Trans : xSnowballx
大浪淘沙 (đại lãng đào sa): ý chỉ trải qua sàng lọc, khảo nghiệm khắc nghiệt sẽ lưu lại những tinh hoa.
" Mà ta biến những ký sinh trùng này thành những ong thợ cần cù chăm chỉ ".
" Ngay cả chính phủ cũng trao tặng ta xí nghiệp vinh dự tốt nhất ".
" Ngươi dựa vào cái gì mà lấy danh thợ săn đến tiêu diệt ta ? ".
" Đừng quên ngươi cũng đã từng ở nơi này ".
" Chính ngươi cũng là một trong số ký sinh trùng đó ".
Hồng ma Lục Côn không ngừng dùng những hình cụ màu đỏ để tấn công Mạc Phàm , cũng dùng những ngôn từ tấn công nội tâm Mạc Phàm.
" Từ ký sinh trùng biến thành ong , từ trùng hoá rồng , đã coi bản thân mình là phi phàm sao, là đã có thể đứng trên công chính phát hoả à " Lục Côn lại giơ lên hình cụ.
Lúc này trên tay đã cầm không biết bao nhiêu là hình cụ màu đỏ , hầu như không gián đoạn đánh vào thân thể Mạc Phàm.
Đối với Lục Côn mà nói đây làm sao không phải là giáo hoá.
Bắt đầu từ Mạc Phàm sinh ra đốm lửa , Lục Côn có thể lấy được những mảnh vỡ ký ức từ Mạc Phàm.
Vì thế mà biết Mạc Phàm đã từng ở khu tái định cư này, có thể nói là sinh ra từ trong đoàn người di tản này .
Điều này làm cho Lục Côn mừng rỡ như điên, giống như nắm thóp của một người, sau đó đánh từng roi, đánh vào chỗ đau, vết thương của đối phương.
Không ai có thể kiên trì , đây không đơn thuần là một hồi chém giết , mà là tra khảo linh hồn .
" Ồ ? ".
" Ngươi từng đi qua khu tái định cư kia dò hỏi qua sao? " Hồng ma Lục Côn tiếp tục lấy ký ức của Mạc Phàm.
Có thể thấy hồng ma Lục Côn không cách nào nhìn thấy đầy đủ ký ức của Mạc Phàm , chỉ có thể thông qua những đốm lửa sinh ra từ Mạc Phàm, để xem một đoạn ngắn .
" Để ta xem một chút ...".
" Chà chà , nhiều cô gái đáng thương ".
" Cô bé này ở trong phòng vệ sinh của một căn nhà tái định cư , mà phòng vệ sinh này còn hỏng khoá ".
" Một cô bé thông minh, bôi đen mình , ăn mặc như con trai, cắt tóc ngắn , bởi vì hàng xóm là một kẻ dâm ô trung niên tầm 50 tuổi không có nghề nghiệp ".
" Còn bị bạn học cười nhạo, bị các bác gái trong xóm mắng là đồ nhà quê, ngay cả người cha cũng coi cô bé này là một sự trói buộc , cũng lười về thăm nhà ".
" Một cái mầm rất tốt ".
" Trưởng thành dưới hoàn cảnh như vậy, để xem trong lòng sinh ra bao nhiếu oán niệm chất chứa ".
" Nhất định là hận không thể giết tên sắc lang 50 tuổi kia, nhất định rất oán hận bạn học cùng giáo viên, càng ghét bỏ người cha không có bản lĩnh gì của mình , tại sao không thuê được một căn nhà cho hẳn hoi , mà phải cần tới chính phủ bố thí ".
" Không biết ngọn lửa oán niệm của cô bé này ngươi có thể chịu được hay không ? ".
" Rất buồn cười , ngươi bảo vệ đám người này , mà đám người này lại sắp giết ngươi, ngươi nên biết rõ đang đối mặt với cái gì chưa ?" .
Lục Côn không ngừng cười gằn , không ngừng dùng ngôn từ công kích .
Mạc Phàm sinh ra oán niệm màu đỏ , sau khi bị hồng ma Lục Côn cường hoá thì sẽ tạo thành xung kích rất lớn cho linh hồn của Mạc Phàm , một người làm sao phòng ngự oán kích của linh hồn mình được.
Tương tự , một người mà bản thân đặc biệt thưởng thức cùng đặc biệt kính phục, đưa oán hận , dơ bẩn của của người đó hoá thành oán điện màu đỏ , có thể tạo thành tương tích càng nặng cho linh hồn Mạc Phàm .
Linh hồn của một người vốn do các ý chí tạo thành.
Hồng ma không chỉ muốn xé nát thân thể Mạc Phàm, mà càng muốn xé đi linh hồn.
Hai tua vòi lại dính vào nhau lần nữa .
Hồng ma Lục Côn lại thả ra oán sóng màu đó , gây oán hận trong nội tâm của tất cả mọi người.
Lần này Lục Côn muốn tìm người có quan hệ với Mạc Phàm, lấy cô bé đen thui mà Mạc Phàm từng gặp qua làm chủ .
Dùng ngọn lửa oán hận của người từng gặp cùng quen biết để tấn công Mạc Phàm.
Không có gì tàn nhẫn mà lạk hữu hiệu hơn.
Lục Côn không nhịn được mà trở nên hưng phấn , mình thực sự là một thiên tài, tại sao lúc trước không nghĩ tới cách này để đánh bại Lãnh liệp vương , nói như vậy sẽ bớt đi rất nhiều việc.
Lãnh liệp vương lúc trước từng làm Lục Côn trọng thương , làm cho hồng ma Lục Côn không thể không quy củ làm " người ", mấy năm qua cũng không dễ lộ ra sơ hở .
Hiện tại thì khác .
Hắn đã cường đại hơn rồi.
Oán sóng màu đỏ bao phủ , bên trong thành trấn, tội ác sâu trong nội tâm bọn họ đều bị Lục Côn bới ra .
Trong lúc nhất thời đốm lửa oán niệm đỏ tới mức biến thành màu đen tùy ý toả ra trong thành trấn , oán niệm chỉ là tâm tình nhất thời ngắn ngủi trong lòng người, mà tội ác là nội tâm tích oán trong thời gian dài mà sinh ra ý nghĩ phạm tội .
Ý nghĩ tội ác ẩn giấu cực sâu, cho dù là người hiền lành chất phác nhất chịu bất công cùng khuất nhục lớn thì nội tâm sẽ có ý nghĩ này, hoá thân thành một tên côn đồ .
Thật là mỹ diệu tới cực điểm , Lục Côn không nhịn được mà muốn cảm thán.
Một thành trấn nho nhỏ có thể sinh ra nhiều ước số tội ác như vậy, huống chi là trong biển người xã hội đông hơn gấp mấy vạn ?.
Oán niệm màu đỏ của những người khác chỉ tạo thành trọng thương với thân thể của Mạc Phàm, Lục Côn đang chuyên tâm gặt hái nhưng oán niệm có thể xé linh hồn của Mạc Phàm ra được.
Trước tiên là từ cô bé đó.
Khi Mạc Phàm nhìn thấy nội tâm ác độc của " cậu bé " này , nhất định là sẽ thất vọng cực độ.
Oán niệm màu đỏ của cô bé tóc ngắn.
Lục Côn có chút không chờ được nữa .
Chỉ là .
Khi Lục Côn tham lam muốn rút lấy đốm lửa tích oán trong nội tâm của cô bé tóc ngắn , thì phát hiện trên đỉnh đầu của cô bé trống rỗng .
Không có gì cả ?.
Ngay cả nơi cách đó một bức tường , đốm lửa của lão du dân 50 tuổi kia hầu như muốn ngưng tụ thành một tia chớp màu đỏ , nhưng đỉnh đầu cô bé lại không có.
Nhiều nhất chỉ là từng sợi khí màu đỏ .
Những tia khí này đơn giản là oán giận nho nhỏ về việc không giải được đề toán, đơn giản là hai ba ngày rồi cha chưa về nhà , buồn phiền làm sao đối mặt với cười nhạo của ngày mai.
Tâm tình bé như vậy hoàn toàn là ý nghĩ của một tiểu thiếu nữ cực kỳ đơn thuần , không thể nói là có mặt trái được.
Đốm lửa chớp giật còn không hình thành được, chứ đừng nói tới là tích tụ thành hình cụ tội ác.
" Đáng ghét , nó bị thiểu năng à " hồng ma nhất thời rít gào.
Là một người 13 14 tuổi, cũng là vào thời kỳ dễ dàng sinh ra phản bội cùng xao động, chỉ cần hơi có ngoại lực trợ lực, tuyệt đối có thể cho ác niệm sâu trong nội tâm thâm căn cố đế.
Tại sao nha đầu nhà quê này trong đầu toàn chuyện ngu xuẩn hạt vừng vỏ tỏi .
Cái tâm cơ cùng lòng dạ khi mặc đồ con trai đâu rồi ?.
" Mày có đau mặt không ?" Mạc Phàm thấy hồng ma Lục Côn tức tới nổ phổi , không khỏi buồn cười .
Chân chính đơn thuần , không phải ấu trĩ hồ đồ , không phải là không biết gì cả , mà hiểu được thế gian xấu xí mà vẫn duy trì được trái tim đơn thuần thiện lương .
Lục Côn nói những lời kia, Mạc Phàm không nghe lọt được chữ nào.
Cái gì mà tham lam.
Cái gì mà lười biếng.
Cái gì mà không có chí tiến thủ .
Chăn nuôi một đám ký sinh trùng ?.
Sóng to đãi cát , bên trong đất hoang bên trong sông lớn đầy những tro cặn , rác rưởi, những chỉ cần đãi được một hạt vàng ....
Mạc Phàm có đốm lửa oán niệm, có chớp giật phẫn nộ , nhưng " cậu bé " kia thì không .
Chưa bao giờ Mạc Phàm cho rằng bản thân là một người chân thiện vĩ đại, nhưng gặp qua không ít người như vậy , càng làm cho Mạc Phàm vui sướng là cô bé tóc ngắn kia chính là một trong số đó .
Mặc cho những người khác có oán niệm cuồn cuộn, chỉ cần trong trấn có một người tinh khiết từ tận đáy lòng , vậy đáng để Mạc Phàm---
Máu nhuộm xiêm y , ác chiến tới cùng .