Ánh mắt Phương Cửu Nguyên rất bình tĩnh nhìn Tô Tín, hiện tại hắn mới xem như chính thức đối đãi Tô Tín trở thành đối thủ ngang hàng với mình.
Trước kia Phương Cửu Nguyên xem Tô Tín như tiểu bối được Thiết gia bồi dưỡng mà thôi, bởi vì có Thiết gia làm chỗ dựa sau lưng mới có thể cuồng ngạo như thế.
Hiện tại xem ra, cho dù sau lưng Tô Tín không có Thiết gia hỗ trợ vẫn vô cùng khó giải quyết.
Hắn hôm nay triệu tập mọi người nghị sự chính là muốn suy yếu quyền lực trong tay Tô Tín.
Không nghĩ tới ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, không có suy yếu quyền lực trong tay Tô Tín, ngược lại còn để Tô Tín mượn cơ hội thu nạp thế lực Bắc Nguyên đạo.
Nhưng hết lần này tới lần khác Tô Tín lấy cớ rất hợp tình hợp lý, lại làm cho Phương Cửu Nguyên không tìm được cớ phản bác.
Lúc này Thiết Chiến mở miệng nói:
- Ta thấy Tô Tín kiến nghị này rất hợp lý, Đại Chu vương triều bốn mươi chín đạo, cũng chỉ có Bắc Nguyên đạo không có tổng bộ đầu, hiện tại Tô Tín đã nguyện ý tiếp nhận sự vụ Bắc Nguyên đạo, tương đương tiết kiệm một võ giả Hóa Thần Cảnh Lục Phiến Môn chúng ta, như vậy có cái gì không tốt?
- Hiện tại nhân thủ Lục Phiến Môn chúng ta rất căng thẳng, giảm bớt được một người sẽ gia tăng thêm một phần lực lượng.
Thiết Chiến đã mở miệng, Liễu Vô Tiền làm ra dáng vẻ việc này không liên quan tới mình, hiển nhiên cũng không có ý định mở miệng, Phương Cửu Nguyên đành phải ăn thiệt thòi.
Kỳ thật lần này hắn thua cũng không oan, Tô Tín cũng không phải ý tưởng đột phát bỗng nhiên muốn thu nạp quyền lực Bắc Nguyên đạo.
Hiện tại đang liều thực lực, Tô Tín nhất định sẽ liều với những thần bộ dự bị của Lục Phiến Môn, cho nên hắn chỉ có thể động thủ trên quyền lực Lục Phiến Môn.
Tô Tín không quản được truy phong tuần bổ và tập sự mật thám, Tô Tín càng không xen vào Lục Phiến Môn các đạo, cũng chỉ có một Bắc Nguyên đạo là nơi vô chủ, Tô Tín cũng chỉ có thể chọn nó.
Vào lúc đám người Tô Tín đang nghị sựu trong Lục Phiến Môn, Huyền Minh lại tiến vào trong hành Thịnh Kinh.
Thân là thủ tọa La Hán đường Thiếu Lâm tự, cường giả Dương Thần Cảnh, kỳ thật Huyền Minh vẫn rất ít xuất hiện.
Huyền Minh có vẻ ngoài chỉ là một lão tăng mặt mũi hiền lành, không có người nào liên hệ hắn với thủ tọa La Hán đường Thiếu Lâm tự.
Hơn nữa thân là cường giả Dương Thần Cảnh, Huyền Minh đã có hơn mười năm không có xuất thủ qua, mật thám Lục Phiến Môn tại thành Thịnh Kinh cảm thấy kỳ quái khi có hòa thượng Thiếu Lâm tự vào thành, nhưng cũng không có nghĩ đến hắn lại là cường giả Dương Thần Cảnh Thiếu Lâm tự tiếng tăm lừng lẫy, ‘ Hàng Ma La Hán ’ Huyền Minh.
Một đường đi tới trước tổng bộ thành Lục Phiến Môn, Huyền Minh đứng im tại chỗ không nói gì.
Hai gã bộ khoái thủ vệ Lục Phiến Môn cảm giác có phần không đúng, hắn vội vàng chắp tay nói:
- A Di Đà Phật, bần tăng Huyền Minh, lần này đến Lục Phiến Môn là lấy công đạo cho đệ tử Thiếu Lâm tự!
Lời này làm hai tên bộ khoái Lục Phiến Môn chấn động như sét đánh bên tai.
Giọng nói của Huyền Minh truyền khắp tổng bộ Lục Phiến Môn, sắc mặt mọi người biến hóa.
Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền đang chuẩn bị rời đi lại cau mày, quả nhiên là Thiếu Lâm tự tìm tới tận cửa.
Nhưng bọn họ biết rõ Thiếu Lâm tự đến tìm Tô Tín phiền toái, nhưng trong nội tâm bọn họ cũng không có cảm giác cao hứng.
Bọn họ đấu với Tô Tín và Thiết gia là đấu tranh quyền lực trong nội bộ Lục Phiến Môn, bản thân bọn họ vẫn là người Lục Phiến Môn, có thể nói nhất tổn câu tổn, nhất vinh câu vinh với Lục Phiến Môn.
Hiện tại Huyền Minh đến tìm phiền toái, nếu quả thật bỏ mặc Huyền Minh cứ như vậy mang Tô Tín đi, vậy Lục Phiến Môn bọn họ còn muốn thể diện hay không?
Liếc nhau, tất cả mọi người đi ra ngoài.
Cửa lớn Lục Phiến Môn, Huyền Minh một thân khí thế giống như vực sâu khủng bố, uy áp nồng đậm làm cho cả tổng bộ Lục Phiến Môn như bị mây đen che lấp, âm trầm không thấy chút ánh sáng, lộ ra khủng bố đến cực điểm.
Dùng lực lượng một người ảnh hưởng hiện tượng thiên văn, đây mới là thủ đoạn của cường giả Dương Thần Cảnh.
Phong mang quanh người Thiết Chiến đại thịnh, hắn giống như một thanh trường đao chém rách bầu trời.
- Huyền Minh đại sư, tuy ngươi là tiền bối giang hồ nhưng Lục Phiến Môn ta cũng không phải nơi ai cũng có thể tới giẫm một cước, ngươi đến Lục Phiến Môn đòi công đạo, sợ là đến nhầm nơi rồi.
Huyền Minh nhìn Tô Tín bên người Thiết Chiến, thản nhiên nói:
- Bần tăng muốn đòi hỏi công đạo là gì thì Thiết đại nhân biết rõ, đệ tử Thiếu Lâm tự ta không thể chết vô ích!
Thiết Chiến cười lạnh nói:
- Đệ tử Thiếu Lâm tự ngươi không thể chết vô ích, Lục Phiến Môn ta sẽ tùy tiện giao người ra hay sao?
Tô Tín nhìn Huyền Minh và lạnh lùng nói:
- Thiếu Lâm tự thân là một trong võ lâm chí tôn thiên hạ lại thua không nổi sao?
- Ban đầu trong Côn Luân bí cảnh, cho dù người Đại Chu hay người đại tông môn võ lâm đều nhìn thấy, là Giác Nghiêm ra tay với ta trước, hơn nữa không lưu thủ nửa điểm.