So sánh với chưởng môn giáo đệ tử đích truyền của mình, hiện tại Tô Tín không thể nghi ngờ còn kiên cường hơn nhiều.
Sắc mặt Thượng Quan Đường âm lãnh:
- Tô đại nhân, ngươi thậ tkhoong có ý định cho ta mặt mũi? Vì một võ giả Thần Cung Cảnh mà ngươi muốn kết thù kết oán với Bích Huyết Thanh Sơn Đường? Hi vọng đến lúc đó Tô đại nhân ngươi không hối hận mới được!
Tô Tín cười lạnh lắc lắc đầu nói:
- Ta cho ngươi mặt mũi, ai cho ta mặt mũi? Bích Huyết Thanh Sơn Đường các ngươi uy phong thật lớn, thật cho rằng dọa Tô Tín ta sợ sao?
Thượng Quan Đường nói từng chữ từ kẽ răng:
- Mối thù giết con không đội trời chung, hôm nay ta phải dẫn Cao Trường Thanh đi!
Vừa dứt lời, Thượng Quan Đường lại trực tiếp ra tay, Ma La Nhận sau lưng hắn chém tới, tử khí đen kịch lượn lờ vô cùng tà dị.
Tất cả mọi người sợ hãi kêu to một tiếng, không nghĩ tới Bích Huyết Thanh Sơn Đường lại hung hăng càn quấy như vậy, lại dám ra tay trên Lạc Dương lôi.
Triều đình Đại Chu bên này, Cơ Ngôn Thành và Trâu Thanh Huyền không đi lên hỗ trợ.
Tương vương Cơ Ngôn Dự cũng như thế, hắn cũng ngồi xem náo nhiệt, không bỏ đá xuống giếng đã xem như tốt lắm rồi.
Đường Hiển ngồi ở chủ vị híp mắt lại, ánh mắt âm lãnh mang theo tinh quang nhưng hắn cũng không có ra tay.
Đám người Đường Hiển không có động thủ, Thượng Quan Đường vốn do dự nhưng bây giờ đao mang đại thịnh, Ma La Nhận mang theo tử khí đen kịt chém thẳng về phía Tô Tín.
Thượng Quan Đường danh hiệu là Ma La Nhận, hắn có danh hiệu này vì đao trong tay hắn.
Thanh đao này lai lịch không nhỏ, nghe nói đã từng là binh khí Thiên cấp của cường giả ma môn, chỉ có điều sau đó mất đi linh tính mà biến thành binh khí Địa cấp.
Hiện tại Thượng Quan Đường cầm Ma La Nhận trong tay, nó đã uống no vô số máu tươi, Thượng Quan Đường cũng hi vọng nó có thể trở lại Thiên binh lần nữa.
Đối mặt Thượng Quan Đường chém một đao, Tô Tín không tránh không né, đợi đến lúc một đao kia đã tới trước người, thân thể hắn đột nhiên chấn động, Thượng Quan Đường cảm giác đao thế của mình như rơi vào trong nước, cảm giác sền sệt khó chịu nói không nên lời.
Thân thể Tô Tín lập lòe, hắn đã đi tới bên cạnh Thượng Quan Đường, tay niết ấn quyết, tử khí âm tà trên mặt Ma La Nhận bị thu vào trong tay, sinh tử chuyển đổi và đánh ra một chưởng về phía Thượng Quan Đường.
Bất Tử Ấn Pháp!
Cương khí bạo liệt, chung quanh tràn ngập tử khí, bị chính lực lượng của mình đánh bay, trong mắt Thượng Quan Đường lộ ra vẻ kinh nghi, chờ hắn cầm đao chém Tô Tín lần nữa, hắn lại hoảng sợ phát hiện mình thậm chí không thể tới gần Tô Tín.
Thân thể Tô Tín phiêu nhiên như tiên, giống như có thể liệu địch tiên cơ, sớm lẩn tránh vị trí ra tay của Thượng Quan Đường.
Võ công của hắn vô cùng kỳ dị, hướng tử mà sinh, tùy ý chuyển đổi thời khắc sinh tử.
Tử khí đen kịt và ánh sáng sinh cơ hiển hiện giữa hai tay Tô Tín, hắn đánh một kích, Thượng Quan Đường cảm giác mình như đang ở trong hai thế giới.
Trong chốc lát sinh tử chi lực bộc phát, Ma La Nhận trong tay Thượng Quan Đường phát ra tiếng rên rỉ, nhưng thực sự không làm nên chuyện gì.
Đây cũng là uy năng của Bất Tử Ấn Pháp, bất tại thử ngạn, bất tại bỉ ngạn, bất tại trung gian.
Phi thường huyền diệu, kết hợp công pháp hai nhà ma phật và hòa làm một thể, Tô Tín xem ra, môn võ công này không câu nệ hình thức, nó càng giống phương thức chiến đấu, là một loại phương thức chiến đấu âm tà quỷ dị.
Bất Tử Ấn Pháp tập hợp ảo thuật, thân pháp, ngự khí, vọng khí và nhiều phương thức đối địch, hạch tâm của nó ở chỗ chuyển đổi sinh tử, dùng chân khí địch nhân bổ sung chân khí của mình, dùng lực lượng địch nhân công kích địch nhân, chính mình càng đánh càng mạnh, có thể nói là lợi khí quần chiến.
Đối với Bất Tử Ấn Pháp, Tô Tín chỉ hiểu bốn chữ: hướng tử mà sinh!
Tử đến mức tận cùng sẽ xuất hiện sinh cơ, sinh tử luân hồi, vạn vật chuyển đổi.
Thượng Quan Đường có Ma La Nhận rất mạnh, nhưng Bất Tử Ấn Pháp của Tô Tín còn mạnh hơn hắn.
Một đao chém ra, khí cơ của Thượng Quan Đường hoàn toàn bị Tô Tín phát giác, khí cơ của hắn chuyển đổi, Thượng Quan Đường cho rằng một đao của mình chém trúng Tô Tín, ánh đao bộc phát đầy trời, tử khí vô tận lượn lờ, thậm chí trong đó còn có ác quỷ rên rỉ.
Thừa dịp hắn bệnh muốn mệnh hắn!
Thượng Quan Đường chuẩn bị thừa dịp chém trúng Tô Tín một đao, trực tiếp đánh hắn trọng thương.
Nhưng không nghĩ tới hắn công kích thất bại hoàn toàn, xoẹt qua thân thể Tô Tín, dường như hắn sớm biết được vị trí một đao của Thượng Quan Đường.
Tay niết ấn quyết, sinh tử chi lực chuyển đổi, bàn tay Tô Tín tràn ngập tử khí, hắn đánh ra một chưởng ép Thượng Quan Đường lui về phía sau từng bước, bị áp chế triệt để.
Đôi mắt Tô Tín hơi híp lại, hư không ngưng kiếm, hơn mười đạo kiếm khí xuất hiện sau lưng Thượng Quan Đường, hắn toàn lực ra tay ngăn cản nhưng lại bị vô hình kiếm khí của Tô Tín gây thương tích, miệng phun máu tươi.
Lúc này hai võ giả Hóa Thần Cảnh khác của Bích Huyết Thanh Sơn Đường nhìn thấy tình huống không đúng, bọn họ muốn ra tay nhưng Thiết Vô Tình và Lăng Chấn lại ngăn cản trước mặt bọn họ.
Dù sao nơi này chính là Hà Nam đạo, Phương Đoạn có thể sống chết mặc bây không ra tay, nhưng Lăng Chấn lại trốn không khỏi.
Thiết Vô Tình cười lạnh nói:
- Thật cho rằng Lục Phiến Môn không người hay sao? Một đấu một không tính, còn chuẩn bị cùng tiến lên sao? Bích Huyết Thanh Sơn Đường các ngươi có ý định liều nhiều người?