Tối Cường Hệ Thống Thăng Cấp

Chương 10: Lão Tử Trở Về Rồi



- “ Rốt cuộc cũng ăn no.”

Nhoáng cái đã gần đến trưa.

Cuối cùng ba nữ và 1 con Bạch Lang bụng no trương phình. Mới đến phiên Long Phi ăn.

- “ Này. Làm bảo tiêu cho chúng ta. Đưa chúng ta trở lại Hoả Ly thành có được không.” Tiểu sư muội rất không khách khí nói.

- “ Người Luyện Huyết Tông đều đã bị ta đuổi đi rồi. Các ngươi còn sợ cái gì. Tự mình đi trở về đi. Còn muốn ta bảo vệ làm cái gì.” Long Phi liếc mắt nhìn các nàng một vóng rồi nói.

- “ Đồ lừa đảo. Một bầy lừa đảo.” Trong lòng hắn tức xì khói lầu bầu một mình.

- “ Trong cơ thể chúng ta còn lưu lại một chút Luyện Huyết Mê Hồn Tán. Tuy rằng hiện tại không còn hôn mê. Nhưng tu vi trong thời gian ngắn không thể hoàn toàn khôi phục. Hy vọng Thiếu Hiệp có thể hộ tống chúng ta trở về Hoả Ly thành.” Đại sư tỷ kia đứng dậy đi tới trước mặt Long Phi khách khí nói.

- “ Thiếu Hiệp. Đã là người tốt thì làm đến cùng a.” Nhị Sư Tỷ cũng nói theo.

Liền ngay cả Tiểu Bạch Lang cũng cắn cắn ống quần Long Phi sủa Oăng Oẳng nhìn hắn. Muốn hắn trợ giúp ba nữ.

Long Phi đang chuẩn bị mở miệng cự tuyệt thì...

Hệ Thống lại vang lên thanh âm nhắc nhở.

- “ Đinh.”

- “ Phát Động Nhiệm Vụ: Hộ tống Tam tỷ muội Triều Thiên tông trở lại Hoả Ly thành.”

- “ Hoàn Thành Nhiệm Vụ Khen Thưởng: 10.000 Điểm Kinh Nghiệm, 1000 Điểm Chân Khí, Tam phẩm Khai Hoang Đao x1.”

- “ Hệ Thống Phát Động Nhiệm Vụ” Long Phi bất đắc dĩ chỉ có thể đáp ứng nói với tam nữ:

- “ Được rồi.”

Trong lòng thầm nói: “Dù sao ta cũng trở lại Hoả Ly thành.”

Hắn vừa dứt tiếng. Tam nữ lập tức cao hứng trở lại ôm lấy Tiểu Bạch Lang trêu chọc một trận, sau đó... Tiếp tục không nhìn Long Phi tồn tại.

Tiểu Bạch Lang cũng giống như vậy. Hoàn toàn chìm đắm trong vòng tay các nàng.

Tiểu sư muội hì hì cười nói: “Ta thật không nỡ xa Tiểu Bạch, không phải vậy thì mới không cần hắn hộ tống a.”

Long Phi bó tay rồi.

Bất quá.

Nếu tiếp thu nhiệm vụ. Hắn chắc sẽ hoàn thành.

Hắn cũng muốn sớm về Hỏa Ly thành. Và hắn cũng phát hiện. Trên thế giới này người đối tốt với hắn chỉ có mỗi Kiều Kiều.

...

Nửa tháng trôi qua.

Hắn rốt cuộc đi ra khỏi Hoả Ly Sơn Mạch.

Nửa tháng hắn cùng các nàng tiếp xúc. Long Phi hắn cũng biết sơ về thân phận các nàng.

Các nàng đều là đệ tử của Triều Thiên Tông.

Triều Thiên Tông thực lực hắn vẫn là biết rõ. So với Hoả Ly Vương Triều còn phải mạnh hơn. Đơn giản mà nói, Triều Thiên tông chính là Trường Học Quý tộc. Là nơi hội tụ thiên tài đỉnh phong trong thiên hạ. Là nơi những Cao Thủ tập hợp. Cho dù hắn là người thừa kế của Long gia đi chăng nữa. Mà muốn vào Triều Thiên Tông cũng phải thông qua chồng chất đủ mọi loại khảo hạch, tầng tầng sàng lọc, chỉ có phù hợp tư cách mới có thể đi vào.

Tam nữ chính là đệ tử của Triều Thiên Tông được phái đến Hoả Ly Vương Triều chiêu thu đệ tử mới.

Nửa ngày sau.

Cổng Thành Tây Hỏa Ly Thành.

- “ Đinh.”

- “ Chúc mừng ký chủ Long Phi Hoàn Thành Nhiệm Vụ lấy được Kinh Nghiệm 10.000 Điểm Kinh Nghiệm, 1000 Điểm Chân Khí, Tam phẩm Khai Hoang Đao x1.”

- “ Được rồi. Từ biệt, bye bye, đi thong thả. Không tiễn.”

Long Phi quay lưng tạm biệt. Nhiệm Vụ Hoàn Thành hắn cũng sẽ không nghĩ dừng lại thêm nửa giây.

Tam nữ đều là sững sờ.

Liếc mắt nhìn nhau. Nội tâm đều hoài nghi mị lực của bản thân không đủ. Tại sao nam nhân này ước gì nhanh muốn rời khỏi các nàng.

(Nữ nhân đúng là Động Vật kỳ quái. Lúc đối tốt với nàng thì nàng xem thường. Lúc đối với nàng không tốt thì thầm nghĩ Mị Lực bản thân không đủ. Haizz đàn bà là những niềm đau. Chỉ có đàn ông mới mang lại hạnh phúc cho nhau mà thôi :))

Đại sư tỷ thấy Long Phi hắn sắp đi mất liền ném về phía hắn một cái lệnh bài nói :

- “ Đây là lệnh bài Triều Thiên Tông. Nếu mà ngươi cần giúp đỡ thì có thể tới Phân Bộ Triều Thiên Tông tại Hoả Ly thành tìm ta. Ngươi cũng có thể dùng Lệnh Bài này. Không cần sơ tuyển trực tiếp tham gia khảo hạch Triều Thiên Tông .”

Lệnh Bài Triều Thiên Tông.

Đây chính là vật phi thường quý giá, ngay cả Hoàng Cung Quý Tộc đệ tử cũng không có được thứ này.

Tự nhiên có ngươi cho đồ vật này Long Phi cũng sẽ không cự tuyệt.

Sau khi nhận lấy. Hắn đối với các nàng nói một câu:

- “Cảm ơn.”

- “ Tiểu Bạch. Chúng ta đi.”

Nói xong Long Phi đầu cũng không quay lại rời đi.

Ba nữ liền ngây dại tại chỗ.

- “ Nhẽ nào hắn không biết lệnh bài Triều Thiên Tông ý vị như thế nào sao. Hừ. Nhất định là một tên thổ báo tử.” Tiểu Sư Muội tức giận nói.

- “ Hắn khả năng là có việc gấp muốn rời đi. Chúng ta cũng đi thôi.” Đại sư tỷ cười nhạt nói.

- “ Tên của hắn là Long Phi danh tự này ta luôn cảm thấy nghe được ở nơi nào rồi a.” Nhị sư tỷ tự lẩm bẩm.

- “ Nhị sư tỷ. Hắn vừa mới rời đi tỷ liền bắt đầu nhớ hắn rồi sao. Có phải là đang bắt đầu nhớ hắn rồi không.” Tiểu Sư Muội trêu ghẹo nói.

- “ Hay cho tiểu nha đầu nhà ngươi. Dĩ nhiên dám đùa giỡn bổn sư tỷ. Xem ra ta phải hảo hảo giáo huấn ngươi một chút mới được.” Nhị sư tỷ nhất thời liền tức giận. Gương nanh múa vuốt lao tới Tiểu sư muội tựa như mãnh hổ hạ sơn.

- “ Aaa. Cứu mạng. Đại sư tỷ. Cứu mạng nha.”

Ba nữ cứ như vậy đùa giỡn, sự tình phát sinh tại Sơn Mạch cũng chầm chậm quên đi. Trong lòng sợ hãi đối với Luyện Huyết Tông cũng chậm rãi nhạt đi.

Nhưng mà.

Các nàng cũng không biết, người Luyện Huyết Tông bọn hắn cũng đi tới Hỏa Ly thành.

Bất quá.

Bọn hắn không phải là đối phó Triều Thiên Tông. Mà là tìm Chư Cát Kiên Cường.

...

Phù Dung Tửu Lâu.

Một trong những Tửu Lâu nổi danh nhất tại Hoả Ly thành.

Long Phi cũng không lập tức đi tới xóm nghèo tìm Kiều Kiều, mà là trước tiên đi tới nơi này: "Kiều Kiều thích ăn nhất là bánh bao của tửu lầu này."

Với lại. Hắn cũng đang đói bụng.

Trong tửu lâu. Bên trong 1 căn phòng nhỏ. Đồ ăn để chật cả cái bàn.

Long Phi bắt đầu chuẩn bị ăn. Thì cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra. Một thiếu niên ăn mặc hoa lệ đi vào. Đằng sau có hai tên bảo tiêu.

- “ Ây gia. Đây không phải là Long gia Đại Phế Vật Long Phi đây sao.”

Thiếu niên mỉa mai cười rộ lên nói:

- “Long Phi. Trốn chui trốn nhủi nửa năm rồi. Bây giờ mới trở về.”

Thiếu niên này tên là Long Ngạo.

Là nhi tử nhỏ nhất của Đại trưởng lão Long gia Long Chiến Võ.

Trước kia Long Phi có Long Thần Tinh Huyết. Tu vi Thiên Phú cao hơn hắn. Ép cho hắn một mực không ngóc đầu lên được.

Từ sau khi Long Phi bị phế. Long Ngạo hắn bắt đầu cấp tốc quật khởi. Khắp nơi nhằm vào Long Phi. Có thể nói gặp một lần đánh một lần. Mà lần cuối cùng chính là hắn đem Long Phi đánh chết.

- " Ngươi tốt nhất cút xa một chút cho ta. Đừng quấy rầy lão tử ăn. Nếu không thì. Lão tử sẽ cho ngươi từ nơi này bò ra ngoài.” Long Phi nhìn Long Ngạo thản nhiên nói.

- “ Lớn mật.” Một tên bảo tiêu lập tức hét lên.

- “ Ngươi còn tưởng mình là Đại Thiên Tài của Long gia à. Ngươi hiện tại bất quá là một tên phế...” Long Ngạo cười lạnh nói.

Chữ ‘Vật’ còn không có nói ra. Cả người Long Phi động.

- “ Chát.”

Một bạt tai tát xuống ‘Chát’ một tiếng, Long Ngạo trực tiếp bị Long Phi tát cho ngã nằm trên đất. Trên mặt in năm dấu ngón tay. Gò má cũng cấp tốc sưng đỏ lên.

Long Ngạo hai mắt sững sờ. Mà hai tên bảo tiêu cũng nhìn hắn. Long Ngạo nổi giận gầm lên:

- “ Nhìn cái gì cái gì mà nhìn. Còn không lên đánh chết nó cho ta. Ai ôi đau chết lão tử.”

Hai tên bảo tiêu cũng lấy lại tinh thần lập tức xông lên.

- “ Chát.”

- “ Chát.”

Lại là hai cái bạt tai vỗ xuống, hai tên Bảo Tiêu giống như Long Ngạo. Bị tát ngã lăn lộn ở dưới đất. Không đứng dậy được.

Long Phi quay về bàn. Tiếp tục ăn.

Long Ngạo hắn cũng không dám nói nhiều nửa câu. Thời gian nửa năm. Hắn cảm thấy Tu Vi của mình tiến bộ rất nhanh. Đạt đến Bát Cấp Chiến Sĩ nhưng là Long Phi xuất thủ lúc nào mà hắn cũng không biết.

Chênh lệch quá xa.

Chợt Long Ngạo lén lén lút lút muốn bò dậy định trốn.

Lại bị Long Phi dùng một cây đũa phi vào vào sau gối. Khiến hắn ngã quỵ trên đâu kêu rên đau đớn.

- “Muốn chạy à.” Long Phi lườm hắn gằn từng chữ.

- “ Ngươi không phải để cho ta leo ra sao. Ta bây giờ đang bò a.” Long Ngạo cố nhịn đau. Nhìn Long Phi cười làm lành nói.

- “ Đem các món nợ thanh toán xong. Thì hẵn bò ra ngoài.” Long Phi đừng dậy đi đến trước mặt Long Ngạo giẫm lên mặt hắn nói.

Long Ngạo lửa giận trong lòng hừng hực. Nhưng hắn lại không dám phát tác. Trong lòng thầm nguyền rủa: “Súc sinh đợi ta trở về Long gia. Nhất định cho ngươi đẹp mắt.”

Nửa giờ sau.

- “ Kiều Kiều. Ta đã trở về.” Long Phi đi vào sân nhỏ. Phát hiện nơi này đã rất lâu không ai quét dọn. Trong lòng chìm xuống.

- “Xảy ra vấn đề.”

Ngoài cửa có một Lão bà bà cẩn thận từng li từng tí ngó đầu vào nói:

- “ Kiều Kiều cô nương mấy tháng trước bị một nhóm người lạ bắt đi.”

“ Long Đại Diệu. Ngươi đang tìm chết.”

Long Phi hai mắt đỏ rực như muốn toé lửa. Ngửa đầu gầm nộ. Chấn động cả khu xóm nghèo.