Trú đóng ở mặt phía bắc của thành thị Đôn Hoàng là một cái Đôn Hoàng quân khu. Vào sáng nay, một trận nhiệt khí bất thường đã tràn qua cái quân khu này, nhất thời khiến cho nội bộ quân khu vang lên âm thanh cảnh giới cho một cuộc họp khẩn.
Cao tầng của quân khu trong phút chốc liền tụ tập vào trong phòng họp, trong đó có người đàn ông da dẻ ngăm đen đội mũ quân nhân đứng ở trung ương, trong tay cầm một phần số liệu vừa được đưa đến.
“Dựa theo tin tức mà thủ hạ ta vừa thăm dò được cho thấy, cách đây không lâu đã có một trận hỏa kiếp cực lớn xuất hiện ở Chước Nguyên Bắc Giác, tước đi vô số sinh mạng của sinh linh bên trong Chước Nguyên…” Vị Quân thống da dẻ ngăm đen mở miệng nói.
Khi nghe được câu này, khuôn mặt của mấy vị Quân thống khác tham dự hội nghị ngược lại liền lộ ra vẻ vô cùng mừng rỡ.
Mấy người bọn họ trường kỳ đóng quân ở Đôn Hoàng, như thế nào lại không biết về Chước Nguyên Bắc Giác. Đối với mọi người, tai họa ngầm lớn nhất ở Đôn Hoàng là Ma Hổ bộ tộc, điều này cũng không sai, thế nhưng một ít thợ săn pháp sư mặc dù không phải thường trú ở đây đều biết rằng Chước Nguyên Bắc Giác bị Sa Võng Hà phân cắt ra vẫn luôn là một mảnh thần bí tịnh thổ đầy rẫy tài nguyên cùng bảo tàng khó có thể tưởng tượng được.
Bởi vì Sa Võng Hà khó vượt, cho nên nơi đó chẳng khác nào một cô xử nữ, địa điểm có thể khai quật thực sự là quá nhiều.
Mà theo tương truyền, Chước Nguyên Bắc Giác còn có một cái thời kì đặc biệt nhất, chính là sau khi hỏa kiếp xảy ra, Chước Nguyên đại địa được Hỏa thần triệt để gột rửa, khiến cho tài nguyên ở chỗ đó tựa như nấm mọc sau mưa vậy, làm cho thiên tài địa bảo vốn còn sót lại ở chỗ đó trở nên càng thêm giá trị, đồng thời, còn có thể sinh ra vô số bảo vật mới…
Hỏa kiếp đúng là tượng trưng của tử vong, là cơn giận đáng sợ nhất của tự nhiên, thế nhưng đối với những sinh linh sống sót sau tai nạn mà nói, chờ đón chúng nó chính sẽ là một hồi hỏa chi thịnh yến, tận tình hưởng dụng!
“Nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì, ta hiện tại liền dẫn người xuất phát!” Một tên Quân thống gấp gáp vỗ mạnh bàn một cái, thân thể tựa như lò xo bật đứng lên.
Không ai so với bọn họ rõ ràng hơn lợi ích mà Chước Nguyên Bắc Giác mang lại.
“Ngươi mang người nào đi, ngươi không cần thủ thành à? Vẫn là để cho ta đi vào tìm kiếm đi, dù sao ta đối với nơi xa xôi đó so với mấy lão già ru rú canh nhà như các ngươi phải quen thuộc hơn nhiều lắm.” Một tên Quân thống khoảng tầm ba mười mấy tuổi cả người toả ra dã tính khí tức đứng dậy nói.
“Được rồi, đến tột cùng là phái ai đi, ta sẽ tự có định đoạt, các ngươi cũng không cần cãi nhau nữa. Mặt khác, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì người của Hiệp hội Ma pháp bên kia cũng đã rục rà rục rịch rồi, càng không cần nói tới mấy lão thợ săn tinh minh ở trong Liên minh Thợ săn, có khi vào thời điểm chúng ta đang bàn luận việc này thì bọn họ mang xong hành lý và suy nghĩ làm sao để vượt qua Sa Võng Hà rồi.” Quân thống lão đại da dẻ ngăm đen lạnh lùng nói.
Nói đến chuyện Sa Võng Hà, tâm tình của mọi người liền lạnh đi rất nhiều.
Sa Võng Hà một cái địa phương rất cổ quái, người ngoài bước vào chỗ đó có khí tức càng mạnh thì càng dễ dàng làm thức tỉnh cát trắng yêu vật càng nhiều và càng mạnh hơn, nhiều người hơn cũng không phải phương pháp khả thi để giải quyết vấn đề.
Từ xưa đến nay chưa từng có phương thế lực nào dám so “Nhân số” cùng với Sa Võng Hà cả.
Vì lẽ đó lần này đi tới Chước Nguyên, người được chọn nhất định phải là kì binh, thực lực mạnh yếu chỉ là một yếu tố phụ, chỉ cần có thể tự vệ trong Chước Nguyên Bắc Giác là được rồi.
Mà càng sớm đến được Chước Nguyên Bắc Giác, liền có thể thu được tài nguyên càng nhiều, thời gian chính là vàng bạc a!
Đôn Hoàng quân khu cùng với những quân khu, quân bộ khác có một điểm khác biệt lớn, chính là bọn họ nơi này không có Thiên Ưng pháp sư. Thiên Ưng ở đây căn bản không có cách nào sinh tồn, vì chỗ này nóng đến mức ngay cả lông chim đều rụng hết ra.
Không có Thiên Ưng, cũng mang ý nghĩa rằng không có Tuần Thú sư, không có Tuần Thú sư thì quân khu của bọn họ liền không có Tâm Linh hệ pháp sư, nếu vào lúc này chiêu mộ một tên Tâm Linh hệ pháp sư vào đội ngũ, đoán chừng phải bỏ ra một khoản tiền rất lớn.
Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. Truyện được dịch và update mới nhất tại đây. Mong mọi người ủng hộ trang web
Huống hồ còn có mấy lão thợ săn tin tức thông linh của Liên minh Thợ săn bên kia, e rằng toàn bộ Tâm Linh hệ pháp sư ở Đôn Hoàng trước đây không lâu đã bị bọn họ đặt trước hết rồi, quân đội bọn họ không thể chờ đợi thêm được nữa, nếu thực sự không được, vậy cũng chỉ còn có bạo lực giết vào mà thôi.
Làm thế nào cũng không thể để cho những thế lực khác nhanh chân đến trước được, nếu không toàn bộ thứ tốt nhất định sẽ bị bọn họ vơ vét sạch sẽ!
…
“Ta nghe nói loại này hỏa kiếp này ở Chước Nguyên Bắc Giác phải vài năm mới có khả năng xuất hiện một lần, hơn nữa quy mô trong dĩ vãng cũng không có lớn như lần này. Chúng ta tránh thoát được lần hỏa kiếp này liền mang ý nghĩa rằng lần tiếp theo chúng ta bước vào Chước Nguyên Bắc Giác sẽ vô cùng an toàn. Quan trọng nhất chính là hỏa kiếp đối với Chước Nguyên Bắc Giác giống như một lần gột rửa vậy, đem những đầu sinh vật không phải là chân chính hỏa diễm huyết thống toàn bộ phẫn nộ giết chết hoặc là trục xuất, trong khi toàn bộ Chước Nguyên Bắc Giác sau khi trải qua gột rửa như vậy trái lại có khả năng dựng dục ra càng nhiều thiên tài địa bảo hơn.” Thần Dĩnh vào lúc này chợt mở miệng nói ra.
Nhìn dáng vẻ của cô, có vẻ như Thần Dĩnh cũng không phải rất hi vọng mọi người sẽ nửa đường bỏ cuộc như vậy.
Ánh mắt của Mạc Phàm cùng Linh Linh lập tức rơi lên người của Thần Dĩnh, trong ánh mắt đó nổi lên từng trận nghi hoặc khó hiểu.
Mạc Phàm trước đó thông qua tài liệu mật mới thu thập được tình báo có quan hệ với Chước Nguyên Bắc Giác, những sự tình của Chước Nguyên Bắc Giác số lượng người biết kỳ thực cũng không phải là đặc biệt nhiều.
Còn bản thân Linh Linh quả thực giống như một cái thư viện di động vậy, tuyệt đại đa số tin tức đều có thể từ trong bộ máy tính mê người của nàng tra tìm được, đồng thời Linh Linh vẫn luôn dốc lòng thu thập tin tức tư liệu về yêu ma và các cấm địa trên thế giới, phàm là những tin tức gì mới, nàng đều sẽ ghi nhận vào trong máy tính của mình.
Hiện tại ngay cả Linh Linh cũng không biết Chước Nguyên Bắc Giác có loại đồ vật như Hỏa Kiếp này, vì sao cô nàng Thần Dĩnh nửa đường đi theo lại rõ ràng như thế.
“Các ngươi nhìn ta làm gì… Ta biết được những tin tức này trong lúc làm bài tập về nhà a.” Thần Dĩnh hiển nhiên cũng không phải là một cô gái phi thường có tâm kế, khi bị ánh mắt của mọi người nhìn vào lâu như vậy liền có chút chột dạ trong lòng nói.
” Triệu gia của chúng ta hẳn là đã từng có người tới nơi này.” Triệu Mãn Duyên vì nàng chị họ của hắn giải thích một câu.
“Ngươi mới vừa nói, sau khi được Hỏa Kiếp tẩy lễ thì vùng đất này sẽ dựng dục ra càng nhiều bảo vật, điều này là thật sao?” Linh Linh thật lòng dò hỏi.
Thần Dĩnh do dự một hồi, cuối cùng vẫn là gật đầu một cái.
“Hỏa kiếp sẽ làm cho mảnh Chước Nguyên Bắc Giác này một lần nữa trở nên màu mỡ, vì lẽ đó nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, một khi ngoại giới biết được Chước Nguyên Bắc Giác vừa trải qua một trận hỏa kiếp to lớn, không lâu sau nhất định sẽ có vô số pháp sư hiểu rõ tình hình tới đây tầm bảo. Cũng chính vì điểm ấy, tiền nhân cũng không phải rất đồng ý đem sự tồn tại của hỏa kiếp truyền đi.” Thần Dĩnh cẩn thận nói.
Hỏa kiếp xác thực giống như sự phẫn nộ của thần linh giáng xuống nhân gian, ngọn lửa kia ngoại trừ nắm giữ vẻ đẹp tuyệt đối tráng lệ không gì sánh kịp, càng mang theo trong mình nồng đậm khí tức tử vong. Nhưng khi một luồng sức mạnh khổng lồ như vậy cuốn qua, đồng thời cũng có ý nghĩa rằng một luồng năng lượng cực lớn đã được rót vào trong khu vực giống như cái lò than này.
Rất nhiều đặc thù thực vật, ma thạch, linh chủng, nguyên nhãn chính là nhờ thu nạp năng lượng, sức mạnh đất trời thai nghén mà ra. Đợt hỏa kiếp vừa nãy đối với những sinh mệnh không phải là hỏa diễm nghỉ lại đây là một lần tai nạn đáng sợ, nhưng đối với những vật thể đặc thù này thì lại giống như một lần tưới tiêu đúng lúc a!
Tài nguyên cho tới bây giờ đều là đắt vô cùng, Chước Nguyên Bắc Giác sau khi được tẩy lễ chắc hẳn dùng từ khắp nơi là vàng để hình dung thì cũng không hề quá đáng!