Trans : xSnowballx
__
Biểu hiện của thủ lĩnh màu nâu rất trấn định, như là nắm giữ thực lực tuyệt đối mới sinh ra sự tự tin mạnh mẽ.
Hắn thấy Mạc Phàm giết Ngô Khổ, nhưng hắn vẫn tự tin là làm thịt được Mạc Phàm.
" Mày cho rằng tao đã cạn kiệt sức lực sao? " Mạc Phàm đi về phía trước.
" Không sao, kể cả ngươi đang trong trạng thái toàn thịnh cũng không phải đối thủ của ta , nhìn cả Nam Mỹ cũng không có mấy người làm đối thủ của ta được, nếu không làm sao ta dám xây dựng quốc gia " bỗng nhiên khí thế thủ lĩnh chính quyền màu nâu tăng vọt.
Hắn không dùng bất kỳ ma pháp nào, nhưng mà khí thế kia giống cuồng liệt bão táp phả vào mặt.
Mạc Phàm không cách nào đi lên phía trước , người này mạnh vượt xa hơn cả Bạch Báo.
Nhưng Mạc Phàm sẽ không vì thế mà thần phục , trên người nổi sấm sét như hải long màu tím, điện quang dài tinh tế lượn quanh cùng nhau, bốc lên độ cao hơn trăm mét , hình thành một luồng khí thế đối kháng cùng thủ lĩnh chính quyền màu nâu.
Hình thái liệt hoả diêm vương vẫn chưa biến mất ,mà cảnh sấm sét như rồng bay phượng múa này để Mạc Phàm dưới phong thái diêm vương lộ ra mấy phần thô bạo hung hăng .
" Lôi hệ siêu giai cấp hai, siêu nhiên lực Lôi hệ...Hả ? Thần ấn tán dương..." Ánh mắt của thủ lĩnh chính quyền màu nâu lập loè.
Hắn đang tỉ mỉ phân tích, để hắn có chút bất ngờ là người ngoài nắm giữ liệt hoả diêm vương , cảnh giới Lôi hệ cũng không kém bao nhiêu.
Sợ là người mang Lôi hệ siêu giai cấp ba, gặp phải cũng không nhất định là chiếm được ưu thế.
" Thú vị " thủ lĩnh chính quyền màu nâu nói.
Mạc Phàm có lôi hoả gia thân , không có gì lo sợ.
Muốn đánh thì tiếp tới cùng .
" Ầm ầm ầm ".
Bỗng nhiên hò hét rung trời từ phía Đông truyền tới, dưới chân thủ lĩnh màu nâu đang phác hoạ cực tốc tinh đồ , mắt thấy tinh toạ , tinh cung muốn thành hình , nhưng hắn nhíu mày.
Mạc Phàm cũng nhìn nơi đó, phát hiện ưng mã kỵ binh đoàn còn một nửa , mấy trăm ưng mã kỵ binh đoàn thoát khỏi vây công , đang tập hợp với một nhóm đại quân ở xa hơn .
Mạc Phàm mừng rỡ trong lòng.
Rốt cuộc thì Mục Bạch cũng đã giết được phù thủy trùng .
Đại quân liên bang ép tới, các cánh quân gặp nhau cùng ưng mã kỵ binh đoàn dục huyết phấn chiến, chuyện này mang ý nghĩa phản quân bên nhiệt hà phải đối mặt với lựa chọn trọng đại nhất.
Tử chiến với đại quân liên bang , máu nhuộm mặt đất , hoặc lập tức tới bờ Tây nhiệt hà , tử thủ bán lĩnh sơn thành
" Ta biết ngươi là ai, hừ , chờ ta yên ổn non sông này nhất định sẽ tìm ngươi, đến lúc đó không có lựa chọn thứ hai dành cho ngươi đâu " thủ lĩnh chính quyền màu nâu chỉ vào Mạc Phàm.
" Tao thì khác , nể em gái mày mà lưu lại khẩu khí mày vừa nói " Mạc Phàm nói.
Nam Trác , nhân vật số một của chính quyền màu nâu trong lần tiến công Prajna thành.
Tu vi người này quá khủng bố tới mức không kiêng kỵ Mạc Phàm, thực tế nếu đối phương thật sự muốn đánh với mình, bàn chân Mạc Phàm đã sớm bôi dầu rồi.
Bệnh thần kinh mớ đánh với nhân vật số một phản quân này , tự mình giải quyết Ngô Khổ là xong ,mảnh trời này bọn họ muốn làm cái quái gì thì đâu có liên quan gì tới mình.
Không nghĩ đại quân liên bang lại tới đúng lúc như vậy .
Nam Trác trở lại chủ doanh, ban đầu bên cạnh hắn còn hai tướng lĩnh có quan hệ không tệ,có thể một mình gánh vác một phương , nhưng quanh đi quẩn lại chỉ còn mỗi Saga.
Huống hồ Saga là một tồn tại dị thường.
Saga mạnh mẽ tới cực điểm, nếu thật sự lấy vận mệnh ra vật lộn với nhau, Saga có thể gọi những thứ trong tà thư ra nghiền ép Bạch Báo.
Nhưng tùy vào mức độ mà hao tổn đi tuổi thọ của Saga .
" Saga , em thấy thế nào ?" thủ lĩnh màu nâu Nam Trác hỏi.
Nam Trác không phải trưng cầy ý kiến của Saga , mà giống như là tự hỏi bản thân.
" Anh mời tới thiên sư , từ lúc bắt đầu em đã thấy cổ quái, nếu như là Hắc Giáo Đình, anh không phải xây dựng quốc gia, mà là đối địch với toàn bộ thế giới " Saga rất bình tĩnh nói.
Thủ lĩnh màu nâu Nam Trác thở mạnh.
Hắn lòng mang may mắn , nhưng nghĩ tới tiếng xấu của Hắc Giáo Đình thì việc có người tới đây tiêu diệt bọn họ cũng là chuyện không thể bình thường hơn được, chỉ là Nam Trác không nghĩ tới có người mang quyết tâm cực lớn đi ngang qua chiến trường chiến tranh quốc gia .
" Lùi tới sơn thành đi, em không mong anh chết ở chỗ này" Saga bổ sung thêm một câu .
" Haiz , còn chút xíu nữa, hay là anh không nên tiếp thu ý kiến của Bạch Báo, vũ thiên sư mang lại dũng khí cho rất nhiều người, nhưng chung quy là chia năm xẻ bảy " thủ lĩnh Nam Trác thở dài một hơi.
Hai huynh muội trầm mặc chốc lát , bên ngoài đã sớm chém giết đến khi đất trời tối tăm , Nam Trác phải đưa ra quyết định là lùi hay là giết tiếp .
" Đúng rồi ,bút cùng nghiên mực của Bạch Báo đâu? " Nam Trác chợt nhớ tới chuyện này .
" Bị thầy giáo lấy đi rồi ".
" Làm sao mà em không ngăn cản " Nam Trác hét lớn.
Saga nháy mắt .
Thầy thắng , lấy đi chiến lợi phẩm cũng là chuyện bình thường .
Nam Trác đau đầu.
Thứ mạnh nhất của Bạch Báo là bút cùng nghiên mực, không có Bạch Báo thì dựa vào hai bảo bối kia cũng hoàn toàn tạo ra được một pháp sư Băng hệ mạnh mẽ khác.
Có đứa em gái như Saga, Nam Trác hoài nghi người ta tới bưng sào huyệt của mình đi thì đứa em gái này còn giúp bọn họ kiểm kê .
" Em đi đi , em cũng đã giúp anh trảm không ít tướng lĩnh liên bang , anh không hy vọng em bị truy nã " Nam Trác khoát tay áo nói.
" Em cũng không hy vọng anh chết " Saga nói.
" Anh mày không phải là một kẻ nhu nhược, anh sẽ hạ lệnh lui binh, lui về bán lĩnh sơn thành " Nam Trác trả lời .
Lúc này Saga mới gật đầu.
Phản quân bắt đầu lui lại, vừa hay nước sông ở chỗ ngoặt này khô cạn, tuy rằng loang lổ , đất lờ rừng sụp, phản quân có phong hạm nên chạy trốn cũng thần tốc.
Quân liên bang truy sát tới gần nhiệt hà , sau khi tiêu diệt những tàn dư phản quân, bắt tù binh, chiến dịch Prajna thành cũng coi như triệt để kết thúc.
Nhưng căn cơ phản quân chủ yếu nằm ở bán lính sơn thành.
Sau khi bán lĩnh sơn thành nắm giữ mỏ quặng ngũ giác lôi thạch, tương đương thành lập một quốc gia tư bản, bọn họ sẽ nhanh chóng phát triển, lớn mạnh. .
Không có Prajna thành thì bọn họ không cách nào lay động tới liên bang , nhưng liên bang muốn thảo phạt bọn họ cũng không phải một hai lần là xong.
Trong rừng rậm nhiệt hà đâu đâu cũng có thi thể , quạ kết bè kết lũ chiếm giữ bầu trời trên đầm lầy, không chờ quân liên bang quét tước chiến trường , chúng nó lao xuống tranh đoạt.
Máu tươi đã sớm hiến thành màu đen,từ Prajna thành tới nhiệt hà cũng mười mấy cây số, đâu đâu cũng có thể nhìn thấy vết máu khô.
Mạc Phàm trở về Prajna thành, đến trong thành , cũng sắp không chịu được nữa , mệt mỏi ngã xuống đường .
" Như nào , như nào , làm thịt Ngô Khổ rồi à" Triệu Mãn Duyên chạy tới , vội vàng hỏi.
" Đang để trong túi " Mạc Phàm mệt mỏi nói .
Triệu Mãn Duyên mở túi ra , nhìn thấy một bộ xương đen thui, cũng nhìn thấy đầu lâu người chết .
" Là cái tên này " cũng không biết lấy nhãn lực từ đâu , tin chắc đây chính là Ngô Khổ .
Mục Bạch tới đây chậm một chút , trên người quấn nhiều vải trắng , vải thẫm đầy máu tươi.
Có thể thấy Mục Bạch chiến đấu khốc liệt với phù thủy trùng.
" Mục Bạch , cái này cho cậu " Mạc Phàm lấy hai thứ từ trong vòng tay không gian ra.