Trans : xSnowballx
橫刀奪蝦 ( Hoành Đao Đoạt Ái ) : là chỉ người thứ 3 vô duyên nhảy vào công nhiên cướp đoạt ái tình của người khác
Thanh âm kia vang vọng trên không trung .
Người qua đường xì xào không ngớt , toàn bộ điện thoại kia chĩa vào trực thăng màu bạc xa hoa kia.
Trong lúc nhất thời không ai hỏi tới hai chiếc siêu xe màu lam cùng màu đỏ , như hai con vịt xấu xí gặp được thiên nga .
Lục Chính Tân tức giận suýt chút nữa lật bàn.
Ngày hôm nay hắn vui vẻ đi xe mới , đắc ý đi khoe khắp nơi, người qua đường kinh ngạc , mỹ nữ xin được chụp ảnh chung , nguyên nhân thích ăn quán lề đường là để cho người khác biết xe này là của mình.
Kết quả bị một cái máy bay trực thăng chiếm toàn bộ sự chú ý.
Người ngồi trực thăng tới đây ăn tôm hùm, không có sĩ diện à.
Trên trực thăng , có một người trực tiếp nhảy xuống , trong lúc nhảy còn không quên chào tạm biệt người lái.
" Quan trên , nhớ đánh giá 5 sao cho tôi " người lái trực thăng cũng hô một tiếng.
" Không thành vấn đề " Mạc Phàm biểu thị OK .
Sắp tiếp đất , Mạc Phàm nghiêng một cái tiêu sái, vững vàng đáp vào xe thể thao Miami kia.
" Oành ".
Một giẫm này cảm giác như làm gầm xe thấp hơn.
Lục Chính Tân nổ tung tại chỗ trong lòng, trực tiếp vọt tới như một đàn bà chanh chua , đang muốn mắng.
" Cái thằng ngu nào không biết ngõ hẻm này không thể đỗ xe sao, suýt nữa làm trẹo chân lão tử " Mạc Phàm mắng trước .
Lục Chính Tân nhất thời đỏ bừng lên như tôm chiên .
Mất dạy , đã đạp lên xe mình còn mở miệng mắng , Thượng Hải từ khi nào có một người khoa trương mà không có tố chất như thế.
" Anh biết xe của tôi đắt tới cỡ nào không , hỏng rồi , bán anh ..." Lục Chính Tân còn muốn mắng , thấy người nhảy từ trực thăng đi tới , còn nửa câu sau " bán anh cũng không đền nổi " vẫn ở trong miệng.
" Kiều Kiều, sao biết hôm nay tớ về nước mà chiếm được vị trí tốt chờ tớ vậy nè , không hổ là tri kỷ áo bông của tớ " Mạc Phàm không nhìn thấy Lục Chính Tân, nhìn qua cửa sổ thấy Mục Nô Kiều.
Mục Nô Kiều nghe xong mặt đỏ chảy nước.
Cái gì mà tri kỷ áo bông , có cần phải ví dụ như vậy không .
Thực tế thì cả Ngải Đồ Đồ lẫn Mục Nô Kiều không biết Mạc Phàm về nước , cũng không biết vừa về nước đã tới quán tôm hùm lâu đời này, nhưng Mạc Phàm thường tới nơi này, gặp ở nơi này cũng không có gì là lạ, vả lại Ngải Đồ Đồ cũng thích nơi này.
" Anh là ai, Kiều Kiều là cái tên mà anh có thể gọi được sao, tôi cho anh biết , đừng tưởng có chút quan hệ với quân đội thì có thể tùy ý làm xằng làm bậy ở Ma Đô, Ma Đô không phải là nơi anh có thể tùy ý ngang ngược " Lục Chính Tân đuổi theo , chỉ vào lưng Mạc Phàm mắng.
" Đại ma đầu " Ngải Đồ Đồ cả kinh suýt chút nữa quên trong miệng còn đang nhai tôm, trừng mắt to nhìn Mạc Phàm.
" Đồ Đồ cũng ở đây à , ồ , cậu gầy đi rồi , rất tốt , như vậy rất tốt, mặt trẻ con còn đỡ hơn là bằng hữu chiếc đũa bên cạnh cậu. À ừ vị mỹ nữ này, hai ba ngày nay tôi ngồi máy bay, người có chút say, không biết nói, tôi không nói chân cô như chiếc đũa , mà là vóc dáng toàn thân của cô như chiếc đũa ..." Mạc Phàm nói.
Lục Khinh Diêu nghe được câu này, con mắt đều muốn bốc ra lửa , đường đường là một người mẫu trên bìa những tạp chí thời trang .
" Hahaha, đại ma đầu nói đúng quá " Khuôn mặt Ngải Đồ Đồ hài lòng như muốn nở ra hoa.
" Hai cậu đã gọi món cho tớ rồi, vậy tớ cũng không khách khí, đúng rồi , là ai nói với hai cậu là tớ muốn món này, còn nóng " Mạc Phàm trực tiếp ngồi bên cạnh Mục Nô Kiều.
Chỗ đó là chỗ của Lục Chính Tân vẫn đang mắng ở phía sau, Mạc Phàm thấy chỗ này trống , tưởng là ba mỹ nữ nghênh tiếp , tâm tình thật tốt.
Cái gì mà dị vực mỹ nữ Nam Mỹ, cũng không vui tai vui mắt bằng giai nhân ngọc bích phương Đông .
Mạc Phàm thèm ăn quá rồi , chưa đeo găng tay mà cầm ăn luôn .
Lục Chính Tân muốn tan vỡ.
Cướp danh tiếng của mình , giẫm vào xe của mình , còn chiếm chỗ của mình , cầm tôm hùm của mình ăn .
Lớn như vậy mà chưa thấy người nào như thế.
" Cậu chậm một chút , đây , bóc cho rồi đấy " Mục Nô Kiều thấy Mạc Phàm không để ý tới hình tượng , trừng mắt Mạc Phàm một cái, cũng không quên đưa khăn tay cho Mạc Phàm.
Cũng không quên đưa một đĩa tôm hùm đã bóc của mình cho Mạc Phàm .
Lục Chính Tân suýt nữa sùi bọt mép.
Tại sao Mục Nô Kiều lại giống người vợ nhỏ ở bên cạnh hầu hạ.
Người này rốt cuộc là ai.
" Vị tiểu đệ này , ánh mắt cậu xám ngắt lại làm gì , đói thì tự đi mà gọi , nhìn chằm chằm vào bàn của tôi làm gì . Thấy cậu vẫn đủ tay chân , quần áo chỉnh tề , làm sao mà giống ăn xin tới xin cơm vậy ? " Lúc này Mạc Phàm mới nhìn thấy Lục Chính Tân, vẻ mặt đầy nghi ngờ hỏi.
Lục Chính Tân trực tiếp phát điên.
Cái bàn này là do mình đặt .
Vị trí kia cũng của mình .
Bốn người ngồi , không có vị trí của người này.
Hoành đao đoạt ái thì thôi đi, lại còn hoành đao đoạt tôm , đúng là không đội trời chung.
" Đó là Lục Chính Tân , là hòn ngọc quý trên tay Lục gia " Mục Nô Kiều nhắc nhở Mạc Phàm.
" Bán sườn gà sao , cũng được, giờ tớ cũng hơi thèm , bán tôi một khối sườn gà cay biến thái " Mạc Phàm hỏi một tiếng .
Bầu không khí như ngừng lại, Lục Chính Tân toả ra sát khi xung quanh khiến trong lòng thực khách khiếp sợ.
" Lục gia , thành lập ở khu căn cứ Ma Đô, lão gia tử Lục gia là người giám an nguy khu căn cứ Ma Đô " Mục Nô Kiều cố gắng nén cười, trấn định nói .
" Anh ta là tiểu tôn tử Lục gia , được láo gia tử sủng ái nhất ....được xưng là tiểu bá vương Ma Đô, việc yêu thích ngày qua ngày là lái những con xe khác nhau đi khoe khoang khắp nơi, mang theo một pháp sư mạnh mẽ đi bắt nạt đàn ông trọc ghẹo đàn bà " Ngải Đồ Đồ không chút khách khí nói .
" Ồ ồ ồ " Mạc Phàm bỗng nhiên tỉnh ngộ.
" Chẳng lẽ anh chính là Mạc Phàm ?" Vào lúc này Lục Khinh Diêu đại khái đoán được thân phận của người ngông cuồng trước mắt này, mang theo vài phần tò mò hỏi.
" Là tôi , trước đó làm một ván lớn, có hơi mệt lẫn say , còn vị mỹ nữ này đến từ nơi nào ? " Mạc Phàm cẩn thận nhìn một chút , lúc này mới phát hiện tướng mạo của Lục Khinh Diêu.
Luận về sắc đẹp thì Lục Khinh Diêu xác thực rất xuất chúng , được xem như là một nhành hoa Thượng Hải, nhưng Lục Khinh Diêu càng yêu mị, trong đôi mắt lập loè ánh sáng tiểu yêu tinh.
Khác với Mục Nô Kiều cẩn thận, lễ tiết , dáng vẻ Lục Khinh Diêu mang phần nhiệt tình hứng thú với tất cả .
" Tôi tên là Lục Khinh Diêu , là một người mẫu quốc tế nho nhỏ , thường nghe nói Mạc Phàm ôm ấp đuề huề , kim ốc tàng kiều, lay động nhẹ thôi cũng được một nộn mô, không biết Mạc đại ma vương có hứng thú bao nuôi không ? " Lục Khinh Diêu cũng là gan lớn, vừa thấy mặt đã nói chuyện cười mang tính xâm lược này .
" Cô quá gầy, tôi vẫn thích người như Kiều Kiều, chỗ nào nên gầy thì gầy, chỗ nào cần có thịt thì có thịt " Mạc Phàm nói.
" Cậu lại nói mò cái gì đấy " Mục Nô Kiều cũng điên mất thôi.
Người khác nói mang ý trào phúng , cái gì ôm ấp đuề huề , cái gì kim ốc tàng kiều, lẽ nào Mạc Phàm không nghe được sao, không phản bác thì thôi , lại còn ngầm thừa nhận. Mà ngầm thừa nhận thì thôi đi, lại còn nói như là Mạc Phàm đã thật sự được sờ qua , được xem qua, bị truyền ra ngoài thì ra đường ngẩng đầu lên thế nào , Mục Nô Kiều mình đây sau này làm sao lập gia đình được nữa.
Nộn mô ( 嫩模 ) hay trong tiếng anh gọi là Pseudo-model , là những người mẫu trẻ không qua đào tạo và cũng không đạt những tiêu chuẩn của một người mẫu , từ này phổ biến ở Hồng Kông trong những năm 2000.
Những Pseudo-model không phải xuất thân từ danh môn, vóc người so với người mẫu bình thường thấp 10 cm , khí chất bình thường, không ít người cảm giác những người như này không đủ tư cách được gọi là người mẫu, cho nên gọi là nộn mô. Mà hoàn cảnh của các nộn mô cũng rất lúng túng , bởi không được coi trọng, người biết đến ít , vì lẽ đó mà hiện diện trước công chúng cũng không nhiều , cơ hội nổi tiếng sau một đêm cầu cũng không được .