Trans : xSnowballx
__
Mạc Phàm lập tức tới phòng của Vọng Nguyệt Thiên Huân.
Cân nhắc tới có Lục Côn giám sát , Mạc Phàm lợi dụng không gian hư ám lẳng lặng lẻn vào, chi dù là một cửa thông khí nho nhỏ, kết giới phong ấn ngăn cách, có không gian u ám cất bước u ám đặc thù , xác thực quá thuận tiện .
" Ào ào ào ".
Trong phòng truyền ra tiếng nước , sau đó truyền tới tiếng bước chân cực kỳ nhẹ nhàng.
Đại khái là đi chân trần trên thảm , sau khi Mạc Phàm ngửi được mùi thảo mộc, tự dưng hưng phấn lên.
Xem ra mình tới rất đúng lúc.
Ngồi trên ghế, Mạc Phàm đang chuẩn bị đắc ý thưởng thức cảnh mỹ nhân tắm .
" Thùng thùng thùng ".
" Ai đó ?" Vọng Nguyệt Thiên Huân hỏi.
" Tiểu thư Vọng Nguyệt , có người muốn phá hoại quy tắc , tôi đến đây để nhắc nhở " bên ngoài truyền tới âm.thanh của Lục Côn.
Vọng Nguyệt Thiên Huân quấn khăn quàng cổ màu trắng , mặc quần áo rồi mới chạy ra mở cửa.
Cửa vừa mở , ánh mắt Lục Côn khoá chặt Mạc Phàm đang ở trên ghế .
Lúc này Vọng Nguyệt Thiên Huân mới quay đầu lại, thấy một đường viền to rõ ràng , gương mặt Mạc Phàm cũng hiện ra .
Vọng Nguyệt Thiên Huân kinh ngạc há miệng nhỏ.
Từ khi nào mà Mạc Phàm vào trong phòng của mình ?.
" Làm sao tôi lại phá quy tắc đây ? " Mạc Phàm cười nhưng trong lòng không cười.
" Vậy cậu ở đây làm cái gì ? " Lục Côn chất vấn .
" Cô nam quả nữ, không thấy tôi ở đây chờ cô ấy tắm rửa sạch sẽ , tuy rằng đây là địa bàn của ông , nhưng ông cũng không thể gây trở ngại cho chúng tôi giải quyết nhu cầu chứ " Mạc Phàm tiên phát chế nhân nói.
Lục Côn hừ lạnh một tiếng .
" Tôi cần tuân thủ quy tắc của tôi, đừng trách tôi nhiều chuyện, lần này là nhắc nhở , nếu còn có lần sau thì tôi sẽ trực tiếp hủy bỏ tư cách của hai người , đóng kín tất cả manh mối " Lục Côn nói với Mạc Phàm.
" Đã nói rồi , chúng tôi bị hấp dẫn bởi trai tài gái sắc , không có gì thì xin đừng làm phiền chúng tôi nữa, cảm tạ " Mạc Phàm có chết cũng không thừa nhận.
Đầu óc Vọng Nguyệt Thiên Huân có chút mơ hồ, nhưng cũng không phản bác lại lời nói của Mạc Phàm.
Lục Côn không nói gì nữa , xoay người rời đi, cũng đóng luôn cửa phòng .
Mạc Phàm trên ghế , suy nghĩ một vấn đề.
Làm sao Lục Côn biết mình tới tìm Vọng Nguyệt Thiên Huân, làm sao biết mình định hỏi ủy thác của Vọng Nguyệt Thiên Huân, là mình chạm vào kết giới, hay là năng lực thăm dò tâm linh nào khác ?.
" Cậu đang phá hoại đi sự trong sạch của tôi " Vọng Nguyệt Thiên Huân hờn dỗi.
" Không sao, Lục Côn không có nhiều chuyện đâu " Mạc Phàm lúng túng nói .
" Cậu nghĩ tới hỏi ủy thác của tôi ? " Vọng Nguyệt Thiên Huân đúng là thông minh, đoán được ý đồ Mạc Phàm làm sao quỷ bí tới đây.
" Cô dựa vào cái gì mà không thể nói tôi tới đây làm việc dâm ô ? " Mạc Phàm tức giận nói.
Coi mình là ai vậy .
Chính nhân quân tử à .
Lão tử không thể tới làm một chuyện quan hệ bất chính sao, tốt xấu cũng là một người đàn ông có máu nóng anh tuấn tiêu sái.
" Nếu cậu nghĩ như vậy thì tôi thử lĩnh giáo một thoáng tu hành trong hai năm nay của cậu rồi " ánh mắt của Vọng Nguyệt Thiên Huân trở nên ác liệt mấy phần.
Chưa từng thấy sắc lang nào trắng trợn như thế.
" Được rồi , đúng là tôi tới đây để hỏi ủy thác , nhưng mà Lục Côn có năng lực đặc biệt nào đó , có thể nhận ra được ý đồ của người khác " Mạc Phàm bất đắc dĩ nói.
Rốt cuộc Lục Côn đã làm như thế nào.
Cất bước u ám của mình không có lý do gì bị người khác phát hiện mới đúng .
" Thực tế dù tôi có muốn phá quy tắc nói cho cậu thì tôi cũng không thể làm được " Vọng Nguyệt Thiên Huân nói.
" Tại sao ? ".
" Tôi không nhìn thấy nhiệm vụ ủy thác , là ông đọc, rồi vội vàng rời đi " Vọng Nguyệt Thiên Huân nói.
" Vậy à ...".
Mạc Phàm trở nên đau đầu, rốt cuộc Vọng Nguyệt Danh Kiếm nhận được ủy thác gì , nghe Vọng Nguyệt Thiên Huân nói thì có vẻ làm cho ông ta vô cùng gấp gáp.
Trong lá thư ủy thác kia viết rất rõ ràng vị trí Lãnh liệp vương đại chiến với hồng ma.
Có chút ngoài ý muốn là nơi đó lại là Phố Đông , hơn nữa chỗ đó lại gần với sân bay ở Phố Đông .
Vì tìm tới một ít vết tích , đêm đó Mạc Phàm cùng Linh Linh dự định đi trước để khảo nghiệm thực địa một thoáng , xem nơi đó có để lại chút ít manh mối nào không .
Vừa đi ra đại môn Lục gia , đã nghe thấy tiếng động cơ vang lên.
" Làm sao anh lại ở nhà tôi ? " Lục Chính Tân kinh ngạc nhìn Mạc Phàm.
Mạc Phàm không trả lời , Lục Chính Tân như ma trơi nhẹ nhàng đi ra từ phía sau.
Đại khái là lo lắng Mạc Phàm phá hoại quy củ , ảnh hưởng tới phần tinh hải thiên mạch mà lẽ ra hắn nhận được.
" Chính Tân , khách nhân của chúng ta muốn đi ra ngoài, cháu lái xe đưa bọn họ đi đoạn đi " Lục Côn nói với Lục Chính Tân.
" Cháu làm tài xế cho cái tên này ? " Lục Chính Tân bất mãn nói
" Bọn họ là người Thượng Hải, cháu chăm sóc cho cẩn thận vào " Lục Côn nghiêm túc nói.
" Cháu không ....".
" Bảo cháu làm thì làm đi, nếu không thì ta sẽ đem toàn bộ mấy con xe này đi bán đấu giá " Lục Côn không chút khách khí nói.
Vừa nghe sẽ bị xử lý xe , Lục Chính Tân không cãi nữa.
" Lục Côn , chúng tôi ở Thượng Hải, không cần người khác theo cùng , muốn đi đâu thì tự chúng tôi đi là được rồi " Mạc Phàm xua tay từ chối.
" Hiện tại tôi tạm thay mặt người ủy thác , có quyền sai khiến người hộ tống mấy người . Cậu cũng có thể chọn lui ra , tôi cũng sẽ lấy lại tinh hải thiên mạch, đồng thời thu hồi lại thư ủy thác , sau đó đưa ủy thác cho người khác " Lục Côn cẩn thận nghiêm túc nói.
Mạc Phàm rất đau đầu.
Xem ra Lục Côn ý thức được mình sẽ phá quy củ , đi xa , cho nên dứt khoát phái một người đi theo giám sát .
Bất quá Lục Chính Tân nhìn qua cũng rất đần độn, nhưng muốn lừa gạt cũng không đơn giản, vừa hay lần này còn muốn chạy tới mấy nơi, có một lão tài xế chạy siêu xe cũng không tệ.
" Vậy cũng được, nhưng tài xế mà ông cho tôi sai khiến có thể ở đó cho tôi gọi không ? " Mạc Phàm hỏi.
" Cậu cứ việc sai khiến hắn, hắn làm trái lời thì cứ nói với tôi, cậu cứ nói tôi một lần thì tôi sẽ cho người mang một chiếc xe đi đấu giá " Lục Côn đáp lạ.
Lục Chính Tân vừa nghe , khuôn mặt như muốn đen lại.
Rõ ràng là người ta phá xe của mình , chiếm chỗ ngồi của mình , ăn tôm hùm của mình , cuối cùng lại làm tay sai cho hắn , có còn lẽ trời hay không .
" Linh Linh , lên xe " Mạc Phàm trực tiếp ngồi gần tài xế, vừa hay cũng là xe mui trần.
Phía sau khá là chật hẹp, nhưng Linh Linh vốn nhỏ nhắn nên ngồi không khó chịu. Có người làm tài xế , xác thực bớt đi phiền toái lớn.
" Hai vị tính đi đâu? " Lục Chính Tân nghiêm mặt , tức giận hỏi.
" Đi tới sân bay Phố Đông " Mạc Phàm nói.
Lục Chính Tân suýt nữa không cầm vững tay lái, còn may xe có tính năng ổn định, không bị lật nghiêng hay gì.
" Chỗ đó giờ thành đường thủy con mẹ nó rồi " Lục Chính Tân tức giận nói.
Lấy sông Hoàng Phố làm giới hạn, Phố Đông xác thực là đại dương , đường phố , cao ốc , toà nhà đều ngâm trong nước .
Siêu xe của hắn gầm thấp như vậy, đi qua nơi đất trũng cũng rất đau lòng , chứ đừng nói tới là đi hải lý.
" Cứ đưa chúng tôi tới đó , còn việc đi xe hay đi thuyền , thì tự cậu nhìn mà làm " Mạc Phàm cười nói .