- Tô đại nhân, vị tráng sĩ này xuất thân quân trận, gia nhập Lục Phiến Môn ngươi có thể dùng làm gì? Quả thực lãng phí nhân tài.
Tô Tín thản nhiên nói:
- Thế gia nhập dưới trướng Thái vương điện hạ ngươi thì có thể dùng sao? Thái vương điện hạ có thể dẫn hắn đi phương bắc thảo nguyên chém giết, hay là đi Đông Tấn đoạt thành?
- Ngươi...
Cơ Ngôn Thành không thiện ngôn từ, hắn trực tiếp bị một câu của Tô Tín che miệng không nói thành lời.
Thiên kim chi tử cẩn thận, hắn thân là hoàng tử Đại Chu, mặc dù thích võ nhưng hắn không thể đi tứ chiến chi địa chém giết với người khác.
Thiết Vô Tình cũng đứng lên nói:
- Thái vương điện hạ, nếu là những người khác chúng ta cũng tặng cho ngươi, nhưng Lục Phiến Môn cũng cần võ giả xuất thân quân trận phong phú thực lực.
- Dĩ vãng chúng ta đều phải đi quân đội đòi người, người ta làm sao nguyện ý cho chúng ta? Hiện tại thật vất vả xuất hiện một vị tán tu xuất thân quân trận, Lục Phiến Môn chúng ta không thể buông tha.
Phương Đoạn cũng cười nói:
- Đúng là như thế.
Lúc trước hắn đã đạt thành hiệp nghị với đám người Tô Tín và Thiết Vô Tình, hiện tại cũng phải mở miệng trợ giúp mới được.
Nhìn thấy người Lục Phiến Môn vậy mà đạt thành nhất trí, sắc mặt Cơ Ngôn Thành âm trầm.
Hắn vừa định nói cái gì đó, Trâu Thanh Huyền bên cạnh hắn nhìn Cao Trường Thanh, trong mắt bắn ra hàn quang.
Hắn truyền âm hai câu với Cơ Ngôn Thành, đôi mắt Cơ Ngôn Thành sáng ngời, vội vàng nói:
- Nếu ba vị Lục Phiến Môn đã nói như vậy, chúng ta sẽ nhường, cho hắn gia nhập Lục Phiến Môn đi.
Tô Tín cau mày, cảm giác được có chút không đúng.
Cơ Ngôn Thành cũng không phải là người dễ dàng buông bỏ như thế, Trâu Thanh Huyền nói vào tai hắn cái gì, vậy mà bảo hắn trực tiếp buông bỏ? Chẳng lẽ thân phận Cao Trường Thanh có vấn đề?
Không chờ Tô Tín suy nghĩ cẩn thận, Cao Trường Thanh trực tiếp chắp tay với hắn:
- Thuộc hạ bái kiến Tô đại nhân!
Người ta cũng đã nói như vậy, Tô Tín đương nhiên không thể đổi ý, hắn cũng đành phải gật đầu nói:
- Đứng lên đi, sau này ngươi chính là người Lục Phiến Môn Giang Nam đạo.
- Hiện tại ngươi có thể lựa chọn trực tiếp rời khỏi, cũng có thể lựa chọn tiếp tục tỷ thí trên Lạc Dương lôi.
Cao Trường Thanh cũng biết hiện tại mình rời khỏi không có vấn đề gì, dù sao Tô Tín cũng đã đáp ứng.
Nhưng hắn còn muốn biểu hiện trước mặt Tô Tín là lãnh đạo tương lai, huống chi nếu như có thể kiên trì vượt qua mười vòng đấu, hắn có thể đạt được ban thưởng hạng nhất, cho nên Cao Trường Thanh còn muốn thử một lần.
- Thuộc hạ còn muốn lại thử một lần.
Tô Tín gật gật đầu, Cao Trường Thanh tiếp tục thủ lôi.
Lúc trước hắn đã dốc sức đánh bại bảy người, hơn nữa võ công của hắn thiên hướng về quân trận, ra tay đại khai đại hợp, nội lực tiêu hao khá lớn.
Hiện tại hắn miễn cưỡng thắng lần thứ tám và thứ chín, nếu hắn kiên trì có thể thắng được lần thứ mười.
Thời điểm người thứ mười chuẩn bị lên lôi đài, bên ngoài có tiếng quát chói tai vang lên:
- Cao Trường Thanh! Ngươi cho rằng ngươi chạy đến nơi đây ý đồ gia nhập triều đình là có thể tránh được một kiếp sao?
Mọi người vội vàng nhìn ra bên ngoài, không biết ao to gan như vậy, cũng dám tới quấy rối Lạc Dương lôi.
Đám người tản ra, hơn hai mươi tên võ giả đi tới.
Hơn hai mươi tên võ giả này không tầm thường, trong đó ba người thủ lĩnh đều có thực lực Hóa Thần Cảnh, những người khác đều là Thần Cung Cảnh.
- Là phó đường chủ Bích Huyết Thanh Sơn Đường ‘ Ma La Nhận ’ Thượng Quan Đường, hai người bên cạnh là Hóa Thần Cảnh đàn chủ phân đàn Bích Huyết Thanh Sơn Đường.
Tất cả mọi người khó hiểu, Bích Huyết Thanh Sơn Đường ở Sơn Nam đạo xa xôi, bọn họ tới nơi này làm gì vậy? Nghe khẩu khí Thượng Quan Đường có thù oán với Cao Trường Thanh?
Nhìn thấy người Bích Huyết Thanh Sơn Đường đã đến, sắc mặt Cao Trường Thanh thay đổi, đám người Cơ Ngôn Thành dùng ánh mắt hả hê nhìn sang Tô Tín.
Trong nháy mắt Tô Tín đã đoán được nhân quả.
Dùng thực lực của Cao Trường Thanh cho dù đi làm môn khách Tiêu cũng sẽ có người khách khí chiêu đãi.
Huống chi dùng thân phận của hắn, hắn sẽ không đầu nhập vào triều đình Đại Chu hay triều đình Đông Tấn, kết quả hiện tại hắn lại đến Lạc Dương lôi.
Như vậy duy nhất giải thích là hắn đắc tội đại nhân vật hoặc thế lực lớn nào đó trên giang hồ, thậm chí lớn đến mức tông môn đỉnh cấp không dám trêu chọc, cho nên hắn cũng chỉ có thể đến tìm nơi nương tựa triều đình Đại Chu.
Nhưng không biết vì sao, vừa rồi tư liệu bộ khoái Lục Phiến Môn lại không ghi việc này, hiển nhiên Trâu Thanh Huyền biết rõ chuyện này cho nên hắn mới nói cho Cơ Ngôn Thành, bảo hắn buông tha Cao Trường Thanh, cũng gài bẫy Tô Tín một lần.