Tối Cường Hệ Thống Thăng Cấp

Chương 18: Từ Đâu Tới Thổ Báo Tử



Triệu Nhị nay dậy thật sớm.

Hỉ Thước trên nóc nhà hắn một mực không ngừng kêu to.

- "Hỉ Thước kêu. Là có chuyện tốt tới cửa ah. Nhìn sắc trời hôm nay ta hẳn có thể bán được đơn đặt hàng lớn." Triệu Nhị trong lòng có chút cao hứng.

- “Vèo”

Khi hắn vừa mở cửa ra. Một vật thể màu đen nhánh trực tiếp nện thẳng vào trên mặt của hắn.

Bởi vì không kịp đề phòng Triệu Nhị trực tiếp bị đả đến lảo đảo lùi về sau ngã ngửa ra mặt đất. Liền tức giận mắng một tiếng:

- "Ai. Là ai dám náo loạn tại Phong Nguyên Thương Hội"

Triệu Nhị vừa dứt tiếng. Long Phi đi tới nói:

- “Là lão tử”

- “Là ngươi” Triệu Nhị liếc mắt cái liền nhận ra Long Phi cả giận nói:

- “Ta....Ngươi chán sống rồi sao.”

- "Nào. Đến đây. Để ta xem là ai chán sống. Bất quá... Ngươi tốt nhất là nên nhặt viên Đan Dược dưới đất kia lên a. Nếu mà không may mà giẫm phải. Vậy ta liền bắt Phong Nguyên Thương Hội các ngươi bắt đền a." Long Phi cười lạnh một tiếng nói.

Long Phi trực tiếp đi vào trong lầu liền ngồi vào ghế. Lông mày cau lại nói:

- "Trà đâu. Phong Nguyên Thương Hội các ngươi đối xử khách quý như thế sao.”

Triệu Nhị sắc mặt giận dữ viên đan dược dưới đất lên nhìn kỹ thì giật mình liền thu hồi tức giận trong lòng hỏi:

- “Thượng Phẩm Liệu Thương Đan này là ngươi luyện chế”

- “Chẳng lẽ là ngươi luyện chế” Long Phi nhìn hắn khôi hài hỏi ngược lại.

- "Ngươi...ngươi luyện chế được Thượng Phẩm Liệu Thương Đan thì đã làm sao. Nơi này chính là Phong Nguyên Thương Hội. Không thiếu nhất chính là mấy loại đan dược này. Ngươi tốt nhất bớt hung hăng đi." Triệu Nhị liền giận dữ nói.

- "Bản Thiếu Gia hung hăng quen rồi. Không biết cái gì gọi là khiêm tốn. Hôm qua ngươi không phải là cười nhạo lão tử không mua nổi Liệu Thương Đan sao. Lão tử hôm nay liền luyện ra Liệu Thương Đan bán lại cho các ngươi a. Ngươi cười cái nữa cho lão tử xem." Long Phi vênh mặt lên cười nói.

Triệu Nhị lông mày nhíu lại suy nghĩ.

Người có thể luyện chế ra Thượng Phẩm Liệu Thương Đan. Thì chắc chắn là Luyện Đan Sư cấp cao a.

Mà hắn chỉ là tiểu nhị Phong Nguyên Thương Hội có cho hắn một trăm cái lá gan cũng không dám đắc tội một vị cao giai Luyện Đan Sư a.

- “Có chuyện gì mà mới sáng sớm ra mà ồn ào thế hả.”

Đúng lúc này. Từ bên lầu đi xuống một lão giả khoảng chừng năm sáu mươi tuổi.

Lão giả có đôi mắt sáng hoắc. Bước chân mạnh mẽ. Vừa nhìn là biết là một Cao Thủ.

Triệu Nhị lập tức tiến lên nâng lên viên Liệu Thương Đan của Long Phi cho lão nhân cung kính nói:

- "Liễu lão. Người này đến tiệm chúng ta bán đan dược."

Liễu Phong liền tiếp nhận Liệu Thương Đan trong tay Triệu Nhị. Sắc mặt lập tức biến đổi. Xoay người nhìn chằm chằm Long Phi hỏi:

- "Liệu Thương Đan này là do ngươi luyện chế"

- “Không sai.” Long Phi thản nhiên trả lời.

- "Không ngờ viên Thượng Phẩm Liệu Thương Đan này. Bên trong lại ẩn chứa năng lượng nhiều hơn gấp mấy lần một viên Thượng Phẩm Liệu Thương Đan bình thường a." Liễu phong trong miệng lẩm bẩm nói.

Lão cũng là một tên Luyện Đan Sư. Cho nên lập tức nhìn ra viên đan dược này khác thường.

Liễu Phong lại nhìn Long Phi hỏi lại một lần nữa:

- “viên Đan Dược này đúng là ngươi luyện”

- "Ta đã nói đi nói lại là viên Đan Dược này là do chính tay ta luyện chế. Ngươi còn muốn ta nói lần bao nhiêu lần nữa đây hả. Thôi đừng dài dòng nữa ra giá đi."

Long Phi trong lòng có chút tức giận nói.

Đã nói là ta luyện chế rồi cứ không tin.

Chẳng nhẽ nhìn hắn không đủ uy tín à.

- “Ba ngàn lượng.” Liễu Phong không chút do dự ra giá.

- “Ba ngàn lượng” Long Phi lảo đảo suýt chút nữa từ trên ghế té ngã.

Phải biết Thượng Phẩm Đan Dược bình thường chỉ có giá là 1300 lượng. Vậy mà viên Thượng Phẩm Liệu Thương Đan của hắn lại bán được 3000 lượng a.

- "Ta đây còn có một viên Liệu Thương này. Lão xem xem nó đáng giá bao nhiêu."

Nói xong.

Long Phi móc ra viên Cực Phẩm Liệu Thương Đan đưa cho Liễu Phong.

Liễu Phong lúc ban đầu còn ngờ ngợ. Chờ hắn vừa tiếp nhận viên Cực Phẩm Liệu Thương Đan này. Thì khuôn mặt hiện lên vẻ khiếp sợ. Tay đều có chút run rẩy:

- "Cực Phẩm, là Cực Phẩm Liệu Thương Đan."

Quá kích động.

Lão giả chạy tới nắm tay Long Phi. Gương mặt thèm khát. Giống như là một con sắc lang nhìn thấy mỹ nữ.

Long Phi vội vàng tránh thoát nhìn lão có chút sợ sệt hỏi:

- "Lão không phải bị đồng tính đấy chớ”

- “Đúng, đúng. Là ta thất lễ, là ta thất lễ. Ngươi ở đây chờ ta một lát. Ta ra đây cái rồi trở lại ngay a.” Liễu Phong gương mặt kích động liền cầm viên Cực Phẩm Liệu Thương Đan của hắn chạy lên trên lầu.

Trước khi đi không quên nói với Triệu Nhị:

- “Mau đi lấy Linh Dịch Trà cho khách quý.”

- “Linh Dịch Trà” Triệu Nhị cả kinh đây chính là Trà Diệp vô cùng quý hiếm a. Có thể tăng cường tu vi a.

- "Không nghe rõ sao. Cần ta nói lại lần nữa à" Liễu Phong nhíu lông mày quát.

- “Tiểu nhân đi lấy ngay.” Triệu Nhị lập tức cúi đầu trả lời.

Long Phi hai chân vắt chéo. Trong miệng rên lên một tiểu khúc không biết tên.

Hắn cũng không sợ lão giả này lấy luôn viên đan dược kia của hắn. Vì nơi này chính là Phong Nguyên Thương Hội a.

Nội tâm hí hửng nói:

- "Cái gì mà một trong Thập Đại Thương Minh. Liền một viên Cực Phẩm Liệu Thương Đan sao lại bị dọa đến thế. Thiệt là"

Một lúc sau Triệu Nhị bưng một chén Linh Dịch Trà lên. Đối với Long Phi không dám cười nhạo hay xem thường nữa.

Thay vào đó là cung cung kính kính khuôn mặt tươi cười. Thấy hắn so với cha còn muốn thân hơn a.

Long Phi nâng chung trà lên ngửi ngửi một chút. Sau đó một hơi uống cạn.

- “Ừm trà ngon.” Hắn vừa một hơi uống cạn chén Linh Dịch Trà liền cả người sảng khoái, tinh thần thư thái nhịn không được mà khen lên một tiếng.

Đúng vào lúc này âm thanh Hệ Thống lại vang lên.

- “Đinh”

- “ + 10 Điểm Chân Khí”

- “Ách”

Nói chuyện từ nãy tới giờ. Hắn có chút hơi khát nước liền ngụm uống cạn chén trà. Không nghĩ tới dĩ nhiêu lại được tăng cường Chân Khí lập tức đối với Triệu Nhị nói:

- "Thêm một chén...Không mang cho ta một bình."

Triệu Nhị một trận đau lòng. Linh Dịch Trà một cân giá trị lên đến ba vạn lượng.

Uống vào có thể thanh thần sảng khoái. Còn có thể trợ giúp một ít đối với tu vi a.

Người khác chỉ dám nhấp từng ngụm nhỏ mà uống. Mà Long Phi hắn lại là uống một phát hết sạch. Quả thực là không biết thưởng thức a.

Bất đắc dĩ.

Triệu Nhị lại bưng lên một chén. Long Phi khinh bỉ nói:

- "Ta kháo. Ngươi cũng quá hẹp hòi đi nha. Ta bảo ngươi pha cho ta một bình. Mà ngươi lại dâng lên có một chén. Cho dù không uống hết. Ta cũng có thể đóng gói mang về mã. Tuyệt không lãng phí đâu a."

Triệu Nhị suýt nữa không nhịn được mà chỉ thẳng mặt Long Phi điên cuồng mắng.

Nhưng lại không dám. Chỉ tại trong lòng mắng:

- "Đúng là cái đồ Thổ Báo Tử a. Còn nghĩ đến đóng gói mang về"