Tối Cường Hệ Thống Thăng Cấp

Chương 9: Nhân Sinh Không Bằng Lang



- “ Ừm...Thơm quá.”

- “ Mùi gì mà thơm quá vậy a.”

Tiểu nữ tử vừa tỉnh vẫn còn đang mơ màng tự lẩm bẩm. Cái bụng ục ục đang đánh trống kêu to.

Sau đó mở ra hai mắt. Chậm rãi ngồi dậy giơ tay qua đầu vươn vai, ưỡn ngực. Để lộ ra hai cánh tay dài nhỏ trắng muốt nhue ngọc. Ngáp dài một cái:

- “ Ngủ dậy thật thoải mái ah.”

Nàng dường như nhớ đến cái gì đấy đột nhiên giật mình kinh hô:

- “ Không phải ta bị trúng Luyện Huyết Mê Hồn Tán rồi sao. Tại sao ta lại ở chỗ này.”

Nàng ngoảnh đi ngoảnh lại. Nhìn thấy hai vị sử tỷ của nàng đang nằm hôm mê bên cạnh. Nàng lập tức bò đến bên cạnh. Lắc lắc thân thể hai vị sư tỷ kia không ngừng gọi:

- “ Đại sư tỷ...Nhị sư tỷ. Mau tỉnh lại. Mau tỉnh lại. Chúng ta hình như bị người Luyện Huyết Tông bắt được rồi a.”

Hai vị sư tỷ kia cũng đang mơ màng tỉnh lại. Nhưng vừa nghe được câu. “Bản thân bị Luyện Huyết Tông bắt được.”

Liền mở to mắt. Lập tức bật dậy. Cấp tốc nhặt hàn kiếm ở trên đất lên rồi nhìn xung quanh.

Hai nàng thấy bản thân vẫn ở trong sơn động đêm qua. Mới nặng nề thở ra một hơi. Cùng lúc quay đầu trừng trừng tiểu nữ tử kia nói:

- “Tiểu sư muội. Ngươi định hù chết hai sư tỷ chúng ta sao. Nơi này vẫn là sơn động đêm qua chúng ta ẩn núp mà.”

- “ Vậy á. Hình như muội cũng không nhớ rõ lắm a.” Tiểu sư muội kia gãi đầu nói.

- “ Ngươi đương nhiên là không nhớ rõ. Lúc ngươi tiến vào sơn động. Đã hôn mê bất tỉnh. Ta còn phải cõng ngươi chạy suốt quãng đường chạy trốn đây nè.” Nhị sư tỷ nhìn tiểu nữ tử hai tay chống nạnh. Thở phì phò nói.

- “ Hì hì. Vẫn là nhị sư tỷ đối với ta tốt nhất...” Tiểu sư muôi kia lập tức nhào tới. Nhảy lên người vị Nhị sư tỷ. Hôn tới tấp vào trên mặt nàng.

Nhị sư tỷ liền đẩy Tiểu sư muội ra. Nhìn về phía Đại sư tỷ hỏi:

  • “ Muội nhớ đêm qua trong sơn đông còn có một tên nam nhân.”

Đại Sư Tỷ gật gật đầu, suy nghĩ một chút nói:

- “ Tỷ trước khi hôn mê. Tỷ nhìn thấy hắn đang đứng ở trước cửa động. Hình như là đang bảo vệ chúng ta. Cũng không biết bây giờ hắn thế nào rồi.”

- “ Nam nhân. Là ai vậy có Đập Troai không. Woa. Anh hùng cứu mỹ nhân ah. Các ngươi có hay không lấy thân báo đáp a.” Tiểu sư muôi kia nhảy cẫng lên hai mắt toả sáng nói.

- “ Sư muội. Ngươi hôm qua nói cái gì nha. Ai cứu được ta. Ta sẽ gả cho người đó nha.” Vị Đại sư tỷ nhìn Nhị sư tỷ kia trêu ghẹo.

- “ Trước lúc muội hôn mê cũng nghe thấy sư tỷ cũng nói lời nói như vậy nha.”Nhị sư tỷ cũng nhìn Đại sư tỷ nói.

- “ Ai nha. Muôi vậy mà lại bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy a. Muội muốn nhìn một chút nam nhân Suất Ca hay không. Để bổn tiểu thư lấy thân báo đáp. Chúng ta Tam tỷ muội gả cho cùng một nam nhân. Hì hì...”. Tiểu sư muội kia cũng hùa theo trêu đùa hai vị sư tỷ.

Đại sư tỷ cùng Nhị sư tỷ kia trừng trừng hai mắt nhìn Tiểu sư muội.

Tiểu sư muội kia lập tức không còn dám nói lung tung.

- “ Không biết hắn sao rồi, người Luyện Huyết tông thủ đoạn độc ác, đoán chừng hắn...” Đại sư tỷ kia có chút lo lắng nói.

- “ Mùi gì thơm quoé vậy.” Nhị sư tỷ cái bụng kêu ùng ùng mấy tiếng. Đêm qua các nàng liên tục chạy trốn. Cái bụng đã sớm đói đến kêu loạn rồi a.

- “ Muội cũng ngửi được. Thơm quá. Không được muội chịu không được nữa rồi. Muội ra ngoài xem trước đây.” Tiểu sư muội thấy Nhị sư tỷ chạy ra cũng lập tức theo đuôi chạy ra cùng.

...

- “ Tiểu Bạch. Ngươi ăn chậm một chút. Chừa lại cho ta một chút a.” Long Phi thấy Tiểu Bạch Lang chuẩn bị nuốt trọn miếng thịt nướng liền vội vàng nói.

Tiểu Bạch Lang. Đang định một ngụm nuốt nuốt cả miếng thịt. Thì nhìn thấy cửa động xuất hiện ba vị mỹ nữ b

Nhất thời.

Tiểu Bạch Lang hai mắt phát sáng. Đôi mắt biến thành to tròn như viên bi trâu. Lập tức nhảy tới. Ngồi xổm ở trước mặt các nàng.

- “ Oa. Tiểu Cẩu Cẩu thật đáng yêu nha.” Thiếu Nữ xuân tâm tràn lan, trực tiếp đem Tiểu Bạch ôm lấy.

Long Phi nghe được âm thanh đằng sau truyền tới liền xoay người nhìn lại. Trong lòng âm thầm cả kinh:

- “Mụ nội nó. Tại dị giới này đúng là thật nhiều Siêu Cấp Mỹ Nữ nha.”

- “Mà lại còn tận ba Siêu Cấp Đại Mỹ Nữ. Người thứ nhất thân hình nhỏ bé đáng yêu tiểu La Ly, người thứ hai Thanh Xuân Mỹ Lệ động lòng người, người thứ ba lại là Thành Thục Ngự Tỷ a. Từng người đều so với kiếp trước cái gọi là Nữ Thần, Minh Tinh đẹp hơn nhiều a.”

Long Phi Trong đầu nhất thời nghĩ đến. Những lời mà đêm các nàng nói. Trong lòng không khỏi mừng thầm nói:

- “Sinh hoạt sắp tới của ta thật thoải mái quá đi a.”

Đêm qua Long Phi đem đệ tử Luyện Huyết tông đuổi đi. Hắn cũng không trở về sơn động. Hắn tiếp tục đi Liệp Sát yêu thú để chuẩn bị làm bữa sáng.

Cho nên...

Từ đêm qua đến giờ Long Phi không có tiến vào sơn động. Làm bây giờ hắn có chút hối hận rồi. Không đúng là vô cùng hối hận a.

Lấy tính cách hèn mọn của hắn. Không chiếm chút tiện nghi vậy hắn còn gọi Long Phi sao.

Bất quá.

Hiện tại không giống. Bây giờ hắn phải giả trang thành dáng vẻ chính nhân quân tử a. Liền đứng dậy đưa tay chào tiểu các nàng mỉm cười chào:

- “ Các ngươi tỉnh rồi.”

Tiểu sư muội lập tức nhìn chằm chằm Long Phi nhìn từ trên xuống dưới đánh giá hắn:

- “ Tướng mạo bình thường. Cũng không phải Suất Ca trong truyền thuyết nha.” Tiểu Sư Muội có chút thất vọng nói. Sau đó quay đầu nhìn hai vị sư tỷ:

- “ Sư Tỷ. Ráng sống qua ngày nha. Nên chấp nhận một chút. Dù sao ở trên giường tối lửa tắt đèn cũng không nhìn thấy gì đâu a.”

- “Chết nha đâu. Nói cái gì đó.” Đại sư tỷ cùng Nhị sư tỷ trừng trừng mắt nhìn Tiểu sư muội. Sau đó quay sang đối với Long Phi thi lễ khách khí nói:

- “ Đa tạ Thiếu Hiệp cứu giúp. Ân tình này suốt đời thiếu nữ không quên.”

- “ Ai nha. Cứu lão bà của mình cảm ơn làm vẹo gì.” Long Phi cười ha ha nói.

- “Mà khoan” Long Phi lập tức đổi giọng. Khuôn mặt nghiêm chỉnh nói:

- “ Hành hiệp trượng nghĩa. Giải cứu ngàn vạn thiếu nữ ra khỏi dầu sôi lửa bỏng. Chính là việc của Bản Thiếu Hiệp nên làm. Cô nương không cần cảm tạ.”

- “ Huống hồ. Đêm qua hai vị cô nương cũng đã nói...”. Long Phi còn chưa nói hết.

Liền thấy tam nữ nguồi xuống tảng đá thay phiên nhau xé miếng thịt nướng nói chuyện ríu rít:

- “ Tiểu Bạch Cẩu này thật đáng yêu a, thật là rất đáng yêu nha.”

- “ Thịt nướng này cũng không tệ nha. Muội chưa từng ăn qua thịt nướng nào thơm như vậy.”

- “Ai nha. Chẳng lẽ Tiểu Bạch Cẩu này biết nướng thịt hay sao.”

- “ Ừm. Chắc vậy.”

...

Long Phi nghệt mặt ra.

Bọn họ hoàn toàn coi hắn không tồn tại sao a. Hắn một người ngây ngốc đó. Nhìn Tiểu Bạch Lang tại ngực của tam tỷ muội các nàng cọ tới cọ lui. Bộ dáng hạnh phúc. Hoàn toàn chính là một Tiểu Sắc Lang.

Hơn nữa.

Càng làm cho Long Phi không chịu nổi là. Tam nữ này lại còn vô cùng hưởng thụ. Thay phiên nhau ôm Tiểu Bạch Lang. Chùi chùi nó vào trong ngực. Làm nó phi thường hưởng thụ.

Long Phi liền hận không thể nói với các nàng:

- “ Thả Đầu Cẩu Lang kia này ra. Để ta thay nó.”

Nhưng mà.

Mấy hắn lần hắn nói chen vào đều bị các nàng một mặt bơ phờ không quan tâm đến hắn.

Làm hắn khổ sở muốn chết.

Bất đắc dĩ. Long Phi hắn chỉ có thể một mình tự nướng thịt.

Thịt nướng vừa mới chín lại Tiểu Bạch Lang tha đi. Lấy lòng ba nữ Long Phi khóc không ra nước mắt.

- “ Ta muốn trở thành Tiểu Bạch Lang a.”

- “ Ta sống còn không bằng một Đầu Lang a.” Long Phi rất muốn ngửa đầu lên trời gào thét a.

Khổ bức thì khổ bức. Nhưng thịt thì vẫn phải nướng a. Bởi vì...Hắn nướng mười mấy miếng thịt hắn còn chưa được ăn miếng nào a. Thật sự rất đói bụng a.