Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2377: Ở Trên Không Trung Gọi Món



Trans : xSnowballx

Sau khi điều chỉnh xong , Mạc Phàm ở lại Fahheit thành gần nửa tháng .

Cũng không phải mê muội mấy em chân dài Nam Mỹ, mà là học Hỗn Độn hệ sao chép.

Cái kỹ xảo này đối với Mạc Phàm rất quan trọng, có thể đem ma pháp hủy diệt phát huy tới mức tận cùng .

Hơn nữa là một pháp sư bạo lực, Hỗn Độn hệ không chỉ là làm một ít ảo thuật ma huyễn, chủ yếu là làm tăng mạnh năng lực.

Để bạo lực càng thêm bạo lực, ai không phục thì giẫm chết người đó .

Ngồi trên máy bay đặc phái của Chúc Mông, Mạc Phàm phát hiện làm nghị viên ma pháp kỳ thực cũng rất thoải mái , ít nhất đi tới nơi nào đều có máy bay riêng đưa đón.

" Mấy vị quan trên tính đi đâu ? ".

" Về Thượng Hải trước đi ".

" Thượng Hải có quản chế không trung , trực thăng của chúng ta...nhưng cùng lắm lấy thân phận của mấy vị quan trên thì phương chủ quản sẽ dàn xếp một thoáng .

" Được , lão tài xế , tôi phát định vị , một hồi nữa đưa chúng tôi trực tiếp xuống chỗ kia ".

" Được rồi ".

Khu Tĩnh An , cây ngô đồng hai bên đường bắt đầu ngả vàng , những chiếc lá hình sao vàng nhạt lộ ra mái hiên của những ngôi nhà cổ từ thời Trung Hoa dân quốc .

Gió vừa thổi, cuốn lá lên mái hiên, rồi lại rơi xuống dưới đất, khi thì bay bay ở phía đá , khi thì lay động theo gió mùa thu.

" Đây là một cửa hàng lâu đời ,cậu tin tớ tuyệt đối ăn ngon , mỗi ngày tớ ăn kiêng giảm béo, cái gì mà phối hợp dinh dưỡng , vừa nghĩ tới món salad đã muốn nôn rồi . Vẫn là tiểu long hà , thịt bò nướng, ốc sốt cay vẫn ngon hơn " Ngải Đồ Đồ nhảy nhót lôi kéo Mục Nô Kiều.

Là một kẻ tham ăn chính tông , nói tới những thứ này đã làm cho mắt Ngải Đồ Đồ sáng lên.

Nếu không phải lúc trước bị yêu nữ Lục gia làm cho tức giận, Ngải Đồ Đồ còn lâu mới ăn những thứ khó nuốt kia.

" Đồ Đồ, tớ không ăn cay nhiều được " Mục Nô Kiều nói.

Mục Nô Kiều đang mặc một chiếc váy mùa thu, đường viền để lộ ra đôi chân tinh tế, giày da công chúa màu tảo đậm, làm cho Mục Nô Kiều không còn vẻ lãnh ngạo đoan trang đeo giày cao gót ngày xưa , nhìn đặc biệt bình dị gần gũi, như chị hàng xóm mỹ lệ ôn nhu.

Bởi vì là một hàng quán ven đường , có lúc trong quán không còn chỗ ngồi , phải ngồi trên hẻm nhỏ, vì thế ăn mặc quá phức tạp sẽ không phù hợp .

" Mậu ".

Bỗng nhiên có tiếng xe có động cơ vút qua , cuốn lá cây ven đường lên.

Một chiếc xe thể thao Miami màu xanh lam làm chấn động để mọi người thán phục , cực kỳ khoa trương chạy qua con phố nhỏ.

Nhưng tựa hồ chủ của chiếc xe thấy bóng lưng yêu kiều của Mục Nô Kiều, đạp chân ga , đứng phía trước Ngải Đồ Đồ cùng Mục Nô Kiều .

" Yo, mỹ nữ ....haiz, không phải Mục Nô Kiều đây sao, nữ thần Minh Châu " chủ xe vốn muốn tới gần, nào có biết là gặp người quen.

" Lục Chính Tân , anh có việc gì thì đi đi, đừng làm phiền tới chúng tôi " Ngải Đồ Đồ vừa thấy người này, nhất thời bực tức giẫm chân.

Cũng bời vì yêu nữ chết bằm Lục gia bọn họ nói mình mập như heo.

" Ngải Đồ Đồ, tôi không bắt chuyện với cô. Nô Kiều, em có muốn đi đâu không , có muốn anh đưa em quá giang một đoạn không , vừa nãy anh mới lấy xe từ bên Đức , nay thử xem xe , nếu có thể đi cùng mỹ nữ như em thì không gì tốt hơn " Lục Chính Tân không khéo , trực tiếp xuống xe mời.

Cửa xe đẩy lên, gầm xe gần sát mặt đất vốn đã rất kinh diễm, cửa xe mở trong nháy mắt càng dẫn tới người qua đường chụp ảnh liên tục.

" Không cần , chúng tôi tới quán bên kia, cách có vài bước chân " Mục Nô Kiều vãn lễ tiết, khéo léo từ chối Lục Chính Tân.

" A, tình cờ vậy , anh cũng tới chỗ đó, hahaha, anh thích nhất là lái xế yêu đi ăn nghêu xào bên lề đường , cùng đi thôi , anh cố ý bảo chủ cửa hàng giữ lại một vị trí " Lục Chính Tân kinh hỉ nói.

Ngải Đồ Đồ cùng Mục Nô Kiều không tình nguyện lắm.

Nhưng lúc tới quán thì phát hiện bên trong đã đầy chỗ, chỉ dư lại mỗi chỗ của Lục Chính Tân.

" Hừ , ăn thì ăn , anh mời , tôi ăn cùng anh "Ngải Đồ Đồ đồng ý.

" Cứ việc gọi món, để tôi gọi em gái tới , nghe nói hai người quan hệ không tệ"Lục Chính Tân cười nói.

" Gọi đi , anh gọi yêu nữ chết bằm kia đến đây cho tôi, nếu cô ta không tới, tôi lấy sốt cay này bôi vào mắt anh " Ngải Đồ Đồ giậm chân, hoàn toàn không coi là chuyện lớn .

Lục Chính Tân gọi điện thoại.

Không đợi tôm hùm hấp được bê ra bàn , một chiếc Ferrari màu đỏ chạy như bay tới đây, một cô gãi lãnh diễm cao gầy mang giày pha lê đi tới, lấy kính râm ra , buộc tóc cao lên, lộ ra cổ trắng như tuyết , lộng lẫy rạng rỡ , cực kỳ xuất chúng .

" Vừa nghe con mập nào đó bắt đầu giận mình thì tôi tự mình tới, nhắc cũng kỳ lạ , mỗi ngày cô đều đi cùng Mục đại tiểu thư , vóc dáng người ta đến cả con gái cũng thích , làm sao Ngải Đồ Đồ cô lại không có chút nào xấu hổ vậy, còn tiếp tục như vậy " Lục Khinh Diêu đi catwalk tới, chưa ngồi xuống đã bắt đầu trào phúng Ngải Đồ Đồ.

Ngải Đồ Đồ vừa nghe , vất vả chuẩn bị những câu từ tiên phát chế nhân mà bị chặn rồi.

" Hiếm thấy nha, Mục Nô Kiều cũng ăn thứ có dầu mỡ , còn tưởng chỉ là uống nước sương thôi " Lục Khinh Diêu nói tiếp.

Mục Nô Kiều không tiếp lời.

Biết lai giả bất thiện*, chỉ là không hiểu sao Ngải Đồ Đồ lạ tụ tập ăn uống cùng những người này, cái này không phải vô duyên vô cớ bị người lấy làm trò tiêu khiển.

" Khinh Diêu, một lúc nữa em dẫn Ngải Đồ Đồ đi trải nghiệm xe mới của em, đi dạo xung quanh một vòng . Anh với Nô Kiều có hẹn rồi, đi xa một chút hít thở không khí trong lành trên núi, chỗ đó anh có mua một căn biệt thự, có thể tham quan " Lục Chí Tân khoe khoang trắng trợn.

Bây giờ theo kế hoạch căn cứ , giá nhà đất tăng cao vọt, muốn mua được biệt thự trên núi thì không phải cứ có tiền là được....đương nhiên nhân vật chính hôm nay là xe của hắn, xe này còn quý hơn một căn biệt thự .

" Tùng tùng tùng tùng ".

Vào lúc này không biết âm thanh ầm ầm truyền tới từ đâu, từ xa đến gần.

" Xe đểu này của ai vậy, tiếng động cơ lại như máy cày, còn dám đi lên đường cái " Lục Chính Tân lập tức mắng.

Rất nhiều thanh niên rất vô vị, lúc nào cũng thích tiếng động cơ gầm rú , kỳ thực là quấy nhiễu những dân chơi xe , mà tiếng gầm rú kia thực sự là đồ nhà quê, làm gì so được xe của Lục Chính Tân mình .

" Tùng tùng tùng tùng ".

Thanh âm kia ngày càng gần, thậm chí còn có cảm giác chấn động màng nhĩ.

" Wow ".

" Ai vậy, ai mà dám lái máy bay trong nội thành " .

" Mau nhìn lên trời , mau nhìn Thiên Sơn "

Lúc này những người qua đường còn đang chụp ảnh thì lúc này dồn dập chĩa camera lên bầu trời.

Cuồng phong bắt đầu bao phủ , tiếng ầm ầm truyền tới rất gần rồi, hơn nữa là còn truyền tới từ trên đầu .

Lục Chính Tân ngó đầu qua cửa sổ , vừa ngẩng đầu lên thì Lục Chính Tân suýt nũa hoá đá.

Thấy một chiếc trực thăng toàn thân phủ ánh bạc lơ lửng trên đường phố, bay thấp, cánh quạt thô bạo như là bất cứ lúc nào cũng gọt đi những toà nhà thấp xung quanh .

" Ông chủ , cho bảy cân tôm hùm , bỏ đầu . Tôi xuống ngay bây giờ đây ".

Trên trực thanh có một âm thanh chàng trai hào hùng truyền tới, vì át đi âm thanh cánh quạt mà gào vô cùng lớn, cả con đường đều nghe thấy được.

Ngay cả ông chủ mập trung niên cũng há hốc mồm.

Ngày hôm nay có hai siêu xe tới ăn tôm hùm của mình đã rất khoa trương.

Vậy mà chưa từng thấy lái trực thăng ở trên không gọi món .

Lai giả bất thiện : không giỏi , không khéo, vụng về.