Đám người Thượng Quan Đường hùng hổ lao đến, sắc mặt Thiết Vô Tình biến đổi, hắn vội vàng tìm một gã mật thám, không đến một lát, một tên mật thám liền mang theo một phần tình báo tới cho Thiết Vô Tình.
Thiết Vô Tình xem xong lại truyền âm với Tô Tín:
- Có phiền toái, này Cao Trường Thanh một tháng trước giết nhi tử của Thượng Quan Đường nhưng không biết vì sao, tình báo Lục Phiến Môn xảy ra một ít sai lầm, tin tức không kịp đổi mới.
Tô Tín liếc mắt nhìn Lăng Chấn, trên mặt Lăng Chấn lộ ra vẻ mặt bối rối, hiển nhiên hắn không biết việc này, có lẽ thực chỉ là ngoài ý muốn.
Tổ chức mật thám của Lục Phiến Môn có mặt ở các nơi trong giang hồ, không thể nào nào hoàn toàn liên hệ tin tức với nhau, cho nên có đôi khi xảy ra chút sai lầm là bình thường.
Lăng Chấn là người đã sắp về hưu, Tô Tín lại chính trực tráng niên, hắn không cần phải lúc bản thân già yếu sắp rời khỏi Lục Phiến Môn dưỡng lão lại đắc tội Tô Tín, như vậy thuần túy là tìm chết mà thôi.
‘ Ma La Nhận ’ Thượng Quan Đường thân là phó đường chủ Bích Huyết Thanh Sơn Đường, hắn chỉ có thực lực Hóa Thần Cảnh đỉnh phong nhưng lại là người tương đối trẻ tuổi trong phần đông phó đường chủ, cho nên hắn mới có thể trở thành phó đường chủ khi mới là Hóa Thần Cảnh.
Người này cũng là nhân vật có số má trên giang hồ, lúc này lại tỏa ra sát khí trùng thiên, sau lưng hắn cõng binh khí thành danh của mình, đó một thanh Ma La Nhận kiểu dáng loan đao, cũng tỏa ra sát cơ và tử khí đáng sợ.
- Cao Trường Thanh, ngươi đúng là rất biết chạy, Bích Huyết Thanh Sơn Đường chúng ta bố trí mai phục tại Sơn Nam đạo nhưng không bắt được ngươi.
- Hiện tại sao ngươi không chạy đi? Không cầm đầu lâu của ngươi chôn cùng Thịnh nhi, ta uổng làm phụ thân của hắn!
Cao Trường Thanh căm hận nói một câu:
- Là Thượng Quan Thịnh ham binh khí Địa cấp ‘ Thiên Quân ’ do sư phụ ta lưu lại, ép mua không thành lại đoạt, ta không giết hắn, chẳng lẽ còn chờ hắn tới giết ta sao?
Thượng Quan Đường trực tiếp vung tay lên:
- Thượng Quan Đường ta không kể đúng sai, ngươi giết nhi tử duy nhất của ta, nếu ta không mang đầu của ngươi về tế điện Thịnh nhi, chẳng phải phụ lòng hắn trên trời có linh thiêng?
Cao Trường Thanh đưa mắt nhìn sang Tô Tín, hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào Tô Tín.
Trước kia hắn chuẩn bị tham gia Lạc Dương lôi tiến vào triều đình Đại Chu cũng là vì điểm này, cũng chỉ có triều đình Đại Chu mới có thực lực ngăn cản Bích Huyết Thanh Sơn Đường.
Nếu hắn đi tới tông môn hoặc gia tộc khác làm khách khanh, không biết chừng bọn họ sẽ trở ngại mặt mũi Bích Huyết Thanh Sơn Đường mà giao hắn ra.
Tô Tín ho khan một tiếng, đứng ra nói:
- Thượng Quan đường chủ, Cao Trường Thanh hiện tại là người Lục Phiến Môn ta, ngươi muốn mạng hắn ngay trước mặt chúng ta, cũng quá không đặt Lục Phiến Môn chúng ta vào trong mắt ah?
Nghe được Tô Tín nói như thế, sắc mặt Thượng Quan Đường biến thành khó coi.
Hắn vốn muốn trực tiếp mang Cao Trường Thanh đi, không nghĩ tới vẫn chậm một bước, làm cho hắn nhắc lên quan hệ với triều đình.
Cho dù nói thế nào đối phương cũng là người triều đình, Thượng Quan Đường cũng phải cho đối phương mặt mũi.
Vì vậy hắn chắp tay nói với Tô Tín:
- Tô đại nhân, không phải ta không đặt Lục Phiến Môn vào trong mắt, mà là ta và Cao Trường Thanh có mối thù giết con, hôm nay ta nhất định mang đầu hắn trở về.
- Nếu hôm nay Tô đại nhân cho ta mặt mũi, ngày sau Thượng Quan Đường ta tất có hậu báo!
Tô Tín lắc đầu, vấn đề hôm nay chỉ là trùng hợp, hắn nhất định không giao Cao Trường Thanh cho Thượng Quan Đường mang đi.
Nếu như Cao Trường Thanh không phải hắn mời chào, mà là Lục Phiến Môn trực tiếp mời chào, như vậy Thượng Quan Đường mang đi cũng thôi, ngày sau nói rõ lí lẽ cũng là đám người Thiết Chiến đi Bích Huyết Thanh Sơn Đường tìm phiền toái.
Nhưng vừa rồi trước mặt mọi người, Tô Tín đã đáp ứng muốn thu Cao Trường Thanh vào Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, hiện tại Tô Tín đáp ứng giao Cao Trường Thanh ra, mặt mũi của hắn đặt ở nơi nào?
Người cũng cần mặt mũi, đặc biệt đến địa vị như Tô Tín càng phải như vậy.
Đừng nói Thượng Quan Đường không nói hồi báo gì đó, đoán chừng chỉ là một câu khách khí mà thôi, cho dù hắn muốn xuất Thiên binh ra trao đổi Cao Trường Thanh, Tô Tín cũng không đáp ứng.
Cho dù tình huống như thế nào, bán thủ hạ của mình trước mặt nhiều người như thế, chỉ sợ thanh danh của Tô Tín thối tận trời, nói không chừng sẽ có người nói hắn sợ uy thế của Bích Huyết Thanh Sơn Đường, cho nên không thể không giao người.
Tô Tín tiến về phía trước một bước, nói:
- Thượng Quan đường chủ, ta sẽ khong giao người.
- Cao Trường Thanh có thu hận gì với ngươi không liên quan tới ta, nhưng hiện tại Cao Trường Thanh là người Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, Tô Tín ta cho tới bây giờ không có thói quen giao huynh đệ của mình cho kẻ khác.
Vừa nói ra lời này, nội tâm Cao Trường Thanh cảm động, những võ giả khác âm thầm kêu tốt.
Bất kể Tô Tín nói là chân tình hay giả ý, tối thiểu Tô Tín nói trước mặt mọi người là mình sẽ bảo vệ Cao Trường Thanh.
Đầu năm nay quá ít người có lá gan cùng lực lượng khiêu chiến Bích Huyết Thanh Sơn Đường bảo vệ thủ hạ của mình.
Bích Huyết Thanh Sơn Đường thân là một trong thiên hạ thất bang, truyền thừa tương đối lâu dài, từ trước đến nay làm việc bá đạo bao che khuyết điểm, nhưng lại không giảng đạo lý.
Trước kia nghe nói có một đệ tử tông môn nhị lưu bởi vì chọc tới Bích Huyết Thanh Sơn Đường, kết quả bị Bích Huyết Thanh Sơn Đường tìm tới cửa.
Tên đệ tử kia chính là đệ tử đích truyền duy nhất của chưởng môn Hóa Thần Cảnh, kết quả bởi vì Bích Huyết Thanh Sơn Đường cường thế bá đạo, vậy mà ép buộc hắn phải giao đệ tử đích truyền của mình ra.