Trans : xSnowballx
Thủy phật châu biến mất hầu như không còn.
Giả như lấy lại được ba viên thủy nguyên tinh kia thì Ngô Khổ sẽ có nguồn cung cấp năng lượng vô tận để sống qua hoả phượng diệt thế này.
Nhưng thủy nguyên tinh lại nằm trong tay của Mạc Phàm.
" Hốt hốt hốt " .
Một số thực vật khá là ngoan cường đang từ từ biến thành than vụn, bùn đất ẩm ướt bị nung tới mức rắn như đá , thậm chí còn rạn nứt biến thành màu đen .
Rừng rậm nhiệt đới cực kỳ dày đặc đã triệt để biến mất , lấy lửa song song với đường chân trời làm chiều rộng, hướng về sâu trong rừng rậm, bên trong rừng mưa xuất hiện một khu vực trọc lóc đáng sợ , nhiệt khí bốc lên không tiêu tán đi.
Một người bị thiêu đồ mặc cùng da dẻ , gập nửa thân thể , như là một vị thổ tượng Phật đang quỳ trên ranh giới lửa thiêu, vô cùng thê thảm .
Người đó chính là Ngô Khổ .
Ngô Khổ gian nan mấy lần định đứng lên, nhưng chỉ duy trì được động tác gần như quỳ xuống , nỗ lực ngẩng đầu lên, nhìn thấy một đôi chân cất bước để lại lửa cháy, từng bước đi về phía mình.
" Quỳ chuộc tội cũng không giảm bớt tội nghiệt của mày đâu " Mạc Phàm nói với Ngô Khổ.
" Ta sẽ không hướng về một tên phàm phu tục tử như ngươi mà hạ ....." Ngô Khổ muốn đứng lên, nhưng xương đùi nâng lên một khắc đó, có tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Chân của hắn , có xương nhưng không có thịt , bị thiêu hủy , thậm chí xương cũng cháy đen.
Ngô Khổ phát điên gào thét , thân thể càng giãy dụa kịch liệt, da cùng thịt trên người tróc từng mảng lớn.
Làm sao mà Ngô Khổ nghĩ tới thân thể của mình đã bị nướng thành bộ dạng này , bây giờ Ngô Khổ giống một tượng Phật bị bỏ đi vào trong lò thiêu, rất phù hợp với tan tành sụp đổ.
" Nước , nước , nước ..."
Ngô Khổ bắt đầu bò , da trên tay rơi xuống như đất khô, nhưng vẫn cố phí sức bò , bò tới nhiệt hà .
Trong nhiệt hà có nước .
Chỉ cần cho Ngô Khổ nước , người có thể chất đặc thù như hắn sẽ khôi phục lại được sinh mệnh.
Nước sẽ bổ sung tất cả lượng nước mà Ngô Khổ thiếu hụt , thâm chí là để cho da thịt , huyết nhục một lần nữa tái sinh.
Chỉ cần có nước là hắn có thể sống lại.
Rốt cuộc đã bò tới nơi nhìn thấy được nhiệt hà, hơi điểm ma pháp để làm cho nước từ xa tới đây.
Nhưng sau một khắc thì con ngươi của Ngô Khổ như muốn lồi ra .
Nhiệt hà khô cạn rồi.
Nhiệt hà kéo dài mấy trăm mét , đến từ núi băng Andes tan ra , nước mưa hội tụ về nhiệt hà vậy mà đã khô cạn rồi.
Không nhìn thấy nước đâu, chỉ thấy khô cạn, rạn nứt vô biên vô tận, thậm chí còn có hoả diễm vọt lên từ những vết nứt.
" Đưa cho ta , đưa cho ta, đưa ba viên thủy nguyên tinh kia cho ta ".
" Tôi sẽ nói cho cậu biết tất cả , tôi có thể nói cho cậu biết tất cả , chỉ cần cậu đưa thủy nguyên tinh cho tôi ".
" Tôi không muốn chết, tôi chưa thể chết được ".
" Van xin cậu , van xin cậu hãy mở lòng từ bi ...".
Ngô Khổ nắm lấy chân Mạc Phàm, thân thể của hắn tàn nhanh đến mức chỉ còn lại xương .
" Không phải bây giờ ngươi rất tốt , phật tử xem trọng vũ hoá, tuy rằng linh hồn của mày xuống địa ngục , thân thể hiện tại toạ hoá , chúc mừng mày đã thực hiện được ước mơ cả đời của mình " Mạc Phàm cười to xuất phát từ nội tâm.
Nếu thật sự Ngô Khổ tin vào Phật thì hắn sẽ không tàn bạo vô đạo đức như vậy, hắn sẽ không coi rẻ mạng của mà mình chơi trò máu tanh.
" Ảnh duệ trưởng lão, sắp xếp cho tên này một thoáng , nhân lúc hắn còn sống , cho hắn một tour du lịch đưa đò linh hồn chất lượng năm sao " Mạc Phàm noi với ảnh duệ trưởng lão.
Ảnh duệ trưởng lão chơi chán Khôi Bái, sớm đã ném cho những tiểu nhân thưởng thức, cũng không biết bị những ảnh quỷ tẻ nhạt suốt mấy ngàn năm kia chia thành mấy khúc.
Hiện tại lại có thêm một tên thú vị .
Cái tên Ngô Khổ này , là thức ăn của ảnh duệ trưởng lão.
Mạc Phàm đánh thân thể Ngô Khổ thành ra như này , linh hồn của Ngô Khổ sẽ không còn sức kháng cự.
Tiểu nê thu xưa nay đều không có hứng thú với toái hồn của Hắc Giáo Đình.
Nhưng ảnh duệ trưởng lão lại rất hoan nghênh .
Nếu nói Mạc Phàm là hoả diêm vương , vậy thì ảnh duệ trưởng lão là đao phủ .
Chuyện dằn vặt linh hồn, ảnh duệ trưởng lão có thể dùng mấy trăm loại khác nhau trên cùng một người .
Hiện nay các loại thủ đoạn giết người của ảnh duệ thị vệ đều không ngừng đổi mới, còn không phải do ảnh duệ trưởng lão bất lương bất chính dạy cho .
" Tôi có thể nói ra tất cả cho cậu , lẽ nào cậu không muốn biết ...." Ngô Khổ gần như đã cầu xin .
" Không cần , hiện tại tao chỉ muốn mày thưởng thức một thoáng thống khổ tử vong, nghe huynh đệ của tao nói mày khấu đầu 34760 cho Bác thành, vậy để mày chết trước , linh hồn trải nghiệm 34760 cách chết " Mạc Phàm nói với Ngô Khổ.
Ngô Khổ vừa nghe , hận không thể dùng ma lực đánh tan linh hồn của mình , nhưng hiện tại hắn làm gì có ma lực, chỉ có thể trơ mắt ra nhìn ảnh duệ trưởng lão lôi linh hồn ra .
Ảnh duệ trưởng lão kéo, rên lên làn điệu quái lạ.
Linh hồn là sở trường chuyên môn của ảnh duệ trưởng lão, cứ việc 34760 cách chết khác nhau có chút khó , nhưng cố thì vẫn được.
Thực sự mà không được thì để những thủ hạ dưới tay mình gần đây nghĩ ra được nhiều thứ kỳ lạ, từ góc độ xảo quyệt của ảnh vệ thị duệ, bọn chúng đều làm đồng thời thì có thể hoàn thành công trình gian khổ này.
Ảnh duệ trưởng giả đột nhiên phát hiện cứ theo con hàng Mạc Phàm này thì sẽ có thu hoạch bất ngờ , như cực phẩm Ngô Khổ trăm năm khó gặp .
Rốt cuộc Ngô Khổ chỉ còn lại bộ xương .
Xương mặt của hắn khi còn sống chìm trong sợ hãi, thậm chí mang theo chút biến dạng.
Tử vong mới chỉ là bắt đầu.
Lý niệm này được Hắc Giáo Đình tôn sùng , xác thực hiện tại Ngô Khổ cũng sẽ nghĩ như vậy.
Tử hồn của hắn sẽ tồn tại rất lâu, công cuộc chuộc tội của hắn mới chỉ bắt đầu.
Đóng gói xương đen thui của Ngô Khổ.
Mạc Phàm cần cho nhân dân Bác thành một câu trả lời , vừa hay túi xương này có thể cho vong hồn ở mảnh đất từng nhuốm máu có thể rời đi, hơi yên giấc.
Tuy chưa giải quyết được kẻ cầm đầu chân chính, không biết Tát Lãng đi đâu, nhưng người hành hình này cũng đã đủ để Mạc Phàm có niềm tin trở lại an ủi.
" Thật to gan , thật sự là quá to gan" .
Ngay sau khi Mạc Phàm dọn dẹp xong thì có một âm thanh không quá thân mật truyền tới.
Mạc Phàm nhìn lại chỗ đốt cháy khét, phát hiện một gã có ánh mắt sắc bén, tay cầm quyền trượng màu nâu, đứng cách Mạc Phàm không quá 200 mét.
Dĩ nhiên là Mạc Phàm không nhận ra hắn trước , hơn nữa người này không thể không biết vừa nãy mình tạo ra hủy diệt , dám đến thì chứng tỏ đối phương không e ngại gì mình.
" Mày là ai ? " Mạc Phàm ngẩng đầu lên hỏi.
" Ngươi giết thiên sư của ta , ngang ngược phía sau nơi đóng quân của ta , vậy mà còn dám hỏi ta là ai ? " Gã cầm quyền trượng màu nâu cười , nụ cười không có chút nhiệt độ nào.
" Mày là thủ lĩnh chính quyền màu nâu ? " Mạc Phàm bỗng nhiên hiểu ra.
" Ta cho ngươi hai sự lựa chọn ".
" Làm sao lại có những người thích đưa ra sự lựa chọn cho người khác như mày vậy, mày muốn làm cái gì thì làm đi, đừng có hỏi cái này cái kia. Mày muốn cướp đoạt chính quyền thì cứ làm , đừng có dùng thủ đoạn ác tâm là được " Mạc Phàm trực tiếp ngắt lời hắn.
" Một là chết ngay bây giờ , hai là gia nhập vào chính quyền của ta , khai cương khoách thổ, thực lực của ngươi miễn cưỡng bù đắp được tổn thất mất đi thiên sư " gã cầm quyền trượng màu nâu nói không sai .