Đại bộ phận người trong giang hồ đều thờ phụng một đạo lý, chỉ nhìn kết quả, không hỏi quá trình.
Nguyên nhân Thôi gia ép Thôi Phán Quan tới mức này là gì đã không trọng yếu, dù sao bọn họ chỉ biết là, Địa phủ Thôi Phán Quan muốn động thủ với Thôi gia.
Một ít người biết sự tồn tại của Địa phủ chỉ cần nghe được danh hào thiên địa nhị cung là hiểu thực lực của Địa phủ.
Nhất thế hoàng triều, thiên địa nhị cung, Phật môn tam tự.
Có thể so sánh với Đại Chu và Phật môn tam tự, thực lực này có thể nghĩ.
Tiêu gia Tiêu Hoàng cau mày, vấn đề này vượt qua hắn dự đoán.
Xem ra Tiêu gia lần này mới thật bị tai bay vạ gió.
Thôi gia tìm kiếm che chở, Tiêu gia bọn họ vừa lúc cần huyết mạch Thôi gia, kỳ thật lần này tương đương với mua bán, dùng Tiêu gia che chở trao đổi huyết mạch Thôi gia.
Cho nên đối với Tiêu gia, cho dù Thôi gia phái ai thông gia cũng không sao cả, chỉ cần là đích nữ có được huyết mạch Thôi thị là được.
Thôi thị sử dụng Thôi Nguyệt Linh như lợi dụng phế vật chọc giận Thôi Phán Quan, Tiêu gia bọn họ mới thật hỏng bét.
Tiêu gia cũng không thể bỏ mặc Thôi Phán Quan tàn sát Thôi gia.
Dù sao bọn họ còn muốn huyết mạch Thôi gia, nếu như người Thôi gia đều bị Thôi Phán Quan giết, vậy bọn họ đi nơi nào tìm huyết mạch Thôi gia?
Hơn nữa hiện tại Tiêu gia bọn họ đã xem như thân gia với Thôi gia, nếu như bọn họ không phát hiện vấn đề này cũng bỏ đi, nhưng hiện tại bọn họ đã có mặt ở Thôi gia, nếu như bỏ mặc Thôi Phán Quan tàn sát Thôi gia, vậy mặt mũi Tiêu gia bọn họ đặt vào đâu?
Cho nên nhân quả chuyện này lưu chuyển trong đầu Tiêu Hoàng, hắn phải làm ra chuyện phù hợp lợi ích Tiêu gia nhất, đó chính là đứng bên phía Thôi gia ngăn cản Thôi Phán Quan.
Thôi Phán Quan muốn giết mấy người giải hận cũng được, nhưng muốn triệt để tàn sát Thôi gia là chuyện không có khả năng.
Lần này Tiêu gia phái Tiêu Doanh Nghiễm là võ giả Dung Thần Cảnh thế hệ trước của Tiêu gia tới đây, hắn ẩn tu trong Tiêu gia nhiều năm, đã sớm không phụ trách sự vụ cụ thể trong Tiêu gia.
Cho nên lần này người phụ trách tới đón dâu là Tiêu Hoàng, Tiêu Doanh Nghiễm chỉ hộ tống hắn mà thôi.
Tiêu Hoàng âm thầm truyền âm cho Tiêu Doanh Nghiễm, Tiêu Doanh Nghiễm lập tức nói với Thôi Phán Quan:
- Thôi huynh, chúng ta không biết bí ẩn trong vấn đề này này, không bằng ngày hôm nay như vậy đi, ngươi cứ mang Thôi Nguyệt Linh rời đi, Tiêu gia ta cưới đích nữ khác của Thôi gia, ngươi xem coi thế nào?
Thôi Phán Quan lắc lắc phán quan bút trong tay, hắn phát ra tiếng cười quái dị, nói:
- Có thể, ngươi phải chờ ta đưa người Thôi gia xuống Địa phủ, Tiêu gia các ngươi lại chọn ra một người thích hợp tổ chức minh hồn, Thôi gia nhiều đích như vậy nữ, các ngươi có thể tùy ý lựa chọn.
Sắc mặt người Tiêu gia tối sầm, bọn họ không nghĩ tới Thôi Phán Quan không nể tình như vậy.
Dựa theo tư liệu của Tiêu gia, Thôi Phán Quan thân là đại quản gia Địa phủ, bình thường làm việc tám mặt lung linh và cẩn thận.
Vấn đề hôm nay Tiêu gia cho hắn bậc thang xuống đài, kết quả hắn không có đón lấy, lại còn sỉ nhục Tiêu gia như vậy, quả thật làm cho người Tiêu gia cho rằng tình báo sai lầm.
Kỳ thật không thể trách người thu thập tình báo của Tiêu gia, Thôi Phán Quan bình thường thật sự có tính cách như trên tình báo, tỉnh táo trầm ổn, tám mặt lung linh, cho dù ở trong Địa phủ, Thôi Phán Quan cũng có rất nhiều bằng hữu.
Nhưng thái độ Thôi Phán Quan hôm nay chỉ có thể trách Thôi gia.
Chính mình ẩn nhẫn vài chục năm, chỉ cầu Thôi gia có thể cho mình và con gái nơi sống yên ổn, kết quả bọn họ không cho mình một chút cơ hội nào.
Áp lực cả đời, oán hận cùng thất vọng cùng bộc phát, hiện tại Thôi Phán Quan đã triệt để bùng nổ.
Tiêu gia cũng oan uổng trong việc ngày hôm nay, nhưng Thôi Phán Quan xem ra nếu không phải Tiêu gia các ngươi muốn quan hệ thông gia, Thôi gia làm sao đẩy con gái của hắn ra làm vật hi sinh?
Tiêu Hoàng thở dài một tiếng, Thôi Phán Quan không nể tình, một lòng muốn diệt Thôi gia thì hắn cũng không có biện pháp.
Tiêu gia bọn họ không muốn đối địch với Địa phủ, nhưng đồng thời cũng không sợ Địa phủ, diệt uy phong của mình, cho nên phải đánh một trận này.
Tiêu Hoàng đã có quyết đoán, Tiêu Doanh Nghiễm trực tiếp đứng bên người Thôi gia.
Thôi Phán Quan lộ ra nụ cười khinh thường.
Không hề áp lực, Thôi Phán Quan khôi phục bản tính thì hắn chính là cường giả Địa phủ tiếu ngạo quần hùng.
Người Tiêu gia trong cùng giai thì như thế nào? Hắn hoàn toàn không đặt vào trong mắt.
Cho dù mấy người trong Thiên đình và Địa phủ Bình Đẳng Vương Khổng Tuyên và Bạch vô thường Bạch Duy Duyến, Thôi Phán Quan đều cho rằng mình không kém bọn họ.
Tiêu Doanh Nghiễm liếc mắt ra hiệu cho Tư Mã Viêm, ý bảo Tư Mã Viêm cũng ra mặt hỗ trợ.
Kỳ thật không cần Tiêu Doanh Nghiễm mở miệng, Tư Mã Viêm cũng sẽ ra mặt.
Dù sao nơi này cũng là Thanh Hà đạo, Tư Mã Viêm cũng ở Thanh Hà đạo.
Cho tới nay Tư Mã Viêm vẫn bảo tồn an ổn và bình tĩnh trong Thanh Hà đạo, hắn không muốn kẻ nào đánh vỡ bình tĩnh hiện tại, cho dù người nọ là Thôi Phán Quan cũng không được.