Tối Cường Hệ Thống Thăng Cấp

Chương 19: Long Chiến Võ Tìm Tới



Sau uống hết một bình Linh Dịch Trà.

Điểm Chân Khí của Long Phi tăng lên khá nhiều liền vỗ bả vai Triệu Nhị hỏi:

- "Tiểu Nhị Trà Diệp này ngươi còn nữa không"

Triệu Nhị lập tức đầu lắc như trống bỏi nói:

- "Hết rồi. Thật sự hết rồi. Toàn bộ Linh Dịch Trà đều bị ngài uống hết sạch rồi."

- “Ai...Đáng tiếc. Ta còn định đóng gói một chút Trà Diệp này mang về. Từ từ uống a. Haizz.” Long Phi vẻ mặt buồn bã thở dài nói.

Triệu Nhị mặt mày xám ngắt ôm bụng.

- “Ngươi làm sao vậy” Long Phi hỏi.

- “Ta đau ruột.” Triệu Nhị nhăn nhó nói.

Cũng vào lúc này.

Liễu Phong mặt mũi tươi cười đi từ trên lầu xuống hớn hở nói:

- "Tiểu lão đệ. Viên Đan Dược này của ngươi. Khiến Các chủ chúng ta đánh giá phi thường tốt. Định giá 5000 lượng bạc một viên."

Triệu Nhị đi đến bên người Liễu Phong thấp giọng nói:

- "Liễu lão. Linh Dịch Trà ngài yêu thích

bị hắn uống hết sạch rồi."

Liễu Phong liền nhìn lên trên bàn thấy bã trà rơi lả chả. Làm hắn một trận tâm đau.

- "Trà này không tệ. Đáng tiếc các ngươi lại không còn. Nếu không thì cho xin ta một ít mang về." Long Phi khuôn mặt có chút tiếc nuối nói.

Liễu Phong sầm mặt lại. Thân thể co giật dường như không khỏe.

- “Liễu lão. Ngươi làm sao vậy. Bệnh cũ lại tái phát à” Long Phi không nhịn được liền lên tiếng hỏi thăm một phen.

- “Ta đau gan a.” Liễu Phong cười khổ nói.

- “Ách”

"Làm sao mà cả chủ lẫn tớ đều đau gan a" Long Phi nói thầm một tiếng.

- "Thôi. Nhanh đem tiền đưa cho ta. Ta còn phải đi mua bữa sáng cho Kiều Kiều nữa." Long Phi cũng chả buồn nói nhiều liền thúc giục Liễu Phong đưa tiền.

- "Tiểu lão đệ Đan Dược ngươi luyện chế

Các chủ của chúng ta phi thường thích thú không biết ngươi thuộc gia tộc nào. Hay là tông môn nào. Nếu mà lão đệ không có. Các chủ chúng ta muốn mời lão đệ gia nhập Phong Nguyên Thương Hội chúng ta làm Cao Cấp Luyện Đan Sư." Liễu Phong híp mắt nhìn Long Phi cười nói.

- "Không có hứng thú. Ta Luyện Đan bất quá là muốn vui đùa một chút mà thôi."

“Vui đùa một chút mà thôi” Liễu Phong vừa nghe Long Phi nói xong. Liền tâm muốn chết cũng có rồi a. Ngươi vui đùa một chút lại có thể luyện chế ra Cực Phẩm Đan Dược a.

Mà ta cả đời theo đuổi con đường Luyện Đan. Cũng chưa từng luyện chế ra được Cực Phẩm Đan Dược a. Đây quả thực là muốn tức chết người ta đây mà.

Nhưng mà lão càng thêm khiếp sợ là. Theo Triệu Nhị nói tiểu tử trước mắt này chỉ dùng thời gian một ngày một đêm.

Liền trở thành Luyện Đan Sư có thể luyện ra Cực Phẩm Đan Dược.

Năng lực này cho dù là thiên tài Luyện Đan Sư cũng không làm được a.

- "Lão đệ yên tâm. Chúng ta sẽ không hạn chế tự do của lão đệ..." Liễu Phong không chịu buông tha tiếp tục nói.

- “Ta bây giờ thật sự rất đói bụng. Nếu không thì lần sau bàn lại.” Long Phi công chút không kiên nhẫn nói. Trong lòng nghĩ đến Kiều Kiều đang ở nhà có thể đang đói. Làm hắn càng thêm sốt ruột.

- "Không bằng như vậy. Lão đệ ngươi chuyên cung cấp Đan Dược này cho chúng ta. Đồng thời Phong Nguyên Thương Hội sẽ giảm 8% khi mua đồ của Phong Nguyên Thương Hội cùng với được giảm 50% giá Linh Thảo. Lão đệ thấy thế nào"

Liễu Phong bất đắc dĩ đành nó. Linh Dịch Trà đều bị Long Phi uống hết sạch. Nếu như không thể từ trên người Long Phi kiếm về chút gì đó. Thì lão thiệt thòi lớn rồi a.

Long Phi không cần suy nghĩ một chút liền gật đầu nói:

- “Được.”

Hắn kiếm hời rồi.

Linh Thảo giảm 50% liền có thể giúp hắn bớt đi một số tiền lớn. Hơn nữa hắn còn muốn tu luyện Luyện Khí Thuật, Khắc Trận Thuật, Khôi Lỗi Thuật,...vân vân.

Muốn tu luyện những cái này đều cần đại lượng tiền tài để mua sắm tài liệu.

Bây giờ chỉ cần hắn chuyên cung cấp Cực Phẩm Liệu Thương Đan cho Phong Nguyên Thương Hội liền được giảm giá tất cả vật phẩm khi mua tại đây. Còn được giảm một nửa giá cả khi mua Linh Thảo. Chuyện này đối với Long Phi là một món hơi. Làm sao hắn có thể bỏ qua cho được.

Liễu Phong lập tức lấy ra một tấm thẻ Tử Kim sắc đưa cho Long Phi nói:

- "Đây chính là Phong Nguyên Thương Hội chúng ta phát hành Tử Kim Tạp. Về sau lão đệ mua đồ chỉ cần đưa ra tấm thẻ này liền có thể giảm 8% Linh Thảo giảm 50%, đồng thời được hưởng phục vụ khách quý."

Sau đó lão lại lấy ra một tấm Kim Tạp nói:

- "Đây là một vạn lượng bạc. Tám nghìn lượng là mua tiền mua Đan Dược của lão đệ. Còn hai ngàn lượng này là một chút tâm ý của Các chủ chúng ta đối với lão đệ a."

Long Phi liền đưa tay cầm lấy hai tấm thẻ. Cũng không thèm nhìn nhiều cười nói:

- "Được. Vậy liền cứ như thế đi, ta có việc cần phải đi trước. Bye bye" Nói xong hắn liền vội vã quay người rời đi.

Làm Liễu Phong cùng Triệu Nhị ngây ngốc đứng đó.

Triệu Nhị nhìn bóng lưng Long Phi đang dần dần biến mất nói:

- "Liễu lão. Hắn làm sao lại không khiếp sợ a. Đây chính là Tử Kim Tạp của Phong Nguyên Thương Hội a.

Không hiểu.

Thật sự không hiểu.

Tử Kim Tạp tại Hắc Thị giá cả lên đến mười ngàn Linh thạch. Có tiền cũng chưa chắc có thể mua được.

Mà Long Phi hắn thì ngay cả liếc nhìn. Cũng không thèm nhìn.

Liễu phong cũng là gương mặt cũng có chút mờ mịt nói:

- "Nếu như hắn không biết Tử Kim Tạp là cái gì. Thì có thể hiểu được. Nhưng nếu như hắn biết Tử Kim Tạp là gì mà hắn còn thờ ơ như vậy. Thì căn bản hắn không có đem Tử Kim Tạp để ở trong mắt. Cũng không đem Phong Nguyên Thương Hội để ở trong mắt. Như vậy thân phận của hắn có khả năng cao đến chúng ta không thể nào tưởng tượng được a."

- “Nếu là như vậy...” Liễu Phong cũng không dám nghĩ tiếp nữa.

Nhưng mà. Bọn hắn làm sao có thể nghĩ tới. Long Phi chỉ là rất đói. Mới sốt ruột rời đi.

Đương nhiên Tử Kim tạp là cái gì. Hắn cũng hoàn toàn không biết.

...

Trên lầu có một nữ tử mang khăn che mặt đang nhìn Long Phi đang chạy ra đường cái lớn trong miệng lẩm bẩm nói:

- "Dùng một ngày một đêm. Liền có thể luyện chế ra Cực Phẩm Đan Dược. Nếu như có thể làm việc cho ta mà nói. Về sau thị trường Đan Dược tại Hoả Ly Vương Triều. Đều sẽ bị ta chưởng khống."

Tử Kim Tạp có công dụng cực lớn. Bây giờ liền có thể dễ dàng đưa cho một tên cấp thấp Luyện Đan Sư.

...

Long gia dưới chân núi một cái nhà lá. Kiều Kiều nhìn đi nhìn lại viên Liệu Thương Đan mà Long Phi lưu lại cho nàng. Xác định nó chắc chắn không phải là ‘bom hôi’ như lần trước. Thì mới dám nuốt vào.

Sau khi vừa nuốt viên Liệu Thương Đan kia vào. Nàng liền phát hiện vết thương trên người đang nhanh chóng khép lại.

Liền ngay cả thương thế trong cơ thể cũng đang nhanh chóng khôi phục. Vô cùng thần kỳ.

- “Thiếu Gia thành công. Thiếu Gia thật sự thành công rồi a.” Kiều Kiều biết Long Phi Luyện Đan thành công. Còn vui hơn cả hắn. Suýt nữa nhịn không được mà khoa chân múa tay nhảy nhót.

Thì nhìn thấy Long Chiến Võ đang tiến vào sân.

Kiều Kiều vừa nhìn thấy lão thì sắc mặt trắng bệch cui đầu không dám nói gì.

- "Long Phi đâu rồi" Long Chiến Võ nhìn nàng lạnh lùng nói.

Kiều Kiều cúi đầu không dám nhìn thẳng Long Chiến Võ giọng nói có chút run rẩy nói:

- “Long Phi Thiếu Gia đi ra ngoài. Còn đi đâu ta cũng không biết.”

- “Ngươi thật sự không biết” Thanh âm của Long Chiến Võ càng thêm băng lãnh nói.

- “Ta không biết. Ta thật sự không biết.” Kiều Kiều lập tức lắc đầu run rẩy nói. Cho dù nàng biết. Thì nàng cũng sẽ không tiết lộ ra nửa lời.

Đột nhiên. Nàng quỳ xuống nói:

- "Đại trưởng lão cầu xin ngài đừng làm khó Thiếu Gia nữa được không. Ta van xin ngài, ngài muốn Kiều Kiều làm cái gì cũng được. Nhưng van cầu ngài đừng làm hại Thiếu Gia. Hắn sống thật sự không dễ dàng gì. Van cầu ngài." Nàng vừa nói nước mắt cũng bắt đầu chảy ròng.

Long Chiến Võ trên mặt hiện ra nụ cười khinh bỉ cười gằn nói:

- "Một con tiện tỳ như ngươi cũng xứng cầu xin bản trưởng lão, Hừ. Đúng là chủ nào tớ đấy."

Cũng vào lúc này.

Long Phi vừa chạy vào sân nhỏ đã lập tức kêu:

- "Kiều Kiều. Ăn bánh bao, là bánh bao mà ngươi thích nhất nè."

Vừa bước vào sân Long Phi hắn liền nhìn thấy Long Chiến Võ. Hắn lập tức nhíu mày trầm giọng quát:

- “Long Chiến Võ, ngươi tới đây làm cái gì”

- "Long gia có địa phương nào mà ta không thể tới sao" Long Chiến võ lạnh lùng nói:

Giờ khắc này. Long Phi trong lòng lập tức trở lên căng thẳng. Như lâm đại địch.