi, kế hoạch gì thì kế hoạch, trước tiên liền phải sống.
Những này thật giống như câu chuyện của Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần tại 4000 năm trước, không sợ hải yêu thua, chỉ sợ chính mình chết nên mới phải rút quân.
. . . . . . . .
Tu tiên cổ điển, tìm hiểu cố sự, mời mọi người đọc Huyền Lục