Tối Cường Hệ Thống Thăng Cấp

Chương 8: Ta Nguyện Lấy Thân Báo Đáp



Long Phi đang nằm mơ mộng đẹp. Hắn cùng ba vị Tiên Nữ đang cùng tắm uyên ương.

Hắn đang chuẩn bị cùng ba vị tiên nữ dùng chiêu “Thượng Đế Bế Quan Âm”. Liền cảm thấy cái cổ mát lạnh. Hai mắt vừa mở, phát hiện một thanh hàn kiếm gác ở trên cổ. Trong lúc nhất thời Cúc Hoa siết chặt.

- “ Không được nói chuyện.”

- “ Ta bảo đảm không nói chuyện.” Long Phi lập tức nói. Hàn kiếm đang gác ở động mạch cổ. Nếu như một kiếm này cứa nhẹ vào. Thì cái mạng nhỏ của hắn cũng phải đi chầu Dim Vương a.

Cho dù có thể bảo vệ được cái mạng nhỏ. Nhưng mà trên cổ lưu lại vết sẹo cũng không tiện nha.

- “ Kêu ngươi đừng nói chuyện. Ngươi không nghe thấy sao.” Nữ tử trên trán chảy đầy mồ hôi lạnh. Hai con mắt nhìn chòng chọc vào Long Phi. Hàn kiếm cầm trong tay cũng đang run rẩy.

- “. Sư tỷ làm sao bây giờ.”

- “ Người Luyện Huyết Tông sắp tìm tới rồi.” Một nữ tử khác lo lắng nói.

Trên trán nàng cũng có một tầng mồ hôi lạnh. Hai mắt mê ly. Thân thể run rẩy nhè nhẹ. Mà trên lưng của nàng còn nằm nhoài một nử tử nhỏ tuổi khác.

Bởi vì trong sơn động quá tối. Không thể nào nhìn rõ được tướng mạo của các nàng.

Bất quá.

Nghe giọng nói của các nàng có thể đoán được. Các nàng tuyệt đối là vô cùng xinh đẹp a.

- “ Chúng ta bị trúng Luyện Huyết Mê Hồn Tán. Tu vi chỉ còn lại không tới một thành. Nếu như bây giờ ra ngoài cũng không chạy thoát được. Hiện tại chỉ có thể tử thủ trong sơn động này. Bây giờ chỉ có thể cầu nguyện bọn hắn đừng tìm tới nơi này.” Người được gọi là Sư Tỷ kia nhỏ giọng nói.

- “ Nghe nói người Luyện Huyết Tông chuyên môn lấy máu người tinh luyện. Để tăng Tu Vi bọn hắn, nếu như bị bọn hắn bắt được thì...”. Nữ Tử vừa nói chuyện nước mắt đã lã chã rơi rồi.

Đây vẫn chỉ là một trong số những thủ đoạn của Luyện Huyết Tông mà thôi.

Các nàng sợ hãi nhất chính là những nam nhân Luyện Huyết Tông kia sẽ xé rách y phục của các nàng, để các nàng muốn sống cũng không được. Muốn chết cũng không xong.

- “ Nếu mà bị bọn hắn bắt được. Chúng ta liền tự sát, không thể để cho bọn hắn làm điếm ô thân thể. Càng không thể để cho bọn hắn đem chúng ta luyện thành Huyết Thi.” Nữ sư tỷ kia nói.

Người sư muội kia gật đầu. Lập tức cầu khẩn:

- “ Nếu như ai tới cứu chúng ta. Chỉ cần đừng rơi vào tay người Luyện Huyết Tông. Ta nguyện lấy thân báo đáp.”

Trong lúc các nàng còn đang thấp giọng trò chuyện.

Thân thể Long Phi nhẹ nhàng hơi động. Đột nhiên rụt về phía sau. Trực tiếp thoát khỏi thanh hàn kiếm gác trên cổ.

Nữ sư tỷ kia chấn động. Tốc độ của Long Phi quá nhanh. Với lại Tu vi của nàng bây giờ chỉ còn lại một thành. Nên không kịp phản ứng. Khi nàng phản ứng lại. Long Phi đã cách xa nàng mấy mét.

Nữ sư tỷ cầm hàn kiếm kia. Giơ kiếm chỉ vào Long Phi nói:

- “ Ngươi tốt nhất đừng nói chuyện. Cũng chớ có lộn xộn. Nếu không thì...”

Không đợi nàng nói xong, Long Phi cười tà nói:

- “ Hắc hắc. Nếu không thì sao. Ngươi bây giờ chỉ còn lại một thành công lực. Lại còn dám uy hiếp ta. Long Phi ta ghét nhất bị người khác uy hiếp.”

- “ Long Phi.”

Nữ sư tỷ kia ánh mắt sững sờ. Tựa hồ tại nơi nào nghe được cái tên này rồi. Nhưng nàng cũng không có suy nghĩ nhiều nói:

- “ Cho dù chỉ còn lại một thành công lực. Nhưng ta cũng có thể giết ngươi dễ như ăn cháo...”

Nàng vừa nói hết câu.

Thân thể Long Phi hơi động. Nháy mắt lao tới trước nàng. Một tay khóa cổ họng nàng lại:

- “ Giết ta. Hiện tại ai giết ai a.”

Nữ tử đang ngồi dưới kia. Thấy sư tỷ của mình bị người khác nắm cổ họng cũng đứng bật dậy.

Nhưng. Nàng vừa mới đứng lên. Liền ngã bịch xuống. Sắc mặt trắng bệch. Hai mắt mông lung:

- “ Thả...Thả...Thả sư tỷ ta...”

Lời nói còn chưa nói hết câu. Nàng liền hôn mê đi.

- “Sư Muội...” Nữ sư tỷ đang bị Long Phi nắm cổ họng thấy nữ tử kia ngã xuống đất hôn mê kia. Liền thất thanh hô.

Mà bên ngoài động lập tức truyền đến mấy đạo thanh âm:

- “ Sư Huynh. Các nàng ở trong sơn động.”

- “ Ha ha ha...”

- “ Các Tiểu Mỹ Nhân. Bản đại gia đến đây. Ta nhất định sẽ hảo hảo thương tiếc các ngươi. Ha ha ha...”

Bên ngoài sơn động truyền đến từng tiếng cười dâm đãng.

Nữ sư tỷ kia thân thể liền run rẩy kịch liệt.

- ‘Loảng xoảng’ Thanh kiếm đang cầm trong tay rơi. ‘Loảng xoảng’ Xuống đất. Nàng ngửa đầu nhìn Long Phi tuyệt vọng nói:

- “ Van cầu ngươi giết ta. Giết chúng ta đi. Van cầu ngươi...”

- “ Giết các ngươi. Không. Ta và các ngươi không thù không oán. Tại sao ta phải giết các ngươi.”

Long Phi hắn cũng không phải Cuồng Ma Sát Nhân.

Tuy rằng giết các nàng có thể kiếm chút điểm Khinh Nghiệm cùng với Cuồng Bạo giá trị.

Hắn cũng không vì một ít Kinh Nghiệm với chút Cuồng Bạo giá trị mà vứt bỏ lương tâm của bản thân như thế.

Những kẻ đáng chết hắn nhất định sẽ tru diệt.

Người không đáng chết. Hắn tuyệt sẽ không giết.

- “ Người đâu. Vào đem các nàng mang ra đây cho ta.” Một đạo thanh âm hùng hồn vang lên.

Liền có hai tên đệ tử Luyện Huyết Tông nhanh chóng đi vào sơn động.

Long Phi ánh mắt âm trầm nhìn ra ngoài cửa sơn động nói:

- “ Quấy rầy lão tử mộng đẹp. Còn bắt nạt nữ nhân. Còn dùng thủ đoạn đê hèn như vậy. Đáng Chết.”

Long Phi cũng đi tới cửa động.

Nữ sư tỷ kia dựa người vào ở trên vách tường. Nhìn Long Phi đang đi tới cửa động cười khổ nói một câu:

- “ Hôm nay ngươi có thể cứu được chúng ta. Ta cũng nguyện ý lấy thân báo đáp.”

Nàng nghĩ đến hậu quả khi rơi vào tay người Luyện Huyết Tông không nhịn được mà sợ hãi. Quá đáng sợ.

Đáng sợ đến nỗi nàng không dám nghĩ tới.

Thân thể của sẽ bị từng tên đệ tử Luyện Huyết Tông thay phiên nhau đùa bỡn. Cuối cùng sẽ bị bọn chúng rút hết máu huyết trên người ra mang đi tinh luyện.

Sau đó lại đem cơ thể của nàng luyện thành Huyết Thi.

Nghĩ tới những thứ này nàng liền không nhịn được khiến nàng run rẩy.

Long Phi xoay người. Nhìn vị nữ sư tỷ kia híp mắt cười cười nói:

- “Đây chính là ngươi tự nói nha. Đừng đến lúc đó lại chối cãi a.”

Nhưng mà. Lúc hắn quay đầu nói với nữ sư tỷ kia. Thì nàng đã nằm rạp trên mặt đất hôn mê.

Trong phút chốc.

Hai tên đệ tử Luyện Huyết Tông đi đến cửa sơn động.

Long Phi song quyền nắm chặt. Vận chuyển Cáp Mô Công lực lượng rót vào song quyền:

- “ Cút ra ngoài cho ta.”

- “ Ầm Ầm.”

Hai đạo thanh âm trầm muộn vang lên. Hai tên đệ tử Luyện Huyết Tông bị Long Phi đấm bay ngược ra ngoài. Mỗi tên đụng vào một đại thụ, miệng phun ra máu. Nằm trên mặt đất

- “ Định.”

- “ Chúc mừng ký chủ Long Phi đánh chết đệ tử Luyện Huyết tông lấy được 200 Điểm Kinh Nghiệm, 20 Điểm Chân Khí, Cuồng Bạo Năng Lượng 10 điểm.”

- “ Đinh.”

- “ Chúc mừng ký chủ Long Phi đánh chết đệ tử Luyện Huyết Tông lấy được 200 Điểm Kinh Nghiệm, 20 Điểm Chân Khí, Cuồng Bạo Năng Lượng 10 điểm.”

...

Chết rồi

Hai quyền! Miểu sát hai tên.

- “ Sư huynh. Có Cao Thủ.” Một tên đệ tử kinh hô lên.

Hơn chục tên Luyện Huyết Tông cấp tốc lùi về sau. Một tên sư huynh sắc mặt dữ tợn tiến lên. Quát:

- “ Luyện Huyết Tông làm việc. Người không liên quan tốt nhất không nên nhúng tay vào. Tằng không đừng trách Luyện Huyết Tông chúng ta không khách khí.”

- “ Ây gia. Vậy các ngươi cứ việc không khách khí. Ta ngược lại muốn xem xem ai mới là không khách khí.” Long Phi khoanh tay nhìn đám người Luyện Huyết Tông khinh bỉ nói.

Tên sư huynh Luyện Huyết Tông kia nghe Long Phi nói xong liền tức giận. Gầm lên lao về phía Long Phi.

Mỗi bước chân hắn nặng như thiên quân. Mỗi bước, bước ra. Mặt đất đều phải chấn động. Trên hai tay hắn xuất hiện một đạo Huyết Sát Chi Lực.

Trong nháy mắt hắn vọt tới trước mặt Long Phi. Vỗ xuống một chưởng quát:

- “ Chết đi cho ta.”

Long Phi cũng không chịu thua kém. Hạ thấp người. Như nằm sát trên mặt đất. Rồi cơ thể như một thanh lò xo bắn lên.

Nặng nề đấm vào bụng tên sư huynh Luyện Huyết Tông kia.

- “ Phộcc...”

Tên sư huynh Luyện Huyết Tông kia. Trực tiếp bị Long Phi húc bay.

- “ Ầm ầm ầm.”

Tên Sư Huynh kia bị Long Phi đụng rớt xuống. Bụng truyền đến từng trận đau nhức. Chật vật đứng lên. Khoé miệng rỉ máu nhìn Long Phi quát:

- “ Cẩu vật. Dám cùng Luyện Huyết Tông đối nghịch. Có gan thì xưng tên họ ra.”

- “ Xưng tên. Ừm. Vậy cái lũ gà đất chó sàng kia. Nghe cho rõ tên của lão tử đây.” Long Phi ngoài mặt thì nói thế nhưng trong lòng thầm kinh bỉ.

- “ Lão tử tên Gia Cát Kiên Cường. Các ngươi có năng lực thì đến Gia Cát Thần Phủ tìm lão tử. Còn không năng lực thì cút.”

- “ Gia Cát Thần Phủ.”

- “ Chính là Hỏa ly Vương Triều một trong Tứ Đại Thần Phủ.”

Bụng tên sư huynh kia càng ngày, càng đau nhức. Cả người toát đầy mồ hôi lạnh. Khàn khàn nói:

- “ Chư Cát Kiên Cường. Ta nhớ kỹ. Ngươi cứ chờ đó cho ta.”

- “ Chúng ta đi.”

Tên sư huynh kia vừa nói xong. Liền dẫn người Luyện Huyết Tông rời đi.

- “ Ò Ghoe. Ngu gì mà báo ra tên hộ. Chỉ có đầu bị lừa đá mới sẽ báo tên.” Long Phi cười rộ lên trào phúng một tiếng.

Còn về phần tại sao hắn báo ra tên Chư Cát Kiên Cường. Thì chính là một tên nào đó ở trong trí nhớ. Cũng chẳng phải là hạng người tốt đẹp gì.