Tôi Là Thầy Khai Quang

Chương 477: Âm khí mạnh mẽ



Sau khi nhận được sự đồng ý của tiên nữ Thanh Thủy, tôi lập tức trở mình, đè Quách Hương ở dưới thân, nâng chân của Quách Hương lên và bắt đầu vận động điên cuồng!

Quách Hương sung sướng không ngừng rên rỉ, thân thể cô ta bắt đầu run rẩy, phía dưới có dấu hiệu co rút kịch liệt...

Quách Hương bắt đầu đạt cao trào, khi chỗ đó của cô ta co rút, tôi không thể nhịn được nữa, hét lên một tiếng và bắt đầu bùng nổ...

Thứ đã phải kìm nén từ nãy đến giờ đã hoàn toàn vọt vào cơ thể Quách Hương!

Một cảm giác sung sướng không thể diễn tả xâm chiếm cơ thể và tâm trí tôi.

Cùng lúc đó, thứ mà tôi vừa bắn ra mang theo vô số dương nguyên bao bọc lấy âm khí nơi chúng tôi giao hợp rồi điên cuồng xông thẳng vào cơ thể Quách Hương...

Quách Hương và tôi đạt cao trào cùng một lúc!

Bên trong tử cung của Quách Hương bị dương nguyên của tôi chiếm giữ, ngay sau đó thì nó điên cuồng cắn nuốt âm khí và đưa toàn bộ âm khí của cô ta vào cơ thể tôi.

"Cuộc chiến không thuốc súng" này cuối cùng cũng kết thúc.

Tôi mềm nhũn ngã xuống đất, toàn thân dính đầy mồ hôi và nước lạnh, ngọn lửa trong lòng bị nước lạnh dập tắt hoàn toàn.

Âm khí nhanh chóng hòa nhập với cơ thể của tôi, tôi cảm thấy ngay lúc đó, tinh lực trong cơ thể tôi đã cao hơn trước gấp mấy lần!

Tiên nữ Thanh Thủy kích động nói: "Sơn Thành, lượng âm khí mà ngươi hút được lần này nhiều gấp mấy lần lần trước, có thể chất dương của ngươi đã bắt đầu thức tỉnh thêm một bước!"

Cảm giác mạnh mẽ này quá mãnh liệt, giống như cảm giác thần bí khi cơ thể bị linh lực rèn luyện vô số lần vậy.

Tôi hiểu rồi, Quách Hương chỉ là một người bình thường, âm khí của cô ta có hạn, chắc chắn không mạnh như vậy, Lý Giai Dao là cơ thể chất âm mà cũng không mạnh như vậy.

Thứ mà tôi vừa hút được chính là sức mạnh của thứ gì đó ở trong bụng Quách Hương!

"Lạnh quá...", Quách Hương rùng mình một cái, tôi vội vàng đổi nước lạnh thành nước nóng.

"Chúng ta lên giường nằm đi", tôi đứng dậy đỡ Quách Hương đứng lên, Quách Hương đứng không vững, cơ thể run rẩy, không có chút sức lực nào, thậm chí sắc mặt cô ta còn tái nhợt.

"Máu ... Máu ...", nước tắm dội xuống thân thể Quách Hương, trên mặt đất có máu đỏ tươi!

Quách Hương hét lên, cô ta sợ hãi đến nỗi nằm bò trong vòng tay tôi.

Tôi nhìn xuống chân của Quách Hương, phần đùi của cô ta đang chảy máu!

Tôi vô cùng sửng sốt, vội vàng tắt vòi nước tắm, tách hai chân của Quách Hương ra thì thấy phía dưới có chút máu đen tiếp tục chảy ra!

Khóe miệng Quách Hương run lên, yếu ớt nói: "Anh Sơn Thành, em rất khó chịu, cảm thấy không còn chút sức lực nào..."

"Em cảm thấy... cảm thấy như bụng mình bị moi sạch, như thể trong bụng không còn gì nữa..."

Tại sao chỗ đó của cô ta lại chảy máu?

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Không sao, Quách Hương vừa mới mất đi một lượng lớn âm khí nên mới vậy, thứ vừa rồi ngươi bắn vào cơ thể cô ta sẽ bồi bổ cho cô ta".

"Máu đen này chính là chất độc bị tống ra ngoài sau khi thứ đó của người đi vào tử cung của cô ta".

"Chắc chắn máu đen đó có liên quan đến thứ nằm trong bụng cô ta".

"Bây giờ, ngươi gọi ngay cho Mộc Dịch bảo Mộc Dịch đến kiểm tra".

"Đừng động vào dấu vết trên hiện trường và vết máu ở đây".

Nghe vậy tôi thở phào nhẹ nhõm, tôi thực sự sợ Quách Hương sẽ bị băng huyết.

Bây giờ tiên nữ Thanh Thủy không thể sử dụng sức mạnh nên không có cách nào để kiểm tra.

Tôi lấy khăn tắm, lau sạch máu trên người Quách Hương, rồi lấy khăn bọc thân thể Quách Hương lại và ôm cô ta lên giường nằm.

Quách Hương đang cực kỳ hoảng sợ, trong mắt cô ta tràn ngập vẻ sợ hãi và yếu đuối.

Tôi bước sang một bên, gọi cho Mộc Dịch, cho cô ta biết địa chỉ và bảo cô ta đến đây ngay lập tức.

Sau đó tôi lau khô người, mặc quần áo rồi ngồi ở bên giường nói chuyện với Quách Hương: "Quách Hương, tôi là bác sĩ, cô nói cho tôi biết bây giờ cô có khó chịu ở đâu không?"

Quách Hương ôm chặt chăn bông, nói: "Trống rỗng, khó chịu, mệt lả như sắp sụp đổ, em chưa bao giờ bị như vậy".

"Còn nửa tháng nữa em mới tới kỳ kinh nguyệt".

"Chắc là... Anh Sơn Thành, chắc là do anh quá khỏe, em và những người đàn ông khác cũng chưa từng bị như vậy. Có lẽ vừa rồi quá kịch liệt, thêm vào đó nước tắm lại rất lạnh nên cơ thể em mới khó chịu như vậy".

Sự việc không đơn giản như vậy.

Tôi hỏi: "Gần đây cô có thấy khó chịu ở đâu không?"

Quách Hương lắc đầu.

Tôi nói: "Chẳng lẽ nhu cầu sinh lý của cô lúc nào cũng cao như vậy sao? Tôi nghe Trần Kế Tần nói một đêm cô muốn năm sáu lần đúng không?"

Quách Hương nói: "Không, trước đây tôi không có ham muốn mạnh mẽ như vậy, nhưng tuần này, nhu cầu sinh lý đột nhiên tăng cao, ngày nào tôi cũng muốn làm chuyện đó..."

Bắt đầu từ một tuần trước sao?

"Anh Sơn Thành ...", Quách Hương nói, khuôn mặt ửng hồng: "Anh thật sự rất tuyệt vời. Vừa rồi chúng ta đã làm lâu như vậy, cảm giác quá tuyệt vời, dường như anh có thể thỏa mãn dục vọng của em ngay lập tức vậy".

"Em và Trần Kế Tần làm chuyện đó năm sáu lần một đêm, cũng không bằng làm cùng anh một lần".

"Anh Sơn Thành ... sau này em sẽ làm người phụ nữ của anh, anh nuôi em có được không?"

Từ trong mắt Quách Hương tôi có thể nhìn ra, cô ta phát sinh quan hệ với tôi dĩ nhiên là vì tiền, sau đó cô ta nói thẳng vào vấn đề muốn tôi nuôi cô ta.

Quách Hương thấy tôi không lên tiếng bèn nói: "Anh Sơn Thành, đừng lo lắng. Em ở bên anh hay ở bên Trần Kế Tần cũng không ảnh hưởng gì, em có thể phục vụ cả hai anh..."

Những lời này mà cô ta cũng có thể nói ra, thật không thể chấp nhận được.

Tôi nghiêm túc nói: "Tiền không thành vấn đề, tôi biết cô là vì tiền, bây giờ tôi hỏi gì cô đều phải thành thật trả lời, hiểu không?"

Quách Hương khẽ cười rồi gật đầu, nói: "Anh Sơn Thành, gần đây em rất thích một chiếc túi, anh mua cho em đi, sau đó anh muốn biết gì em cũng nói cho anh nghe".



"Anh muốn em làm gì em cũng sẽ làm cho anh..."

Tôi rất ghét kiểu đòi tiền này, nhưng dù sao tôi cũng đã ngủ với cô ta rồi, giờ trả tiền là lẽ đương nhiên.

Tôi lấy điện thoại ra và chuyển thẳng mười nghìn tệ cho Quách Hương, Quách Hương rất hưng phấn khi nhìn thấy dãy số trong điện thoại.

“Anh Sơn Thành, mau lên giường đi, anh có chuyện gì, ôm em rồi hỏi, em sẽ từ từ nói cho anh biết", Quách Hương ôm lấy cánh tay tôi.

Lúc này tôi không có chút hứng thú nào, sắc mặt tôi trở nên lạnh lùng: "Bây giờ đừng nói những chuyện vô bổ này, tôi đã đưa tiền cho cô rồi, bây giờ tôi muốn hỏi cô một vấn đề rất quan trọng".

"Vừa nãy cô nói trước kia nhu cầu sinh lý của cô không cao như bây giờ mà chuyện này mới bắt đầu từ một tuần trước đúng không?"

"Trước đây sau khi làm chuyện đó cô có bị chảy máu không?"

Quách Hương thấy bộ dạng nghiêm túc của tôi thì hơi ngạc nhiên: "Anh Sơn Thành, anh hỏi những chuyện này làm gì? Anh yên tâm, cơ thể em bình thường rất khỏe, em cũng không biết tại sao ban nãy lại bị chảy máu".

"Bình thường em là người ưa sạch sẽ, tuyệt đối không mắc bệnh bao giờ, những cô gái làm nghề như em đều rất cẩn thận".

"Những người trong câu lạc bộ của chúng em đều được kiểm tra sức khỏe hàng tháng để đảm bảo an toàn cho chúng em và khách hàng. Nếu chúng em bị mắc bệnh, câu lạc bộ sẽ không nhận nữa, việc hôm nay hoàn toàn là một sự cố ngoài ý muốn".

Thì ra Quách Hương sợ tôi nghĩ cô ấy bị bệnh.