Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1174: Tâm Hạ ? Tát Lãng ?



Trans : xSnowballx

Hôm nay mình cảm thấy mệt nên chỉ đăng 3 chương thôi ,chương còn lại ghi sổ khi nào đó rồi mình bù vào :(

_

Mạc Phàm nhìn xung quanh thánh nữ điện đều chật kín người của Parthenon thần miếu ,có lên đỉnh thần nữ đều là pháp sư cao giai trở lên ,nhưng những ma pháp sư cao giai lại bình thường ở Parthenon thần miếu ,trở thành một đội quân.

Mà ở trước cổng có mười tên kim diệu kỵ sĩ đứng ở hai bên nhìn Mạc Phàm .

" Cậu chính là người xông qua đường núi tinh hà ? Nhìn qua cũng chẳng có đặc biệt gì " đội trưởng kim diệu kỵ sĩ - Á Pháp đánh giá Mạc Phàm ,không khỏi cười khẩy .

Có thể nói Á Pháp là cường giả trẻ tuổi nhất ở Parthenon thần miếu ,vốn là kỵ sĩ thủ hộ của thánh nữ An Đức ,sau khi An Đức mất thì địa vị cũng rớt xuống trầm trọng ,bây giờ ở đây trông coi thần nữ điện .

Sự việc Mạc Phàm xông qua đường núi tinh hà đều được truyền ra nhanh chóng toàn đỉnh thần nữ ,Á Pháp tính tình cao ngạo không có phong thái của một người lớn ,lại bất mãn với hành động này của Mạc Phàm.

Tất nhiên Á Pháp cũng rất bất mãn với Tâm Hạ ,cái chết của An Đức vẫn chưa có lời giải đáp ,Á Pháp tin rằng Tâm Hạ có liên quan tới việc này ,người này đang cố gắng loại bỏ từng đối thủ cạnh tranh để cho mình được ngồi vào vị trí thần nữ .Nếu không phải thế mà làm sao từ một nữ hầu thực tập lại bước đến vị trí thánh nữ này được ,cách vị trí thần nữ một bước nữa.

Mạc Phàm không nhìn ,không thèm để ý đến loại cuời cượt của tên kim diệu kỹ sĩ này .

Xông qua được đường núi tinh hà thì chẳng khác nào cho Parthenon thần miếu một cái tát vô mặt ,loại người này châm chọc cũng rất bình thường .

Mạc Phàm đi lên phía trước ,nơi đó còn một nguời đứng ở cửa ,người này chính là Asha Corea đang mang mạng che mặt ,đồ đơn giản nhưng vô cùng cao quý cùng thanh lịch để Mạc Phàm nhớ lại lần đầu tiên gặp Asha Corea .

Chỉ là tâm trạng bây giờ không giống như lúc đó .

Mạc Phàm nhìn ,Asha Corea cũng đón nhận ánh mắt ấy .

Asha Corea mở miệng nói trước :" Có phải cậu cũng đang hoài nghi tôi có đúng không ?"

" Đúng " Mạc Phàm rất khẳng định ,gật đầu nhẹ .

" An Đức, Pannija đúng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của tôi ,nhưng hai người đó không xảy ra chuyện ,tôi không có duyên với vị trí thần nữ .Mượn Tâm Hạ giết Pannija thì đúng là tôi là người đắc ý nhất ,trên thực tế thì tôi cũng đã cân nhắc qua cái này ,các cuộc tranh giành của các thánh nữ cho vị trí thần nữ cũng có thể là binh bất yếm trá ,được vinh danh lên vị trí kia quả là tiếng thơm ngàn năm " Asha Corea không hề kiêng kị các kỵ sĩ khác ,nói thẳng .

" Chẳng qua là tôi chỉ hoài nghi ,tôi cũng sẽ tìm ra ai đã làm ra sự việc này " Mạc Phàm nói một cách lạnh lùng .

" Cậu nghi ngờ cũng vô ích thôi ,chỉ cần cậu nhìn thấy cô ấy thì cậu sẽ hiểu không có ai đứng sau chuyện này cả ,chắc là Pannija vô tình biết được bí mật gì thôi " Asha Corea nói .

Mạc Phàm không trả lời Asha Corea ,chỉ lạnh lùng nói với Á Pháp :" Mở cửa "

Á Pháp không thích bị loại người kia ra lệnh ,trên mặt tỏ vẻ không hợp tác.

" Mở cửa ra đi ,để cho cậu ta nhìn rõ bộ mặt thật của người bên trong " Asha Corea nói .

Cánh cửa đồng nặng nề mở ra từ từ ,có thể thấy cấm chế đan xen nhau biến mất .

Bên trong thánh nữ điện có chút u ám ,ngọn lửa từ đuốc không thể chiếu sáng nơi rộng lớn như này .

Mạc Phàm không thấy rõ được ,dừng lại ở cửa rồi đi tiếp .

Mạc Phàm vừa bước vào ,phó điện chủ phán quyết điện Shen cách đó không xa hét lớn lên :" Đóng cửa lại ".

" Cậu ta chỉ là ma pháp sư cao giai mà thôi,phó điện chủ ,ngài không cần phải làm thế ,có thể xông qua đường núi thì có gi to tát lắm đâu ,tôi chế phục cậu ta cũng không tốn bao nhiêu sức " Á Pháp lạnh lùng cao ngạo nói.

" Hừ ,có trời mới biết yêu nữ kia còn cái gì ,ta sống đã thẹn với con gái ta ,quyết trước khi đưa tiễn con gái ta lên thiên đàng không được xảy ra bất kì sai lầm nào nữa ,đến lúc đó ,ta muốn chính tay đâm con bé ấy để cho con gái ta được yên tâm " Phó điện chủ Shen nói.

Phán quyết điện ủng hộ thánh nữ Pannija ,bây giờ người quan trọng đã khuất, phán quyết điện không có chỗ trút giận,đều không nhịn được mà muốn Tâm Hạ đền mạng .

" Thùng thùng "

Cửa đồng đóng lại ,cấm chế lại một lần nữa hiện ra ,ngăn tất cả bước vào. Bao gồm cả pháp sư Không Gian hệ cũng đừng mơ mà vào được .

Mạc Phàm đi theo ánh lửa mờ mờ ,cửa đóng lại khiến cho người ta có chút lạnh lẽo.

Trên các cột đá có hình vẽ cổ xưa ,giống những con yêu quái nhìn chằm chằm xuống dưới ,không có ánh sáng màu vàng ,thánh nữ điện không có khí tức thần thánh ,ngược lại giống như nơi hắc ám vậy .

Mạc Phàm đi lên phía trước ,nhìn tới những ngọn đuốc dài vô tận ,những bồn chứa thánh hoả co lại theo cầu thang.

Nhìn thánh hoả đung đưa trong gió ,cái này trong mắt Mạc Phàm không khác gì hình phạt thiêu sống cả .

Trên đỉnh thánh hoả là một cột trụ lớn ,đây là cây trụ chính của thánh nữ điện, chống đỡ cung điện hùng vĩ này .

Giống như là một cây cổ thụ ngàn năm dưới trụ cột ,một xiềng xích màu tuyết bạc quấn quanh ,chỗ khác có khoá quấn lấy ,đang quấn chặt bờ eo của người con gái yếu đuối.

Không có cách nào đứng thẳng quá lâu nên ngồi trên băng lãnh hoả đàn ,những ngọn lửa xung quanh đang chiếu vào khuôn mặt nhợt nhạt không có sức sống ,gầy gò tiều tụy ,thảm thương.

Tâm Hạ vẫn đang mặc quần áo thánh nữ lụa mỏng ,khí chất thánh khiết như thánh tuyết ở vùng Tullins ( 蒂兰 ).

Mạc Phàm tiến lên, trái tim đã vỡ nát rồi .

Tâm Hạ vẫn cúi đầu ,không nhìn Mạc Phàm .

" Tâm Hạ ,anh tới rồi đây " Mạc Phàm đến trước mặt Tâm Hạ , có thể em ấy đã ngủ đi hoặc tỉnh nhưng không muốn nhìn mặt mình.

Tâm Hạ mở mắt ,trong đôi mắt có những cảm xúc được giấu kín không nói thành lời .

Tâm Hạ biết Mạc Phàm sẽ tới ,nhưng lại không hy vọng Mạc Phàm đến .Sợ hãi bản thân mình ,càng sợ hãi khi nhìn vào đôi mắt của Mạc Phàm .

Tâm Hạ ngẩng đầu ,nhìn Mạc Phàm,thấy người toàn vết thương ,có những vết thương còn đang chảy máu.

Chưa nói gì ,Tâm Hạ che miệng ,nướt mắt rơi xuống .

Mạc Phàm thấy Tâm Hạ khóc ,vội vàng ôm Tâm Hạ vào lòng .

Từ khi nghe được tin dữ ,Mạc Phàm hoàn toàn không còn cảm xúc gì ,ôm Tâm Hạ vào lòng, thân thể mềm mại như không xương này ,để nó ổn định lại trái tim của Mạc Phàm .

" Anh sẽ đưa em đi " Mạc Phàm đứng lên ,mở hết những khoá quấn quanh eo của Tâm Hạ.

Khoá này không có cấm chế gì ,mở ra cũng rất dễ dàng ,dù sao cũng không phải thứ giữ Tâm Hạ lại ,mà là thánh nữ điện cùng những kỵ sĩ điện ở ngoài kia ,không có khả năng thắng được lực lượng vũ trang của họ.

Mạc Phàm bế Tâm Hạ lên ,Tâm Hạ gầy đi rất nhiều cảm giác rất nhẹ ,nước mắt nóng hổi chảy vào mặt của Mạc Phàm.

Mạc Phàm ,hai chữ này từ trong lòng của Tâm Hạ dâng lên ,làm cho Tâm Hạ không có sức phản kháng lại ,nhưng không thể như vậy được .Có thể nhìn thấy khuôn mặt của Mạc Phàm cũng đã thoả mãn rồi.

" Anh không hỏi em gì sao ? "Tâm Hạ cuối cũng mở miệng.

" Hỏi về cái gì ? " Mạc Phàm nói.

" Em...em là một nguời khác " Tâm Hạ cắn môi ,một lúc lâu mới nói ra.

Mạc Phàm không nhắc tới chuyện đó làm trong lòng Tâm Hạ càng thêm phức tạp

" Não cá vàng của em vẫn còn những hình ảnh mơ hồ ,em giết Pannija ,vốn có thể cứu cô ấy bằng ma pháp chữa trị ,nhưng tay em lại nhuốm máu của cô ấy ,lúc đó em như một người vô cảm ,mọi thứ rất chân thật ,không giống em nhưng lại chính là em " Tâm Hạ nói.

Mạc Phàm không nói gì ,chỉ nhìn Tâm Hạ.

Tâm Hạ không dám nhìn thẳng vào mắt Mạc Phàm,mà nhìn đôi chân không thể đi của mình.

Kể cả người có Trì Dũ hệ cao nhất Parthenon thần miếu cũng không có cách nào phục hồi lại được ,chuyện này Tâm Hạ đã thắc mắc từ lâu bây giờ cũng có lời giải thích.

" Máu của em có cộng hưởng với huyết thạch " Tâm Hạ nói .

Tâm Hạ không muốn giấu Mạc Phàm cái gì cả.

Thấy Mạc Phàm không nói gì ,Tâm Hạ nói tiếp :" Lúc còn nhỏ ,em nhớ là em đã đi qua một nơi nào đó như là tổng bộ của Hắc Giáo Đình ,cũng đã gặp qua chủ giáo huyết thạch ".

" Em ở đó trước khi đến Bác thành sao? "Mạc Phàm hỏi .

Tâm Hạ gật đầu nhẹ.

Mạc Phàm trầm mặc .

Tâm Hạ cắn chặt môi lại ,những lời này chưa từng nói qua với ai ,bởi vì kí ức mơ hồ cũng không biết là đúng hay sai .

" Bọn họ nói không sai đâu , anh Mạc Phàm ,em nghĩ em đúng là Tát Lãng "Tâm Hạ do dự một hồi lâu ,cuối cùng cũng nói với Mạc Phàm.

Cho dù đây là một sự việc hoang đường ,những bằng chứng được liệt kê ra ,cho dù không hợp logic nhưng đó là sự thật .

Trong tâm trí của Tâm Hạ có một ký ức khác, một linh hồn khác ,sẽ thức tỉnh theo từng khoảng thời gian ,và sẽ thực hiện kể hoạch mà Hắc Giáo Đình bày ra ,linh hồn này ( ý chỉ Tâm Hạ ) sẽ chìm vào giấc ngủ say,dần bị quên lãng đi ,vong trùng sẽ che giấu tất cả như trong một giấc mơ .

Cũng là vì trước đó không có ai thấy Tát Lãng cả ,cũng không ai biết Tát Lãng là ai .

Ngay cả Tát Lãng còn không biết thẩm phán hội làm thế nào để tìm ra được thân phận của mình .

" Em ..chỉ là một vỏ bọc cho Tát Lãng ,nếu em biến mất thì Tát Lãng cũng sẽ biến mất theo " Tâm Hạ không có cách nào thuyết phục Mạc Phàm buông tay ra dù không muốn ,tình hình đã không còn thay đổi được gì rồi .

" Em không phải là Tát Lãng " Mạc Phàm nói.

" Phải hay không phải cũng không có ý nghĩa gì nữa ,tất cả mọi người đều tin em là Tát Lãng ,em cũng đã từng tới Hắc Giáo Đình ,máu của em cũng cộng hưởng với huyết thạch .Anh Mạc Phàm ,em hi vọng anh là nguời kết liễu em "âm thanh của Tâm Hạ ngày càng thấp ,hiểu rõ đây là một quyết định khó khăn ,tàn nhẫn đối với Mạc Phàm.

Nhưng Tâm Hạ ích kỷ như vậy đó ,chỉ muốn được ngủ trên cánh tay của Mạc Phàm ,không tỉnh lại cũng được .

" Anh nói rồi ,em không phải là Tát Lãng " âm thanh của Mạc Phàm to lên một chút .

" Anh Mạc Phàm "

"Tâm Hạ là Tâm Hạ ,Tát Lãng là Tát Lãng,không phải là một người, càng không phải là linh hồn ở bên trong .Anh mặc kệ bằng chứng ,anh cũng mặc kệ trên thế giới này có bao nhiêu người tin em là Tát Lãng, anh chỉ biết Diệp Tâm Hạ là của Mạc Phàm ,không một ai có thể làm tổn thương em ,Parthenon thần miếu càng không được phép ,thánh tài viện cũng vậy và chính anh cũng thế " Mạc Phàm nhìn đôi mắt không ngừng rơi lệ của Tâm Hạ, nói.

Những lời nói này vang lên bên tai của Tâm Hạ ,đánh thẳng vào trái tim đang run lên ,nhìn đôi mắt Mạc Phàm không có sự chất vấn nào ,phần giả vờ kiên định kia của Tâm Hạ cũng đã vỡ nát ,hoá thành một cô bé mít ướt vùi đầu vào lồng ngực của Mạc Phàm khóc .