Tôi nói: "Tôi không hỏi cái này, tôi đang hỏi về sức khoẻ của cô cơ. Lẽ nào cô không thấy dục vọng của mình quá cao sao? Cô không thấy những người đàn ông bình thường không thể thỏa mãn cô sao?"
Có vẻ như Quách Hương không nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, tôi không muốn nói rõ mọi chuyện trong lúc này, nên cứ từ từ mớm lời cho cô ta.
“Em biết chứ”, Quách Hương nói: “Công việc kinh doanh gần đây tương đối tốt. Những ngày gần đây, rất nhiều chị em của em có ham muốn mãnh liệt, tiếp rất nhiều khách trong một đêm, có một chị còn nhận mười hai khách trong một đêm”.
"Đây chẳng phải là thủ đoạn tiếp thị của câu lạc bộ sao. Chắc chắn vào buổi tối, trong cốc rượu và đồ ăn đêm của bọn em đã bị bỏ thuốc, cũng là để làm hài lòng các khách hàng".
"Bọn em làm ngành này cũng chẳng có gì quá ngạc nhiên".
"Mấy ngày nay em vẫn ham muốn nhiều lắm. Tối hôm qua làm mấy lần, hôm nay vẫn muốn. Có lẽ do làm nhiều quá, hoặc do thuốc mạnh quá, bên dưới mới ra cả máu".
Câu lạc bộ bỏ thuốc những người phụ nữ này?
Sau vụ việc của Vương Hải Ba lần trước, tôi đã nói với ông Hướng rằng sau này không thể ép buộc những phụ nữ vô tội khác làm việc trong câu lạc bộ, và câu lạc bộ tuyệt đối sẽ không bỏ thuốc họ.
Chuyện này không hề đơn giản chút nào, tôi nói: "Có phải các chị em của cô và rất nhiều phụ nữ trong câu lạc bộ cách đây một tuần cũng xảy ra tình trạng này?"
“Đúng thế”, Quách Hương nói: “Có một số người phụ nữ đang ở trong tình trạng này, một số thì không. Anh Sơn Thành, đừng lo lắng, sức khoẻ của em thực sự rất tốt”.
“Việc bỏ thuốc, cô có chắc chắn không?”, tôi tiếp tục hỏi.
"Chắc chắn cái này là để làm gì? Lẽ nào đi hỏi người phụ trách của câu lạc bộ chắc? Tự mình gây rắc rối cho mình à?", Quách Hương nói: "Bọn em làm ngành này cũng chỉ là để ứng phó với đám đàn ông, để đám đàn ông đó giải quyết càng nhanh càng tốt, còn không phải vì tiền, vì một cuộc sống tốt hơn sao".
“Có nhiều khi, tên đàn ông nào đối với bọn em cũng như nhau, nhưng khi gặp một số lão vừa già vừa xấu, lúc ấy bọn em cũng tự uống thuốc hoặc uống cho say, sau khi có ham muốn thì cảm giác chán nản, buồn nôn này liền biến mất".
Tôi tiếp tục hỏi: "Có phải chuyện này mới xảy ra một tuần trước không?"
“Đúng thế”, Quách Hương thấy tôi nghiêm túc hỏi, cũng không giấu diếm: “Từ… từ một tuần trước, khi quan hệ với một khách, ham muốn của em đột nhiên rất mãnh liệt. Sau đêm hôm qua, khách đã thoả mãn nhưng em thì chưa, em liền quấn lấy ông ta rồi làm thêm hai lần nữa".
"Khách đã quá tuổi, làm hai lần xong không tài nào tiếp tục được nữa, nhưng em vẫn cảm thấy rất khó chịu".
"Vì vậy, em đi tìm thêm hai khách nữa, trong một đêm làm rất nhiều lần, lúc ấy dục vọng của em mới dần được thoả mãn".
"Nhiều chị em ở với em, gần đây có ham muốn rất mãnh liệt. Họ lúc nào cũng cảm thấy trống rỗng, cô đơn và cần đàn ông".
Chuyện này rốt cuộc cũng có chút manh mối.
Từ một tuần trước, những người phụ nữ này đã xảy ra chuyện!
Tôi đột nhiên nhớ ra, cũng là một tuần trước, tại sinh nhật của Âu Dương Tiểu Nhiễm, chủ tịch Lữ và Âu Dương Bác đã bàn bạc và quyết định hợp tác một dự án nào đó. Mộc Dịch theo dõi Lý Dật Phi, từ điện thoại có thể nghe thấy thông tin đêm đó bắt đầu hành động.
Đều là một tuần trước, cùng một thời điểm!
Sát khí của tòa nhà, những người phụ nữ trong câu lạc bộ đều xảy ra chuyện, hai chuyện này...
Có mối liên hệ nào không?
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Ngươi phán đoán đúng đấy. Thời điểm xảy ra hai chuyện này quá trùng hợp, chắc chắn có liên quan tới nhau".
"Trong bụng Quách Hương có vật bí ẩn nào đó. Thứ này chắc chắn phải cần nam nữ lên giường, hút dương khí của đàn ông, biến thành âm nguyên, cũng chính là âm khí".
"Quách Hương nói rằng nhiều phụ nữ trong câu lạc bộ gần đây có ham muốn mạnh mẽ, chắc chắn có ai đó đang đứng ở phía sau mọi chuyện, lên âm mưu!"
"Mà vật trong bụng những người phụ nữ này cần có dương khí!"
"Nói cách khác, người đứng sau lợi dụng những người phụ nữ này để nuôi dưỡng vật tà ác trong bụng!"
Lời phán đoán của tiên nữ Thanh Thuỷ làm tôi rất sợ hãi: "Trong bụng? Nuôi vật tà ác?"
“Đúng vậy”, tiên nữ Thanh Thuỷ nói: “Thuật song tu mà ta đã dạy cho ngươi cũng là một tà thuật rất mạnh, tương tự như cách vật trong bụng những phụ nữ này nuốt chửng sức mạnh”.
"Chúng ta bắt buộc phải tìm ra nguồn gốc, nhiều phụ nữ đã xảy ra chuyện, họ chắc chắn không biết rằng cơ thể của họ đã bị động chạm".
"Nhưng cho dù trong bụng những người phụ nữ này có thứ gì, nó cũng có ích lợi rất lớn đối với ngươi. Có được sức mạnh của những thứ này, ngươi có thể nhanh chóng tu luyện, thậm chí có thể đột phá mấy tầng".
Tôi vô cùng sửng sốt: "Sức mạnh của những thứ này có uy lực lớn như vậy sao?"
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Vật trong bụng phụ nữ chưa phát triển, chưa hình thành, nếu hình thành rồi thì càng mạnh".
"Tà thuật vốn là một thứ rất mạnh, đương nhiên, cũng là một thứ rất nguy hiểm".
"Những gì ngươi phải làm bây giờ là một cuộc điều tra bí mật. Đầu tiên, chúng ta sẽ điều tra rõ ràng chuyện này, sau đó chúng ta mới lấy sức mạnh của những người phụ nữ này".
Không thể lấy thêm tin tức nào từ Quách Hương nữa.
Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng chuông cửa, Mộc Dịch tới rồi.
Sau khi Mộc Dịch bước vào, cô ta nhìn thấy Quách Hương đang nằm trên giường liền nhìn tôi với vẻ mặt kỳ lạ.
Cô ta đã hiểu, tôi và Quách Hương đã xảy ra quan hệ.
Tôi trực tiếp kéo Mộc Dịch vào phòng tắm, đóng cửa lại.
Mộc Dịch nhìn thấy vết máu trên mặt đất, nói: "Sơn Thành, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Có phải anh đã ngủ với Quách Hương rồi không?"
“Ừ”, tôi gật đầu: “Tôi không còn cách nào khác, đành phải ngủ với cô ta”.
“Đàn ông đúng là chả có gì tốt đẹp cả!”, Mộc Dịch tối sầm mặt lại, tức giận vô cùng: “Người phụ nữ của Trần Kế Tần mà anh cũng ngủ? Trương Sơn Thành, sao anh lại là người thế này chứ?”
"Cô nghe tôi giải thích đã...", tôi đành phải giải thích.
Tôi nghi ngờ Quách Hương có vấn đề, nên mới điều tra thông qua việc xảy ra quan hệ với Quách Hương, kết quả, đúng là có vấn đề thật, qua điều tra tôi phát hiện trong bụng Quách Hương có vật gì đó rất lạ.
Mộc Dịch nghe xong, ánh mắt càng thêm quái dị, sắc mặt cô ta tái nhợt, cũng không hỏi nhiều, mà chỉ kiểm tra vết máu trên mặt đất.
Mộc Dịch kiểm tra một lúc, lấy bùa, tiếp tục kiểm tra những thứ khác.
Sau đó, Mộc Dịch nói: "Âm khí trong đống máu này có chút nặng, tôi chỉ có thể tra ra thế này thôi. Tôi sẽ thu thập số máu này để cho người trong bộ phận chúng tôi kiểm tra".
Mộc Dịch lấy ra một chai sứ, thu thập một ít máu, cũng không thẩm vấn Quách Hương mà ra về.
Tôi tiễn Mộc Dịch tới cửa, Mộc Dịch đột nhiên xoay người, nói: "Trương Sơn Thành, sau này anh tránh xa tôi ra. Ngoại trừ công việc và các vụ án, anh đừng có tìm tôi!"
Nói xong, Mộc Dịch sải bước rời đi.
Tôi hiểu trong suy nghĩ của Mộc Dịch, tôi chắc chắn là một tên khốn nạn. Trước đây, Mộc Dịch biết tôi giấu Lâm Ngọc Lam ở với những người phụ nữ khác, Mộc Dịch đã cho tôi một bài học, cô ta bảo tôi phải đối xử tốt với Lâm Ngọc Lam.
Bây giờ, Mộc Dịch đã bắt gặp tôi xảy ra quan hệ với người phụ nữ khác ngay tại trận, là một phụ nữ phong trần, lại còn là người phụ nữ của Trần Kế Tần.
Hình ảnh của tôi đã hoàn toàn sụp đổ trong lòng Mộc Dịch, Mộc Dịch không muốn làm bạn với tôi nữa.
Tôi biết dù tôi có giải thích thế nào cũng vô dụng, đây đều là sự thật.