Trans: xSnowballx
Hồng ma Lục Côn đi tới chỗ của Mạc Phàm, mỗi một bước chân hắn đi đều sẽ có một vũng bùn màu đỏ như máu, kinh hãi đáng sợ.
Hồng ma Lục Côn phát ra thanh âm cổ quái, giống như đi vào địa lao tối tăm không ánh mặt trời , mấy trăm quỷ tù bị giam cùng nhau phát ra tiếng kêu thê thảm hỗn tạp, thậm chí còn có tiếng kêu sắc bén của nữ nhân .
Khuôn mặt hồng ma Lục Côn không ngừng biến hoá , cơ bản là nhìn qua là bản thân Lục Côn không biết khâu lên bao nhiêu oán linh trên mặt .
Bọn họ thống khổ trước khi chết , không cam lòng cùng phẫn nộ trước khi chết , oán hận thù ghét trước khi chết , tất cả đều hiện ra trên khuôn mặt của hồng ma , lật ra từng cái.
Rốt cuộc hồng ma Lục Côn có bao nhiêu hồn oán linh?.
Phần nhòm ngó thế giới tươi sống , oán niệm tham lam còn không rời đi , ngưng tụ cùng nhau, cuối cùng diễn sinh ra một tà châu " trẻ con " , cuối cùng trưởng thành là hồng ma như hiện tại.
Hai tua vòi trên trán dài đụng vào lẫn nhau.
Nhất thời oán lôi màu đỏ như chớp giật đốt lên liệt diễm , vang vọng leng keng , điên cuồng quất xung quanh.
Ban đầu oán lôi màu đỏ tấn công không có mục tiêu, rất nhanh hồng ma Lục Côn đã để tua vòi khoá chặt Mạc Phàm.
Trong lúc nhất thời những oán điện màu đỏ trong không khí hình thành roi quất , ác liệt quất tới.
" Đùng ".
Một đạo hồng ngấn khiến chiếc xe tải phế liệu chia năm xẻ bảy.
Mạc Phàm ở phía sau bảy chiếc xe tải , nhìn từng chiếc xe bị đánh nát tan thành từng đoạn, Mạc Phàm lộ ra vẻ kinh hoàng .
Hiện tại trong bãi phế liệu hình thành một hai trăm đường điện roi quất màu đỏ, chỉ một cái thôi cũng đã có uy lực đáng sợ .
Đợi chúng nó được sinh ra toàn bộ, toàn bộ có chứa tính xâm lược, tính hủy diệt đánh tới, chẳng phải là mình sẽ chết mấy chục lần sao ?.
Mạc Phàm chỉ có thể né tránh, từ bãi xe phế liệu chạy ra sau bãi phế liệu.
Theo những điện hình tiên màu đỏ xẹt qua, xe cộ , máy móc nhìn qua hoàn hảo cũng biến thành phế liệu, bánh xe , đinh ốc , vít bay đầy trời , rơi xuống như mưa rào.
Trên thân Mạc Phàm có một ít vết thương , mặc kệ trốn như nào, né như nào , đều sẽ chà xát những vết thương kia, rất nhanh sẽ xuất hiện những vết thương mới.
Lùi tới chỗ nghiền nát phế liệu, có một ít máy móc đang tự động hoạt động.
Băng chuyền đưa những khối sắt phế liệu vào trong máy móc , máy ép sắt vụn như có thứ tự đưa lên, hạ xuống , ép thành những mảnh vỡ.
Chỉ có điều những điện hình tiên màu đỏ quét tới, trình tự làm việc chầm chậm không tới một phút đã hoàn thành, bãi phế liệu khổng lồ bao gồm cả máy móc đang hoạt động đều hoá thành mảnh vỡ.
Mảnh vỡ linh kiện lăn lộn thành sóng , đinh ốc bay lên không trung, cương mảnh, mảnh pha lê sắc bén.
Cảnh tượng kinh hãi.
" Ngươi là con chuột cống sao, chỉ biết chui tới chui lui ?" Hồng ma Lục Côn điên cuồng nói.
" Để ngươi mở mang sức mạnh chân chính một chút " Lục Côn triệt để nổi lên sát ý.
Sát ý này của Lục Côn tựa hồ không trọn vẹn nhìn chằm chằm Mạc Phàm, toàn bộ vật thể sống trên thế giới đều tuyệt đối ở phe đối lập với hắn, đều là đối tượng tàn sát .
" Hống hống ".
Lục Côn ngẩng đầu lên, tua vòi không còn ma sát với nha, tua vòi hoàn toàn dính vào nhau, như băng hoả dính vào nhau .
Một vòng cung màu đỏ kinh thiên , sóng trùng kích bao phủ đường chân trời.
Bất kể là công xưởng , khu dân cư , khu buôn bán, hay cách xa một ít là núi giam giữ của tiểu trấn Nhạc Hoạt , theo oán sóng màu đỏ chạy qua, một chuỗi đốm lửa màu đỏ chói mắt tùy ý toả ra.
Bầu trời phần thiên liệt hoả của Tiểu Viêm Cơ như ráng mây đỏ che đậy .
Mà mặt đất đột nhiên hiện ra mấy chục ngàn đốm lửa màu đỏ , rực rỡ như pháo hoa dẫn lửa ở trên mặt đất.
Chỉ là bên trong phần màu đỏ cháy bừng kinh diễm cùng chấn động này, mang lại cho người ta không phải là xa hoa cùng xúc động trong nội tâm, mà là run rẩy đến từ linh hồn, dưới khí tức tử vong đồ sộ.
Đầu tiên là đốm lửa màu đỏ , thành trấn như là biến thành hải dương đốm lửa màu đỏ.
Những đốm lửa này không phải là tùy cơ sinh ra , mà là sinh ra từ mỗi người dân tiểu trấn Nhạc Hoạt.
Mọi người đều có oán niệm.
Oán niệm chính là sức mạnh của hồng ma , một thành trấn cộng thêm bốn năm xí nghiệp cỡ lớn, có thể nói là ảnh thu nhỏ của xã hội, không ai nhìn thấy tội ác được sinh ra , nhưng không có nghĩa là không tồn tại.
Mà những oán niệm này không nhìn thấy, thậm chí ác độc ẩn giấu sâu trong nội tâm bọn họ đang bị Lục Côn kéo ra , hoá thành đốm lửa mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Đốm lửa màu đỏ chính là cội nguồn sức mạnh của Lục Côn.
Đốm lửa hấp dẫn lẫn nhau, giao hoà , sau khi thức tỉnh , chính là những oán niệm nhìn thấy mà giật mình .
Oán điện màu đỏ sẽ đoàn kết lại với nhau, nối liền cùng nhau.
Rất nhanh điện hình tiên, đốm lửa điện xoa, điện xích xoắn , những hình cụ này được sinh ra .
Từ núi giam giữ , khu dân cư, nhà xưởng , sâu trong nội tâm mọi người đều đang bổ sung năng lượng cho hồng ma .
Mạc Phàm đã không còn đối phó với mỗi hồng ma Lục Côn, mà là ma quỷ từ sâu trong nấy vạn người đi ra.
" Ngươi làm sao chống lại được ta , ngay cả bản thân ngươi cũng đang cung cấp nguồn năng lượng cho ta " hồng ma Lục Côn phát ra tiếng cười the thé.
Mạc Phàm nhìn lên đỉnh đầu mình .
Đốm lửa màu đỏ hiện lên ngay trên đầu mình, cái này sinh ra từ nội tâm của mình , giống như những đốm lửa màu đỏ yêu diễm khác , không thánh khiết , không xuất chúng.
" Ngươi không khác gì những chúng sinh kia, vậy thì lấy gì chống lại ta , là các ngươi nuôi ta , để ta trở nên lớn mạnh " Lục Côn vung vẩy sáu ngón.
Móng vuốt vỗ về Mạc Phàm , thoáng chốc chớp giật hình tiên đỏ đến mức biến thành màu đen dày đặc bổ xuống dưới.
Mạc Phàm muốn tránh cũng không được, chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ.
Hình tiên không chỉ quật trên thân xác , mà ngay cả linh hồn sẽ phải chịu đòn nghiêm trọng, Mạc Phàm rõ ràng cảm nhận được năng lực của mình suy yếu đi.
" Nếm thử oán khí của của chính mình đi ".
Lục Côn khoát tay, lấy đốm lửa sinh ra từ nội tâm Mạc Phàm , cũng lấy vài đốm lửa trong tiểu trấn.
Đó là một hình côn thô to cực kỳ , gõ xuống đầu Mạc Phàm.
" Ầm ".
Điện tức nổ tung , chỗ Mạc Phàm đứng đã biến thành hố sâu.
Máu chảy xuống từ trên đầu, từ cạnh trán đến gương mặt .
" Mùi vị thế nào ? " Lục Côn cười điên cuồng.
" Ngươi thấy đấy, ngươi rất tức giận thì ngươi lại sinh ra một cái oán hận, đó lại là nguồn náng lượng của ta " Lục Côn chỉ vào Mạc Phàm đang chảy máu, tiếp tục cười nhạo.
" Ngươi cho rằng tất cả những gì ngươi làm cho những người này, nhưng bọn chúng thật sự cảm kích ngươi sao? ".
" Sắp xếp phòng cho bọn chúng , bọn chúng ghét căn nhà đơn sơ, tụ tập gây sự. Sắp xếp công việc cho bọn chúng , bọn chúng lại lười biếng thành thói quen . Người nhất định là ký sinh trùng , sống là đang phá hoại, từng bước xâm chiếm ".