Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1210: Muốn Làm Cầm Thú Cũng Khó



Trans : xSnowballx

Nay bên truyện tranh được tăng lương vì sức hot của TCPS khi ra phim nên ra chương đều đều ,chẳng mấy mà bắt kịp tiến độ dịch của mình <(")


Chúc Mông không để Mạc Phàm phải thất vọng ,người bị Lục Trảm Thiên mua chuộc đã bị xử lý ,tội nhận hối lộ trong quân đội sẽ bị xử lý nghiêm khắc .Rõ ràng là nếu tên này không có chỗ tốt chống lưng ,tuân thủ các quy định thì thẩm phán hội sẽ không có tư cách mang Mạc Gia Hưng đi.

Có một số việc họ không truy sâu ,nếu mà truy sâu thì họ cũng có chứng cứ .

Mạc Gia Hưng không quen sống ở Ma Đô thế là đi về Bác thành sau chuyện này ,thành phố quá lớn mang đến một cảm giác xa lạ không có cách nào quen được ,còn Bác thành sau khi sửa sang lại mặc dù không lớn ,mọi người lại sống chung với nhau như người một nhà ,giúp đỡ lẫn nhau.

Sau khi Mạc Phàm đưa lão cha về nhà ,căn cứ quân sự bên kia giận tím mặt ,khiển trách những thuộc hạ .

Đối với mỗi một người chiến sĩ mà nói thì sự an toàn của người nhà đặt lên trên tất cả ,nếu người nhà không an toàn thì làm sao có thể cống hiến vì quốc gia ?

....

Mạc Phàm tĩnh tâm ngồi đọc sách ở quầy bar tại hội thợ săn Thanh Thiên .

Đó là một cuốn sách ghi chép linh tinh về lòng chảo Tarim ,tác giả là một thợ săn đại sư viết ,so sánh khác nhau của nơi này cùng với nơi khác ,luôn nhắc nhở các đội ngũ khi đến đây thì phải luôn chú ý đến bẫy .

" Mạc Phàm ,bên thẩm phán hội còn đào ra một chuyện rất thú vị " Linh Linh cũng đang cầm trên tay một quyển sách ,giả vờ đọc ,thấy bầu không khí yên tĩnh cho nên nói :" Vũ Ngang bị thẩm phán hội bắt từ nửa năm trước ,giao lại cho thẩm phán hội núi Bắc Vũ ,có ý là muốn lợi dụng Vũ Ngang để loại bỏ những thành viên Hắc Giáo Đình đang ẩn núp, kết quả Vũ Ngang chỉ ra thì có hai người trong sạch ,trong đó có một thuộc hạ trong số những kẻ thù của Lục Trảm Thiên ,nói trắng ra Lục Trảm Thiên lợi dụng Vũ Ngang để loại bỏ kẻ thù của mình ,để có thể thăng quan tiến chức nhanh chóng ,tội danh này đủ làm hắn trở nên ngu đi ở Song Thủ Các cả đời ".

" Vũ Ngang chỉ là một nhân vật bé nhỏ ,chưa từng tiếp xúc với những cao tầng của Hắc Giáo Đình " Mạc Phàm nói .

" Còn nữa ,hai ba năm trước hắn còn cùng anh chiến đấu ngang sức được ,còn hiện tại thì một bàn tay cũng đủ để bóp chết " Linh Linh nói .

Thực lực của Mạc Phàm tăng nhanh đến mức khoa trương ,ai có thể ngờ rằng Mạc Phàm có thể hạ gục các thẩm phán viên mạnh ,mà tại học phủ chi tranh thì Mạc Phàm cũng đã thu hoạch được rất nhiều.

" Anh về nghỉ ngơi trước đây ,thấy hơi mệt ,sau khi nghỉ thì khoẻ lại,chờ kim chiến đoàn thợ săn chuẩn bị xong thì chúng ta có thể xuất phát " Mạc Phàm để quyển sách xuống ,rời khỏi hội săn Thanh Thiên .

Liễu Như cùng Bola đi phía sau Mạc Phàm ,Mạc Phàm quay đầu lại nhìn hai người họ ,nở nụ cười nói :" Liễu Như ,tôi mua lại căn nhà bên cạnh ,sau này sẽ là nhà của hai người ,dù sao thì hai người cũng là huyết tộc ,thân phận lại mẫn cảm ,tốt hơn là nên ở chỗ của Bao lão đầu ".

" Ừm " Liễu Như gật đầu ,nở nụ cười.

Liễu Như thích sống ở đây ,từ nhỏ đã lớn lên ở Thượng Hải ,ở đây có Linh Linh ,Lãnh Thanh ,Bao lão đầu cùng các đệ tử xuất quỷ nhập thần tốt với mình của ông ấy.Tuy rằng Mạc Phàm luôn vắng mặt nhưng lại luôn có cảm giác như là ở nhà .

Bola ở trong một hoàn cảnh mới ,tâm trạng tốt giống như là có cuộc sống mới vậy.

Còn nữa ,may là Bola là một quý ông ,khi nào cần máu ác ma của Mạc Phàm để sống thì kiên quyết bắt Mạc Phàm rút máu ra ,sau đó đưa cho Bola ,Bola không quen gặm cổ đàn ông .

Mạc Phàm cũng có suy nghĩ giống với Bola ,bị Liễu Như hôn cổ thì không sao ,đôi môi Liễu Như mềm mại ,thơm ngào ngạt ,rất là hưởng thụ ,nếu đổi lại là Bola làm vậy thì tình nguyện để cho lão yêu quái này chết .

Như thế thì Bola cũng coi như là ở gần hội thợ săn Thanh Thiên ,có Bola thì việc khống chế khu vực màu xám ở Ma Đô của Liễu Như cũng sẽ hiệu quả hơn .

Bola đã sống rất lâu cho nên không cần danh lợi gì ,không có Mạc Phàm ở đây thì Bola cũng tình nguyện bảo vệ cho Mục Ninh Tuyết với Liễu Như ,khi cần ra tay thì sẽ không khách khí .

Mạc Phàm không hoài nghi về sự trung thành của Bola, tên này cần máu của mình để sống ,nếu có phản loạn thì không cần đến mình ra tay thì máu ác ma cũng sẽ biến Bola thành một cái xác khô .

...

Quay trở về phòng ,Mạc Phàm đi tắm ,cả người mới thả lỏng ra .

Ngồi ở ban công ,chỉ mở một bóng đèn nhỏ ,Mạc Phàm nằm trên ghế sofa ánh mắt nhìn cảnh đêm của Ma Đô ,ánh đèn khác nhau đan xen chiếu vào bầu trời đêm ,ngay cả mây cũng đổi màu ,chưa cần nói tới đẹp hay không thì nhiều người cũng sẽ nói là một thành phố ô nhiễm ánh sáng ,làm mất đi vẻ đẹp cảnh sắc về đêm ,đừng nói không thấy một vì sao ,nhìn thấy mặt trăng cũng đã tốt rồi .

Ở Bác thành thì mỗi khi về đêm thì ánh sao luôn nhiều ,phát sáng như thủy tinh ,chỗ dày đặc ,chỗ thưa thớt ,nhưng ánh sáng phát ra thì thuần khiết.

Lần này Vũ Ngang xuất hiện cũng làm cho Mạc Phàm nhớ lại thời gian còn ở Bác thành .

"A...cậu đang ở đây " một âm thanh trong trẻo phát ra từ trong nhà ,một thân ảnh di chuyển thướt tha trong bóng tối ,mang theo hương thơm ngây ngất.

Mạc Phàm uể oải nâng ánh mắt lên ,nhìn thấy Mục Nô Kiều đang ăn mặc tùy ý ,lập tức nở nụ cười .

Mạc Phàm thích ở nơi này vì mỗi khi có tâm trạng không tốt thì luôn có thể nhìn thấy một bức tranh tuyệt đẹp để mở rộng tầm mắt.

Khi ở nhà thì Mục Nô Kiều đang mặc áo hai dây ,nếu biết Mạc Phàm trở về thì đã khoác một cái áo mỏng .

Nhìn Mục Nô Kiều lộ ra bờ vai trắng ,con mắt Mạc Phàm không khỏi híp lại ,lập tức nhìn hai ngọn đồi nhô ra trông thật hấp dẫn ,vậy mà Mục Nô Kiều cứ giấu ,nếu không phải là lịch luyện kia xem các cô gái tắm bằng Ám Ảnh hệ thì cũng không biết là to đến thế .Giờ có thể nắm lấy bằng một tay trong nháy mắt,Mạc Phàm ước gì mình là một con cầm thú ,dù sao bây giờ cũng không có ai khác .

Mục Nô Kiều thấy không được tự nhiên khi Mạc Phàm cứ nhìn chằm chằm ,mặc như này cũng không quá đáng ,các cô gái trẻ khác cũng mặc như này cho nên Mục Nô Kiều cũng không phải là nguời bảo thủ theo trường phái không lộ da thịt .

Mục Nô Kiều không rời đi ,thấy được trong đôi mắt uể oải kia có một sự phiền muộn.

Im lặng một lúc Mục Nô Kiều mới lên tiếng hỏi :" Cậu có dự định gì chưa ,tớ thì đang gặp trở ngại trong quá trình tu luyện ,người nhà lại cho tớ nhiều tài nguyên nhưng không thể nào đột phá được ,tớ nghĩ là tớ thiếu kinh nghiệm thực chiến"

" A ,tớ suýt nữa quên mất việc này ,bị hai con chó quấy rối làm đầu óc tớ hơi loạn rồi " Mạc Phàm nhớ ra còn chưa nói chuyện kia với Mục Nô Kiều ,kết quả lại để Mục Nô Kiều nói trước , :" Tớ định đi sa mạc Taklamakan một chuyến ,Tiểu Viêm Cơ xảy ra chuyện "

" A? Tiểu Viêm Cơ bị sao vậy ?? " Mục Nô Kiều vội vàng hỏi .

Tiểu Viêm Cơ gọi những cô gái xung quanh Mạc Phàm theo số lượng , Tâm Hạ là mẹ lớn ,Mục Ninh Tuyết là mẹ nhỏ , Mục Nô Kiều là mẹ thứ ba ,Ngải Đồ Đồ là mẹ thứ tư .

Mặc dù Tiểu Viêm Cơ không nói tiếng của con người được nhưng Mạc Phàm biết trong lòng của Tiểu Viêm Cơ sắp xếp như này.

Mục Nô Kiều cũng thích Tiểu Viêm Cơ ,cho nên khi nghe cô bé này xảy ra chuyện thì sắc mặt cũng thay đổi .

" Cũng không phải chuyện lớn ,Tiểu Viêm Cơ cần một thánh địa nguyên tố mênh mông để trùng sinh ,tớ có xem qua một chút tư liệu thì ở sa mạc Taklamakan xuất hiện một mạch núi lửa ,nơi đó thích hợp cho sự trùng sinh với thay đổi của Tiểu Viêm Cơ " Mạc Phàm nói .

" Cậu xác định Tiểu Viêm Cơ không sao chứ? " Mục Nô Kiều vẫn đang lo lắng cho Tiểu Viêm Cơ .

" Yên tâm đi ,vẫn ổn cả ,không có việc gì " Mạc Phàm cũng không tính nói cho Mục Nô Kiều về chuyện Parthenon thần miếu ,càng ít người biết thì càng tốt .

" Ừm, vậy thì khi nào xuất phát ? "Mục Nô Kiều hỏi.

" Nơi đó rất nguy hiểm ,không phải chỗ dành cho cậu đi lịch luyện " Mạc Phàm nói .

" Không phải nơi càng nguy hiểm thì mới đột phá được sao , ngay cả cậu khi rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm cũng trở nên mạnh đó thôi ?"Mục Nô Kiều Nói.

Mạc Phàm nhìn vào mắt Mục Nô Kiều thấy được khát vọng mạnh mẽ ,tham gia học phủ chi tranh đã là một cơ hội tuyệt vời ,được gia tộc coi trọng cho nên Mục Nô Kiều cần phải mạnh hơn nữa .

" Sẽ xuất phát cùng với kim chiến đoàn thợ săn ,đợi bọn họ chuẩn bị xong thì sẽ xuất phát ,nơi đó nguy hiểm ,chúng ta lại lấy danh nghĩa là đội khai khoang cho nên nếu đi sai đường thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng " Mạc Phàm nói.

" Cho dù nguy hiểm thì vẫn còn có cậu nha "Mục Nô Kiều cười ,không biết từ khi nào lại đối với Mạc Phàm có sự tin tưởng lớn như vậy.

Mạc Phàm nghe xong thì tinh thần hơi chấn động ,điên cuồng tự nhủ với bản thân mình là cầm thú ,nếu có đè Mục Nô Kiều thì cũng chỉ hơi phản kháng mà thôi.

Đấu tranh tư tưởng một lúc thì Mạc Phàm thở dài .

Quả nhiên mình là một người tốt .

Làm một anh hùng vì đất nước đều dễ ,tại sao muốn làm cầm thú lại khó đến như vậy .

Do mình thiếu đi tính cách như tiện nhân Triệu Mãn Duyên ,bên cạnh mình lại còn có những người liêm khiết như Trương Tiểu Hầu ,Tâm Hạ ,Trảm Không ,Đường Nguyệt ,Mục Ninh Tuyết cho nên mỗi khi mình muốn làm chuyện xấu thì cảm thấy cắn rứt lương tâm.

Một chữ thôi , phiền.

Gieo hạt giống vào trong lòng ,không phá đi được.

....

Nói thì cũng nhớ đến Triệu Mãn Duyên ,không biết còn sống hay đã chết ,chết thì cũng nói với mình một tiếng để mình đỡ phải lo lắng .


Search google từ khoá : 小吊带 là các bạn sẽ biết áo của Mục Nô Kiều mặc trong chap này