Ánh mắt Tô Tín nhìn hắn, lúc trước hắn đã đoán được, trẻ tuổi lại có tu vi Hóa Thần Cảnh và thực lực như thế, trừ Tạo Hóa Đạo Môn ‘ Xích Tùng Chân Nhân ’ Phong Lâm Tử còn ai vào đây?
Phong Lâm Tử là cường giả Nhân Bảng cùng thế hệ với Tô Tín, sau khi Tô Tín đột phá Hóa Thần Cảnh, Phong Lâm Tử cũng đã sắp đột phá.
Hiện tại xem ra quả nhiên Phong Lâm Tử đột phá đến Hóa Thần Cảnh, có lẽ cũng có thời gian rất lâu.
Chỉ có điều từ khi Tô Tín đột phá đến Hóa Thần Cảnh thì không chú ý tới Nhân Bảng, cho nên cũng không biết Phong Lâm Tử đã đột phá Hóa Thần Cảnh lúc nào.
Vào lúc này đệ tử trẻ tuổi Tạo Hóa Đạo Môn nhìn thấy cường viện của mình hắn, hắn vội vàng nói:
- Sư huynh! Tô Tín này...
- Câm miệng!
Nhưng hắn còn chưa nói xong đã bị Phong Lâm tử cắt lời.
Phong Lâm Tử làm người dễ gần lại lộ ra sắc mặt âm trầm đặc biệt đáng sợ, tên đệ tử trẻ tuổi Tạo Hóa Đạo Môn lập tức không dám nói thêm một câu nào.
Phong Lâm Tử xấu hổ cười nói với Tô Tín:
- Tô đại nhân xin đừng trách, việc này là Tạo Hóa Đạo Môn ta quản giáo vô phương, trở lại tông môn nhất định sẽ có người khiển trách hắn, kính xin Tô đại nhân thứ lỗi.
Tô Tín khoát khoát tay tỏ vẻ không sao cả, hắn chính là người như thế, người kính ta một thước ta cũng sẽ không được một tấc lại muốn tiến một thước.
Nếu Phong Lâm Tử vừa xuất hiện lại đòi công đạo cho đệ tử Tạo Hóa Đạo Môn, Tô Tín sẽ không để ý tranh tài với hắn một hồi.
Hiện tại xem ra Phong Lâm Tử cũng không phải ngu ngốc không phân tốt xấu, Tô Tín không muốn sinh thêm sự cố, cũng bán mặt mũi cho hắn.
Phong Lâm Tử quay đầu nhìn sang đệ tử Tạo Hóa Đạo Môn, trên mặt không mang theo chút biểu lộ nào, hỏi:
- Nhạc Dương, thời điểm sư phụ bảo các ngươi xuống núi lịch lãm rèn luyện đã nói như thế nào? Ít nói nhìn nhiều, kết quả hiện tại ngươi không chỉ ít nói, lại dám động thủ chõ mõm vào, ngươi cho rằng Tạo Hóa Đạo Môn ta là võ lâm chí tôn, chuyện gì cũng gánh cho ngươi sao?
- Ngươi là đại sư huynh của bọn họ, kết quả lại làm việc không biết cân nhắc, hiện tại ngươi cũng không cần du lịch giang hồ, theo ta trở về tông môn diện bích suy nghĩ một năm.
Nhạc Dương không phục nói:
- Dựa vào cái gì? Ta đây chỉ hành hiệp trượng nghĩa, vì cái gì lại bảo ta đi bế quan?
Phong Lâm Tử bất đắc dĩ lắc đầu, không có giải thích, hắn lạnh lùng nói:
- Bế quan ba năm.
Không có kinh nghiệm giang hồ có thể lịch lãm rèn luyện, nhưng không có đầu óc không thể luyện ra được.
Tạo Hóa Đạo Môn không phải Thiếu Lâm tự, bọn họ cho tới bây giờ không có thói quen quản chuyện không đâu, chỉ cần những tà ma ngoại đạo kia không đến địa bàn Tạo Hóa Đạo Môn giương oai, Tạo Hóa Đạo Môn chưa bao giờ quản khỉ gió tới bọn họ.
Hành hiệp trượng nghĩa kiếm lấy thanh danh, Tạo Hóa Đạo Môn xưa nay không mưu cầu danh lợi.
Nhiều năm trước Thiếu Lâm tự làm không ít chuyện hành hiệp trượng nghĩa, nhưng đồng thời cũng đắc tội không ít người, Tạo Hóa Đạo Môn sẽ không có yêu thích này.
Huống chi coi cho dù ngươi hành hiệp trượng nghĩa ngươi cũng phải nhìn đối tượng là ai, triều đình Lục Phiến Môn là đối tượng ngươi hành hiệp trượng nghĩa sao?
Ngươi hành hiệp trượng nghĩa là võ lâm tuấn kiệt, nhưng Tô Tín là cái gì? Lục Phiến Môn lại cái gì? Tà ma ngoại đạo?
Lời này chẳng khác gì chỉ vào mặt mắng Tô Tín và Lục Phiến Môn.
Trong tình huống song phương không xung đột lợi ích lại đi đắc tội Lục Phiến Môn, loại chuyện này là không khôn ngoan.
Nếu như Nhạc Dương là võ giả tán tu như cũng bỏ đi, tự nhiên có thể khoái ý ân cừu, hành hiệp trượng nghĩa.
Nhưng vấn đề ngươi bây giờ là đệ tử Tạo Hóa Đạo Môn, mọi hành động của ngươi đều đại biểu Tạo Hóa Đạo Môn, ngươi đắc tội với người, đồng thời cũng đại biểu Tạo Hóa Đạo Môn đắc tội với người.
Nếu như nói hôm nay không có Phong Lâm Tử xuất hiện, Tô Tín dưới sự giận dữ giết đám người Nhạc Dương, Tô Tín sẽ kết thù hận với Tạo Hóa Đạo Môn.
Tạo Hóa Đạo Môn sẽ không bỏ mặc đệ tử nhà mình bị giết, Tô Tín cũng sẽ không ngồi chờ chết, song phương nhất định sẽ xung đột mấy lần, cuối cùng kết xuống tử thù.
Mặc dù nói Tạo Hóa Đạo Môn sẽ không sợ Tô Tín, nhưng không hiểu gì lại đi kết thù với tứ đại thần bộ triều đình, Tạo Hóa Đạo Môn không muốn nhìn thấy.
Đám người La Thông nhìn về phía Phong Lâm Tử với ánh mắt thất vọng.
‘ Xích Tùng Chân Nhân ’ Phong Lâm Tử danh chấn Nhân Bảng ngày xưa vậy mà là loại người này, há miệng ngậm miệng đều là lợi ích, hoàn toàn không có tâm hiệp nghĩa.
Tô Tín lại cảm thấy hành vi của Phong Lâm Tử rất bình thường.
Mỗi môn phái có rất nhiều đệ tử trẻ tuổi, thiên phú xuất sắc không ít, nhưng nếu ngươi muốn cầm đầu thế hệ trẻ thì không chỉ cần thiên phú.
Loại người xúc động dễ giận, tâm tư nông cạn cầm đầu thế hệ trẻ chính là tai nạn.
Tô Tín nói với Thiết Thạch:
- Dẫn bọn chúng đi, nếu như phản kháng trực tiếp giết.
Đối phó vài tên võ giả cảnh giới Tiên Thiên, nếu như Tô Tín còn đích thân ra tay sẽ hạ giá hắn xuống.
Hắn mang không ít võ giả Thần Cung Cảnh đến đây, giải quyết mấy người kia cũng không cần bao lâu.