Tôi là Nữ Quan Tài

Chương 409: Dùng yểm



Nhìn nửa cái đuôi đen trắng quấn quanh người mặc quân trang kia, tôi dĩ nhiên theo bản năng chậm rãi kéo anh ta lại gần từ giữa những linh thể phát ra ánh sáng trắng nhạt, nhưng trong lòng lại là sông cuộn biển gầm, hoàn toàn không rõ tình huống hiện tại là như thế nào.

Mắt thấy người mặc quân trang bị kéo càng gần, tôi vậy mà lại cảm thấy sợ hãi.

Nếu như kéo tới là một thực thể, vậy có phải thật sự tôi cứ như vậy vừa ngủ một cái đã đến Âm hà rồi hay không?

Nếu như là linh thể, vậy thì tôi đây là đang nằm mơ sao? Hay là nói tôi thật sự có mối liên hệ khó hiểu nào đó với con quái đầu người thân rắn kia?

Mà ban đầu loại đơn phương liên hệ này chỉ có quái đầu người thân rắn mới có thể cảm nhận được, sau khi tôi gặp quái đầu người thân rắn thì chuyển tới trên người tôi?

Tôi là quái người đầu thân rắn, hay là Trương Dương đây?

Hoặc là nói cả hai cái tôi đều không phải?

“Trương Dương! Trương Dương, tỉnh lại đi!”

Đột nhiên trên mặt đau xót thật mạnh, trong lòng tôi chợt tức giận, đuôi rắn ngoắc ngoắc bộ quân phục trên người, muốn ném về phía người trước mặt tát tôi một cái.

“Chị!”

Tôi vung cái đuôi kia lên, trước mắt lập tức tối sầm lại, sau đó gương mặt gầy gò của Tiểu Bạch liền xuất hiện ở trước mặt tôi.

“Trương Dương, cháu tỉnh rồi, nhanh lên đi, hai linh thể mà cháu nói đã được đưa đến đây rồi

Trong tay Chu Tiêu cầm hai mảnh bông mà ban đầu tôi dùng để nhét lỗ tai, ánh mắt tràn đầy sốt ruột nhìn tôi.

Tôi vẫn còn chưa tỉnh lại từ trong giấc mơ, cái đuôi rắn vừa rồi kia thật sự giống như mọc lên ở trên người tôi vậy, chân thật như vậy sao?

Quái đầu người thân rắn ở Âm hà ư? Hơn nữa xuyên quân trang cũng bị kéo xuống dưới Âm hà?

Không đợi tôi chải vuốt lại, bên này Chu Lượng lại tiếp tục oa oa khóc lớn, chỉ là lần này không cần Chu Tiêu tự mình tới hầu hạ, hai mỹ nữ linh thể ngoan ngoãn kia ở một bên không ngừng hầu hạ, thấy tôi tỉnh lại thì vội vàng hành lễ với tôi gọi kêu “Phu nhân”.

Tôi nghe được thì đỏ mặt lên, vội vàng vẫy tay với người lớn tuổi hơn giữa các nàng trung gian cái kia đại điểm ngoan ngoãn, nói tình huống của Chu Lượng với cô ấy, hỏi cô ấy có nguyện ý bám lên trên người Chu Lượng hay không, đến khi chúng tôi tìm được đồ vật ức chế trong thân thể cậu ta thì trở ra.

Nhưng vị mỹ nữ kia lập tức sửng sốt, nhìn tôi chần chờ nói: “Nếu như không thể áp chế được đồ vật trong đó mà nói, tôi sẽ bị cắn nuốt, cho nên hai người chúng tôi đều không được. Nhưng mà ý tưởng của phu nhân cũng không sai, chỉ là cần phải tìm một linh thể có lệ khí nặng thì mới thành công được, tôi……”

Nghe cô ấy vừa nói như vậy, tôi lập tức hiểu rõ ra, vẫy vẫy tay với cô ấy, để cô ấy đi hầu hạ Chu Lượng đi.

Hai linh thể xinh đẹp này tới chăm sóc Chu Lượng, chắc chắn sẽ tốt hơn một ông chú chăm sóc 24/24 như Chu Tiêu, chỉ cần tìm một căn nhà râm mát, hai mỹ nữ này sẽ có thể vẫn luôn chăm sóc, hơn nữa các cô ấy cũng không cần phải nghỉ ngơi nữa.

Chu Tiêu thấy nói chuyện đã bàn tốt không thành công, ngược lại cho ông ta thêm hai vị bảo mẫu 24 giờ miễn phí, nhìn tôi bằng ánh mắt rất là không hài lòng, há miệng thở dốc muốn nói lại thôi, dường như đang nén giận vậy.

“Được rồi, chúng ta tìm một linh thể lợi hại chút đưa vào là được mà!” Sư thúc cũng vội vàng vẫy vẫy tay an ủi Chu Lượng.

Thật ra là ngay từ lúc bắt đầu tôi đã nghĩ quá đơn giản rồi, thứ có thể bám vào người Chu Lượng làm chúng tôi hoàn toàn không thể nhìn ra được, lại còn có các giai đoạn tập tính của con người trong cuộc đời, nhất định không phải là thứ đồ đơn giản, hai mỹ nữ linh thể này yếu như vậy thì làm sao mà có thể áp chế được.

Chu Tiêu cũng suy nghĩ cẩn thận đạo lý trong đó, tuy rằng không nói rõ ra, nhưng cũng uể oải nhìn chúng tôi mà không nói lời nào.

Tạm thời tôi cũng không có cách nào khác, chỉ đành để Chu Tiêu tìm xe kéo Chu Lượng về trước đi, hai vị mỹ nữ đại nhân kia cũng đi theo để chăm sóc luôn, Còn phải vỗ ngực nói đã ăn bữa sáng của Chu Tiêu thì nhất định phải nghĩ biện pháp cho ông ta.

Đoán chừng Chu Tiêu cũng là không còn cách nào, chỉ đành cua tay với tôi.

“Chờ đã!” Ngay thời điểm ông ta xoay người định rời đi, đột nhiên nghe thấy sư thúc hét lớn một tiếng, hai mắt nặng nề nhìn tôi và nói: “Con nói xem, loại đồ vật như yểm này có thể bám vào người hay không?”

“Có thể đấy!” Tôi còn chưa kịp trả lời, đã nghe được Tiểu Bạch lập tức gật đầu lia lịa giống như em bé vậy.

Tôi nhìn yểm trong cáu túi vải đỏ ở đầu giường, chỉ cảm thấy trong đầu nổ bùm một tiếng, sư thúc không phải là muốn phong yểm vào trong cơ thể của Chu Lượng chứ??

Thứ này chính là thứ mà chúng tôi hoàn toàn khống chế không được, lỡ như yểm vừa lên cơ thể Chu Lượng đã khống chế cậu ta, chúng tôi không trị được thì không chỉ đơn giản là bồi một cái mạng của Chu Lượng thôi đâu, mà có lẽ còn phải hy sinh cả nhan sắc “A Lạc” là tôi đây nữa.

Hơn nữa trong tay sư công còn có bốn ác linh nữa mà, nói không chừng bốn ác linh này đã có thể thu phục thứ đồ vật trên người Chu Lượng kia rồi, chúng ta không cần phải liều mạng như vậy đâu?

Chu Tiêu vừa nghe nói có triển vọng, vẫn là cái loại làm lại từ đầu, lập tức xoay đầu lại nhìn chằm chằm vào tôi, cứ như tôi có thứ tốt mà lại không cho con trai bảo bối của ông ta dùng vậy.

Chỉ sợ một khi ông ta biết yểm là cái thứ gì, tình nguyện con của hắn cả đời như vậy đi.

“Con nghĩ đi!” Sư thúc liếc mắt nhìn Chu Tiêu một cái, ngôn ngữ hàm súc nói: “Yểm này chính là đồ tốt, chúng ta cũng không có tác dụng gì, hơn nữa còn phải lấy vải đỏ của con bọc lại, không phải chúng ta còn muốn dùng bao lì xì sao? Cho dù tiến vào trong cơ thể Chu Lượng chúng ta không khống chế được, chúng ta có thể để Trường Sinh trồng cổ vào trong cơ thể Chu Lượng khống chế nó mà, giống như con ở trên núi Côn Luân ấy!”

Tôi nghe đến đó thì lập tức cảm thấy hơi buồn cười, yểm có lợi hại đi nữa thì cũng là thuộc về linh thể, thân thể của nó đã hóa thành tro bụi, chỉ cần là thuộc về linh thể như vậy thì sẽ bị Thực Thi trùng áp chế, vậy thì khi vào trong cơ thể Chu Lượng rồi cũng chỉ biết đánh nhau với linh thể trong thân thể cậu ta thôi, cũng không đi tranh giành thân thể của Chu Lượng.

Quan trọng nhất chính là, bây giờ chúng ta cần gấp tấm vải đỏ kia đến để bao Kiến Mộc, bằng không một khi Kiến Mộc được mở ra, nói không chừng quái đầu người thân rắn sẽ tìm tới cửa mất.

Vừa nghĩ đến quái đầu người thân rắn, tôi liền cảm thấy toàn thân không dễ chịu, ở trong mơ, tôi chính là cô ta, hơn nữa lại còn cực kỳ quen thuộc cách dùng với cái đuôi rắn kia làm tôi rất không thoải mái, cứ có cảm giác giống như cô ta nói vậy, tôi chính là cô ta, cô ta chính là tôi!

“Thế nào?” Sư thúc chớp mắt vài cái với tôi, cực kỳ hăng hái vỗ tay nói: “Nếu có thể, chúng ta có thể gọi Ngụy Yến tới đây lấy mặt nạ đỏ đánh thức hai tên nha tử vô dụng Trường Sinh này, sau đó con lại dùng phương pháp dẫn hồn dẫn yểm lên trên người Chu Lượng, Trường Sinh loại thượng sâu là được! Có phải một mũi tên trúng mấy đích hay không?”

Sư thúc đắc ý thì khỏi phải nói, giống như lúc trước đi Nguyên Lăng đón chúng tôi còn kéo theo một xe trái cây thuận tiện bán vậy.

Nhưng thật sự bây giờ cũng đã không còn cách nào nữa, phương pháp này của ông ấy đúng là rất tốt, một hòn đá trúng mấy con chim, chỉ là muốn gọi Ngụy Yến, lại không muốn sử dụng cái mặt nạ này, sợ là trong chuyện này vẫn còn có quá nhiều biến cố.

Mà cũng không biết tình huống bên Ngụy Yến thế nào rồi?

Tôi nói cho sư thúc biết tình hình của Ngụy Yến, ông ấy lậy tức vỗ tay nói sẽ không có chuyện gì, nhưng có Vương Uyển Nhu ở đây, Ngụy Yến nhất định có thể tốt sao, sau đó ông ấy liền gọi điện thoại cho giám đốc Đinh, nhờ ông ta đi miều đường thắp hương giúp mình, nói cái gì mà dạo này ông làm việc không được thuận lợi, muốn cầu thần phật phù hộ.

Ban đầu giám đốc Đinh còn mắng ông ấy phát điên, giờ đã là thời đại nào rồi, người ta đi thắp hương bái phật không phải đi chùa lớn thì cũng là đạo quán, còn có ai nhớ đến một cái miếu đường nho nhỏ nữa chứ.

Sư thúc vô lại liền bắt đầu kêu đau a a a, vừa kêu vừa không ngừng nói về việc gần đây mấy người bọn tôi không thuận lợi thế nào.

Đến khi giám đốc Đinh không còn biện pháp nào khác đành phải lập tức cử  người chuẩn bị đi đến đi miếu đường.

Tôi ở một bên vội vàng nói với ông ta, hiện tại chỉ có duy nhất thành phố Hoài Hóa mới còn tồn tại miếu đường.

Đinh tổng cảm thấy kỳ quái, giống như còn muốn hỏi tôi cái gì, nhưng đã bị sư thúc bên cạnh cằn nhằn rồi lập tức cúp máy.

Chu Tiêu nghe xong lại cảm thấy có hi vọng, mà Chu Lượng cũng có mỹ nữ linh thể chăm sóc, mừng rỡ thoải mái nằm xuống với sư thúc, vừa nằm xuống liền ngáy to.

Nhìn thấy vài sợi tóc bạc không giấu được dưới mái tóc đen của ông ta, tôi lại cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh.

Giống như tôi chưa lớn thêm được mấy tuổi, những người này đã già đi rồi.

Năm năm trong quan tài đá kia, rốt cuộc đám người Viên Uy đã làm gì trên người tôi?

Có phải lúc đó bọn họ định làm ra quái vật thân rắn đầu người không?

Vậy rốt cuộc thứ đó dùng để làm gì?

Hơn nữa quan hệ giữa tôi và cô ta là gì, tại sao cô ta lại biết tất cả mọi chuyện của tôi, ngay cả những chuyện tôi không biết cô ấy cũng biết?

“Chị ơi, chị có muốn ngủ thêm một lát không?” Tiểu Bạch đi đôi chân trần, hai mắt trông mong nhìn tôi, đem bông gòn Chu Tiêu cho đặt trên tủ đầu giường của tôi nói: “Nếu ồn ào quá thì chị có thể dùng cái này nè.”

Tôi đưa tay kéo cậu nhóc lên giường, ném vào bên trong, cũng không quan tâm có va đập đến thâm tím hay không, đắp chăn cho cậu xong lại đem hai cục bông kia nhét vào giúp nó rồi nói: “Em ngoan ngoãn ngủ một giấc đi, không cần quan tâm những thứ khác đâu!”

“Chị ơi!” Tiểu bạch hai mắt lóe lên, mấp máy cái miệng nhỏ nhưng không nói lời nào.

Thật ra tôi chưa từng dẫn theo trẻ con, nhưng nhìn bộ dáng trông mong này của Tiểu Bạch, tôi cũng đành học theo bộ dáng trên tivi vỗ nhẹ lên vai, dỗ cậu nhóc đi ngủ.

Kết quả mới vỗ được hai cái tên này đã ngủ ngon lành, còn mấp máy môi thổi bong bóng.

“Như thế nào? Bây giờ tình thương của mẹ bắt đầu tràn đầy rồi à?” Sư thúc cười cười nhìn tôi, chớp mắt nói: “Có phải con cảm thấy mình nên có một đứa con với Trường Sinh rồi không?”

“Việc đó không phải nên tính toán cho người trước sao?” Tôi đứng dậy ngồi trên một chiếc ghế nhỏ, nhìn sư thúc nói: “Vừa rồi con mơ thấy con ở trong Âm Hà, hơn nữa con chính là quái vật thân rắn đầu người!”

Sư thúc đang nghịch điện thoại di động, sau khi nghe tôi nói như thế, thiếu chút nữa điện thoại đã trực tiếp rơi xuống đất, ông ấy trừng hai mắt thành mắt trâu nhìn tôi nói: “Con đừng có dọa ta, tuy cái người thân rắn đầu người đó ta đã thấy qua lúc được đưa từ Trường Sinh nha tử về Như Kiến, nhưng chỉ mới nhìn sơ thôi cũng đã thấy ghê rồi, nếu mà con có trở thành như vậy thì đừng có về nhà của ta nữa, trực tiếp đi tìm cái động nào đó trên núi mà ở đi, cứ mỗi tháng ta sẽ gửi cho con vài con chuột lớn!”

Thật sự không nghĩ tới ở thời điểm này mà sư thúc có tâm trạng đùa giỡn, tôi trừng mắt liếc nhìn ông ấy một cái, cảm thấy có chút tức giận, tôi đem chuyện vừa rồi nói cho ông ấy nghe.

Tên này nghe xong cũng sửng sốt, sau khi kể xong nửa ngày cũng không thấy trả lời, khiến cho tôi thật sự cho rằng mình nên đi núi Trung Pha tìm một cái động rồi ngồi đó ngây người.

Kết quả đến cuối cùng, con hàng này lại nói một câu: “Chuyện của các con thật sự ta không rõ lắm, con nói cái người có đầu rắn thân người kia có bộ dạng giống con như đúc, còn có liên quan với con, vậy con thử nói xem có phải lúc đó mẹ con sinh ba hay không?”

“Ông biến đi!” Nghe được lời này tôi liền giận sôi máu.

Cho đến bây giờ, tôi còn chưa biết rốt cuộc chuyện của Tiểu Bạch là thế nào đâu, thế mà con hàng này lại nói với tôi, lúc đó mẹ tôi sinh ba.

Hơn nữa rõ ràng là quái vật thân người đầu xà kia là quái vật ở Tàng Âm Địa, nơi chúng ta bị Viên Uy bắt sau đó đánh cho một trận, nếu không cô sẽ không nhớ rõ tất cả sự tình trước kia. Không những thế, chuyện phía sau giống như là có người nói cho cô biết.

Mà người kia rất có khả năng chính là dùng điện thoại Iphone để điều khiển thân thể yểm, cũng là người cố tình để tôi nhìn thấy yểm.

Mà hắn mới là điểm mấu chốt của tất cả sự việc……