Toàn Chức Pháp Sư

Chương 2386: Vết Tích Sáu Ngón



Trans : xSnowballx

Đến ven sông , tới chỗ cầu lớn Dương Phố.

Nhìn những ánh trăng phản chiếu kia , Mạc Phàm có chút bất ngờ là nước biển nơi này tựa hồ rút xuống một ít, khoảng chừng nửa mét .

Mực nước rút xuống nửa mét , kỳ thực là một vùng diện tích rất lớn, ít nhất cũng xuất hiện đường nét sông , ngay cả một ít nhà ven sông , con đường giống như là có thể thu dọn một lần nữa .

Thế nhưng thủy triều vốn là trập trùng bất định, Ma Đô vẫn lấy ven sông làm đê , phái quân đội canh gác , trước sau lấy nơi này làm một điều tuyến cảnh giới an toàn trọng yếu.

Mạc Phàm lợi dụng dạ nhãn đứng ở chỗ cao nhìn, phát hiện những nhà lầu kia ngập dưới nước , chồng chất bùn cát , có nhiều sinh vật có hình thể to lớn đang bò.

Không ít ở trên bùn cát , trên thân như bao trùm một tầng khôi giáp thủy sa .

Còn có nhiều con chiếm giữ những nhà lầu thấp bé, những nhà lầu kia ngâm một nửa dưới nước , một nửa ở trên cạn, đối với những yêu ma thích tắm kia thì nơi đó đúng là nơi thích hợp nhất.

" Là hải yêu sao ? " Mạc Phàm có chút lo lắng hỏi.

Những thứ đó tuy rằng ở xa , nhưng cách đường cảnh giới không bao nhiêu cả .

" Một ít tiểu yêu , chúng nó bắt đầu lấy đó làm địa bàn khi Phô Đông ngập nước, biến những phòng ốc trở thành sào huyệt của chúng nó " Linh Linh khinh thường nói.

Những tiểu yêu kia , cũng không biết người phía trên nghĩ như nào mà không đi thanh trừng chúng nó , để chúng nó tùy ý chiếm lấy nơi đó làm tổ .

" Lục Chính Tân, lái qua dọc theo cầu cùng cầu vượt " Mạc Phàm nói với Lục Chính Tân .

Mặt Lục Chính Tân tái lại rồi.

Đó là vượt qua đường cảnh giới, hiện tại ai mà không biết Phố Đông bị một ít tiểu yêu ở đại dương chiếm giữ , lái đi qua không khác nào là dâng đồ ăn tới tận miệng.

Mạc Phàm cũng không phí lời , trực tiếp ấn số Lục Côn.

Lục Chính Tân cũng thẳng thắn , không nói lời thứ hai đã đạp chân ga , lái tới cầu lớn Dương Phố.

Tuy rằng có người canh cửa , nhưng đưa ra thân phận thợ săn thất tinh đại sư cũng dễ dàng đi qua.

Đối với những người trực thì thợ săn có cấp bậc này qua đó, chính là đang giúp bọn họ xử lý những sào huyệt hải yêu.

Đi qua cầu , vừa vặn là một cây cầy vượt tới sân bay Phố Đông .

Cầu vượt thông thuận, có thể trực tiếp lái xe qua, đại khái có nhân viên quân đội hiểu rõ tình hình Phố Đông , cố ý quét trước .

Một đường chạy qua , Lục Chính Tân là một người thích đua xe , vừa hay con đường này không có xe nào cả, chỉ có vài chướng ngại vật bày ra trên đường , hoàn mỹ để Lục Chính Tân thực hiện ước mơ một mình chạy như bay trên cầu trong đêm thê lương.

Lục Chính Tân chạy càng nhanh, tốc độ lên tới 120 km/h, Mạc Phàm cùng Linh Linh rất bình tĩnh, dù cho là xe mui trần thì bọn họ đều không có cảm xúc gì.

Tốc độ như này Mạc Phàm dùng chân chạy còn đuổi kịp, cũng không biết Lục Chính Tân tự hào cái gì.

" Phía trước có nứt gãy ".

" Gì cơ , tôi không nghe thấy " Lục Chính Tân nói.

" Phía trước có đứt gãy, cầu vượt sụp ba mét " Mạc Phàm nói lớn tiếng.

" Vãi " Lục Chính Tân mắng một tiếng , vội vàng đạp chân phanh.

Âm thanh phanh lại, tiếng lốp xe ma sát với mặt đất , phát ra tiếng kêu chói tai trong màn đêm yên tĩnh.

Nhưng tốc độ của Lục Chính Tân quá nhanh, vào lúc này đã không phanh kịp.

" Dịch Chuyển Tức Thời ".

Mạc Phàm nhanh chóng hoàn thành ma pháp Không Gian hệ.

Ngay khi xe của Lục Chính Tân vừa chuẩn bị rơi thì một vệt đường cong màu bạc xuất hiện phía trước .

Xe đi vào đường cong màu bạc, biến mất khỏi cầu gãy khoảng 4 mét không còn tăm hơi, lại quỷ dị xuất hiện ở đầu bên kia tiếp tục chạy.

Đứt gãy này như một đường hầm trong suốt , xe bình yên vô sự chạy qua.

" Mở mắt ra đi " Mạc Phàm mắng to một tiếng .

Lúc này Lục Chính Tân mới bỏ hai tay từ trên mắt xuống, sau khi phát hiện phía trước không phải là biển nông , mà là một đầu cầu khác , nhất thời mừng rỡ không ngớt.

" Lợi hại nha huynh đệ" Lục Chính Tân nói.

Mạc Phàm quay đầu đi, thấy cầu vượt phía sau.

Mạc Phàm rất nghi hoặc , nếu quân đội đã có ý khơi thông cầu vượt này đi tới hải dương , sao không thuận tiện nối lại đoạn gãy này?.

Xe chạy càng xa , Mạc Phàm cũng không để ý tới nữa.

Càng gần sân bay thì biển càng cao, có thể nhìn thấy một ít nơi đều bị ngập gần một nửa.

Những nhà lầu bốn tầng trở xuống làm nhà ở , đường thì không cần phải nói, đều ngập dưới nước biển.

" Hẳn là ở chỗ này " Linh Linh chỉ vào một mảnh nhà lớn sụp đổ nói.

Mạc Phàm cũng nhìn, phát hiện một ít đơn vị chính phủ , ký túc xá , khách sạn, văn phòng gần sân bay .

Chúng nó đen thui , đều ngâm trong nước biển , bên trong thi thoảng còn có âm thanh thủy tinh vỡ tan, vật thể đổ xuống, nhìn qua thì như hoang phế không người , nhưng cũng không phải hoàn toàn không có thứ tới thăm.

Dựa theo Lãnh liệp vương miêu tả thì lúc đó đã giao chiến với hồng ma ở đây.

Đáng tiếc đường phố ở đây hẳn là lưu lại nhiều manh mối , hiện tại trải qua nước biển gột rửa , không biết còn lưu lại thứ gì không.

" Mạc Phàm , anh xem nhà này " Linh Linh bỗng chỉ vào mặt bên của một căn nhà .

Đây là một khu ký túc xá lớn, phía trên quét vữa cùng quét sơn màu lam nhạt , nhìn kỹ thì sẽ thấy được vết cào thật dài.

" Nhìn như là móng vuốt vậy, khà khà " Lục Chính Tân trêu ghẹo.

Mạc Phàm cẩn thận tỉ mỉ , nghiêm túc nói :" Không phải , đó là một móng vuốt có tới sáu móng ".

May là ký túc xá này không có tu bổ nhiều , mấy vết cào cũng không có ai quan tâm, cho nên lưu tới hiện tại.

" Nói như vậy thì hồng ma có thể là sinh vật có sáu ngón? Ít nhất là lúc lộ ra nguyên hình " Linh Linh bổ sung .

" Phải tìm cái khác để kiểm chứng " Mạc Phàm nhìn quanh.

Linh Linh nhảy lên mái nhà , để đảm bảo những vết móng vuốt này không phải do những hải yêu khác lưu lại, Linh Linh thu thậl từng chi tiết nhỏ trong vết cào .

Mạc Phàm thì đi tìm những vết cào khác, giả như những móng vuốt khác đều là sáu ngón , vậy thì có thể kết luận hình thái đặc thù của hồng ma .

" Tại sao chỉ xoay quanh vấn đề này thôi ? " Lục Chính Tân đi theo Mạc Phàm , không khỏi hiếu kỳ .

" Tất cả yêu ma , chúng nó đều cố định có mấy ngón tay ngón chân, bất kể là lên cấp , lột xác , hoá hình như nào thì cũng không thể thay đổi, vì thể cần phải xác định sinh vật có mấy ngón đặc thù , thì có thể dùng điểm này để mà khoá chặt nó " Mạc Phàm nói.

Lục Chính Tân là một newbie trong giới thợ săn, bỗng nhiên tỉnh ngộ gật đầu.

" Anh xem cái kia có phải không ? " Lục Chính Tân vô tình nhìn thấy thứ gì, chỉ vào trụ cầu vượt .

Mạc Phàm nhìn về phía phân luồng trụ cầu vượt, quả nhiên nơi đó cũng có mấy vết cào.