Toàn Chức Pháp Sư

Chương 1211: Mang Theo Ba Cô Gái Đi Nghỉ Phép



Trans : xSnowballx


Đến ngày đi sa mạc Taklamakan thì thời tiết không lạnh như mùa thu,ánh nắng ấm ấp chiếu lên người ,rất dễ chịu .

Mạc Phàm đến sân bay mà Cát Minh nói sẽ tập trung mọi người ở đó .

Bên phía Mạc Phàm có mấy người ,Trương Tiểu Hầu sẽ bay từ Tân Cương qua Thượng Hải ,đơn giản thì bay từ phía tây qua phía đông ,bay khắp cả nước .

Cũng chỉ như này mới thấy Trung Quốc rộng như nào, chắc là bay qua cả chục quốc gia nếu ở Châu Âu .

Đến sân bay, Mạc Phàm phát hiện có người chạy tới ,đúng là ngoài ý muốn.

" Hahaha ,tớ nghe Mục Ninh Tuyết nói là mấy cậu đi sa mạc Taklamakan ,tớ nói này Mạc Phàm ,chúng ta đúng là có duyên nha ,tớ cũng định đến đó để tìm một món đồ " Tương Thiểu Nhứ luôn nói những lời trêu ghẹo đàn ông ,cười khanh khách nói .

"Cậu đến đó làm gì ? " Mạc Phàm không hiểu hỏi .

" Chuyện này rất quan trọng ,yên tâm đi, tớ không gây phiền phức đâu ,chỉ là nếu ở một sa mạc hoang vắng mà không có một pháp sư Tâm Linh hệ thì các cậu chắc chắn là an toàn chứ ? " Tương Thiểu Nhứ không có ý định rời đi .

Mạc Phàm cũng bó tay ,Tương Thiểu Nhứ đến đây chắc là chuyện phải đi .

" Được rồi ,được rồi ,để tớ nói qua với Cát Minh một tiếng "Mạc Phàm nói .

Có Tương Thiểu Nhứ gia nhập thì Mạc Phàm ủng hộ hai tay ,pháp sư Tâm Linh hệ đi đâu cũng được chào đón ,bất kể là chiến đấu ,hành tẩu trong đế quốc yêu ma ,nhiều cuộc đánh nhau sứt đầu mẻ trán đều có pháp sư Tâm Linh hệ hoà giải.

Mạc Phàm nói với Cát Minh , Cát Minh cũng không nói gì .

Chỉ là sau khi lên máy bay ,những người bên phía Cát Minh thấy Mạc Phàm dẫn theo ba nguời đẹp thì con mắt sáng lên ,xong rồi khịt mũi coi thường ,châm chọc khiêu khích .

Theo Mạc Phàm có Linh Linh ,Mục Nô Kiều ,Tương Thiểu Nhứ.

Linh Linh thật sự là một loli ,dễ thương đến mức chảy máu mũi ,cả nam lẫn nữ đều bị sự dễ thương đó giết chết, ai cũng muốn ôm vào lòng ,rất là bắt mắt.

Mục Nô Kiều thì không cần phải nói , là hoa khôi của học phủ Minh Châu ,xinh đẹp tao nhã ,tiểu thư khuê các ,hào phóng, nếu quay đầu lại nhìn lại thì những phấn son thua xa.

Tương Thiểu Nhứ cũng là xinh đẹp tự nhiên ,ánh mắt chớp chớp cùng khuôn mặt quyến rũ có thể câu hồn bất cứ người đàn ông nào .

Mạc Phàm đem ba cô gái này theo ,trực tiếp hạ gục tất cả đàn ông ở đây ,cho dù Mạc Phàm là một người bình thường ,nhưng mà có ba người đẹp đi theo cũng đã cho thấy mình là một người đàn ông có sức quyến rũ mạnh tới cỡ nào .

Một số người của kim đoàn thợ săn lại không vui vẻ .

Lần này bọn họ đến sa mạc được mệnh danh là " quỷ môn quan" ,lựa chọn ra những tinh anh trong đội ,không chỉ là những người có kinh nghiệm lâu năm mà còn quen với việc dao kề ngay cổ .

Chưa đến sa mạc Taklamakan nhưng bọn họ đã đứng ngồi không yên ,chỉ sợ lần này đi không trở về được nữa .

Bọn họ lo lắng ,khẩn trương như vậy, nghiêm túc vậy mà Mạc Phàm còn mang ba mỹ nữ đi du ngoạn ? .

Điều này như xúc phạm cái sự nguy hiểm tới tính mạng nhưng quyết tâm đi tới của bọn họ.

" Ê nhóc, dẫn mấy cô gái này đi nghỉ phép hay gì ? " Thợ săn đại sư Lô Phương - người dẫn đường trong chuyến đi này nói .

" Tôi hi vọng cậu không quên mục đích tới đây ,nếu như cậu muốn nhờ việc này chỉ để ngồi mát ăn bát vàng ,hưởng thành tích thì đổi một đội khác đi,đến nơi đó thì bọn tôi cũng chuẩn bị tâm lý để chết bất cứ khi nào ở nơi đó rồi " Một người không lớn tuổi hơn Mạc Phàm bao nhiêu nói .

Người này mặc dù đang nói nhưng ánh mắt lộ cảm xúc khác ,bị Tương Thiểu Nhứ nhìn thấy được .

" Yên tâm đi ,tôi cũng chuẩn bị tâm lý sẵn sàng như mấy người rồi" Mạc Phàm trả lời lại .

Lúc này Cát Minh đứng ra hoà giải ,Cát Minh biết được thân phận của Mạc Phàm ,biết Mục Nô Kiều cùng Tương Thiểu Nhứ là thành viên đội quốc phủ ,thực lực sẽ không yếu.Tiếc là nhiều nguời không xem học phủ chi tranh ,nói ngay đâu xa ,Lô Phương cùng Trịnh Thông không coi học phủ chi tranh ra gì ,bọn họ chỉ xem giải thi đấu của thợ săn mà thôi .

Rất nhiều thợ săn tự phụ cũng như thế ,khinh thường những ma pháp sư chưa từng chém giết qua yêu ma ,xem thường những trận đấu giả vờ giả vịt kia ,cho nên dù có nói những người này đều là những cường giả của học phủ thì bọn họ cũng nhìn với ánh mắt đối đãi với những đứa trẻ mồm còn hôi sữa .

Cũng không phải là đám thợ săn này cực đoan ,vì những người có vị trí cao trong đô thị khi chiến đấu với yêu ma thì trở nên yếu đuối ,cặn bã ,bị thợ săn khinh bỉ là chuyện bình thường .

Các thành viên học phủ sẽ làm trong các cơ quan chính phủ ,trong các hiệp hội ma pháp.

Đám thợ săn rất khinh thường những người này ,nhất là Mạc Phàm mang theo ba cô gái này ,rõ ràng là một bình hoa .

"Cái tên Trịnh Thông đang ghen tỵ với cậu " Tương Thiểu Nhứ nói .

Mạc Phàm cười .

Trịnh Thông là một thợ săn trẻ tuổi ,phụ trách chiến đấu ,con mắt luôn nhìn Mục Nô Kiều, cho dù miệng nói khinh thường phụ nữ nhưng lại có ý đồ với Mục Nô Kiều .

Mạc Phàm cũng chẳng quan tâm bọn họ có nghi ngờ hay không ,những thành tích ,công tích ,chiến tích của mình thì có mấy ai là biết được.Đứng trước những người lạ nói về những thứ đó ,nói mình lợi hại các kiểu thì cũng chả làm gì được ,ngược lại còn ghen tỵ ,Mạc Phàm thích loại cảm giác này .

Lúc trước đi dạo cùng Mục Ninh Tuyết thì Mạc Phàm cũng thấy nhiều những ánh mắt như này ,nhưng hôm nay một hơi mang ba người ,tất nhiên là mạnh hơn nhiều so với chỉ một mình Mục Ninh Tuyết .

...

Mọi người đang ngồi trên máy bay của quân đội thay vì máy bay dân dụng.

Máy bay quân sự đều có những phi công lành nghề ,lần này phải đi qua nhiều khu vực không có người sống ,đó là những nơi mà các yêu ma lớn cùng địa bàn của chúng ở đó ,đi bằng thuyền cũng chưa chắc đã an toàn 100%.

Vậy thì ngồi máy bay quân đội là nhanh nhất .

Không cần nhanh cũng được ,cứ từ từ bay qua địa bàn của sinh vật cấp quân chủ ,đoán chừng không tới một giây đã bị kéo xuống mặt đất ,cho nên phải bay thật nhanh .

Chưa tới ba tiếng ,máy bay đã dừng lại ở một sân bay căn cứ quân đội gần lòng chảo Tarim của sa mạc Taklamakan .

Trương Tiểu Hầu cũng đã đứng đây chờ sẵn ,vừa nhìn thấy Mạc Phàm thì đã vui vẻ chạy tới .

" Cậu ta cũng đi ? " Trịnh Thông nhìn Trương Tiểu Hầu, hừ lạnh một tiếng .

Dáng vóc của Trương Tiểu Hầu không cao lắm ,lại gầy,bị Mạc Phàm gọi là hầu tử cũng có nguyên nhân cả .Thêm khuôn mặt chất phác ,cho người ta cảm giác chưa trưởng thành và hay phạm sai lầm .

Trương Tiểu Hầu cũng không nhịn được,tuổi thì lớn nhưng dáng vóc như học sinh cấp 3 chưa tốt nghiệp ,khuôn mặt cũng không thay đổi nhiều từ ngày vào quân đội ,có thể thấy sát khí khi lên chiến trường nhưng khi thấy đại ca Mạc Phàm thì cũng giấu không hết .

Lỗ Phương cũng không nhịn được .

Có người gia nhập vào đội thì đã không vui vẻ ,không sợ yêu ma mạnh mà chỉ sợ đồng đội như con heo .

Mạc Phàm đã mang theo ba cô gái ,đã chưa nguôi giận rồi mà còn thêm một thanh niên khờ khạo.Đoàn trưởng à ,rốt cuộc anh nhận bao nhiêu tiền của bọn họ vậy.

" Thế nào ,tôi không thể đi sao ?" Trương Tiểu Hầu không biết mâu thuẫn gì ,tưởng là do mình nên chỉ ngón tay vào bản thân ,nói.

Trịnh Thông cười ,không giấu sự khinh miệt trong mắt nữa ,nói :" Chuyến đi lần này đều là thợ săn đại sư ,nếu không phải thợ săn thì cái loại tân binh mới nhập ngũ như cậu cũng đừng nghĩ đến việc gia nhập với chúng tôi , đừng có nằm mơ giữa ban ngày, chúng tôi đi khai hoang chứ không phải nơi cho cậu đến ".

Trương Tiểu Hầu không mặc quân phục ,dáng người nhỏ ,lại còn đen ,đứng trước quân nhân khác thì đúng là tân binh .

Trước đó Cát Minh chỉ đồng ý bốn người ngoài đội này tham gia ,Mạc Phàm mang theo ba cô gái, mọi người cũng đã nể mặt Cát Minh mà cho qua ,giờ lại có thêm một người ,Trịnh Thông càng có lý do để từ chối, cũng chửi bóng gió Mạc Phàm ,để cậu ta bớt coi việc này không ra gì .

"Tôi ...." Trương Tiểu Hầu bị đối phương miệt thị ,cũng không biết phải trả lời như nào.

Đúng lúc có mấy sĩ quan đang chuyển hàng từ máy bay xuống đi tới hướng này ,thấy Trương Tiểu Hầu đang ở đây thế nên dừng bước lại chào theo kiểu nhà binh

" Trương quân thống ,may mà có ngài cùng các cấp duới của ngài tiêu diệt yêu ma bay ở Tần Lĩnh ,nếu không đường hàng không của chúng tôi không thể nào bay được an toàn "Trong đó có một sĩ quan mang theo phần tôn kính nói .

" À à ,việc nhỏ thôi, mấy người cứ làm việc của mình đi " Trương Tiểu Hầu chào lại .

Trịnh Thông thấy cảnh như thế này thì sắc mặt khá là phong phú .

Tình huống này như nào thế ,người như này mà là quân thống ???.

Cấp bậc trong quân đội vô cùng nghiêm ngặt, cứ cho là quân thống sẽ ngang hàng với thợ săn đại sư trong xã hội ,thế nhưng một quân thống có thể quản lý được một đại đội quân nhân ma pháp sư cũng đủ nghiền nát thợ săn đại sư ,bất kể là thực lực ,kinh nghiệm,chiến tích ,chỉ huy .

Pháp sư cao giai chưa chắc đã làm quân thống ,nhưng quân thống chắc chắn là pháp sư cao giai ,năng lực toàn diện đều xuất sặc.

Quan trọng nhất là bộ tộc yêu ma bay ở Tần Lĩnh lại bị người này tiêu diệt ?.

Tần Lĩnh cũng là một nơi nguy hiểm đó ,có thể tiêu diệt tộc yêu ma thì nhất định là người mạnh mẽ đã từng nhuốm máu rất nhiều .

Trịnh Thông xấu hổ ,so với thành tích của đối phương thì bản thân thì thợ săn đại sư cũng chỉ như tân binh .

Thợ săn đơn độc khi gặp nguy hiểm cũng không thể nào bằng được chiến tranh với yêu ma .

Trương Tiểu Hầu đi ra từ chiến tranh như vậy .

" Anh Phàm ,hình như bọn họ không hoan nghênh em thì phải ? " Trương Tiểu Hầu nói .

" Không có ,không có ,chỉ là không nghĩ tới người còn trẻ như cậu đã là quân thống ,chỉ là lần này tới nơi vô cùng nguy hiểm cho nên yêu cầu mỗi thành viên điều có năng lực tự vệ mà thôi " Cát Minh vội vàng đứng ra hoà giải.

Cát Minh cũng biết Trương Tiểu Hầu là quân thống ,cho nên mắt sáng lên ,người như này gia nhập vào thì càng có thêm bảo hộ.