Tôi Là Thầy Khai Quang

Chương 487: Bị ép hợp tác



Lời ngoài truyện: Hai ngày cuối tuần số chương sẽ ít hơn mọi ngày một chút, sang tuần mới sẽ khôi phục lại tốc độ đăng cũ mọi người nhé.

----

Trời ơi, một món quà rất lớn! Chủ tịch Lữ và Âu Dương Bác còn có mối quan hệ này!

Âu Dương Bác nói tiếp: "Với sự giúp đỡ của chủ tịch Lữ, công việc kinh doanh của tôi ngày càng lớn mạnh. Chủ tịch Lữ luôn có cách giúp tôi giải quyết đối thủ và kẻ thù của tôi".

"Sau đó, chủ tịch Lữ có việc nhờ vợ tôi giúp, đã là chuyện mười hai năm trước rồi, là một số chuyện không hay. Vợ tôi cứ giấu tôi đi giúp chủ tịch Lữ, tôi càng không ngờ là..."

"Vợ của tôi... đã ở bên con trai của chủ tịch Lữ... Hai người họ đã ở bên nhau rất nhiều năm!"

"Hóa ra hai người họ... từ khi còn đi học đã yêu nhau, nhưng sau này lại chia tay nhau. Lần đầu tiên công ty tôi xảy ra chuyện, vợ tôi đã đi cầu xin con trai chủ tịch Lữ. Hai người nối lại tình xưa, cái giá phải trả để được giúp đỡ là vợ tôi phải trở thành người tình của con trai chủ tịch Lữ... "

Trời ơi, vợ của Âu Dương Bác và con trai của chủ tịch Lữ yêu nhau, họ đã cắm sừng Âu Dương Bác!

Khi nói lời này, sắc mặt của Âu Dương Bác rất đáng sợ: "Đến khi tôi phát hiện bọn họ ở cùng nhau, đã quá muộn rồi".

"Việc vợ tôi đồng ý làm cho chủ tịch Lữ cũng giống như việc ngày hôm nay, chính là lợi dụng một số cô gái, nuôi một số thứ trong bụng, đợi mười bảy ngày sau mới lấy thứ đó ra".

"Vợ tôi đã giấu tôi làm tất cả những chuyện này, xong xuôi mọi chuyện tôi mới biết".

"Sau này... tôi ly hôn với vợ, Tiểu Nhiễm đi theo tôi, còn vợ tôi đi ra nước ngoài mãi không về, cũng không có tin tức nào cả".

Sự việc vô cùng phức tạp.

Âu Dương Bác hít sâu một hơi rồi nói tiếp: "Với tất cả những gì tôi có bây giờ, tôi có thể trở thành người giàu nhất, đều là nhờ chủ tịch Lữ ban cho. Chuyện xảy ra năm đó, tôi cũng không thể trở mặt với con trai chủ tịch Lữ được, tôi chỉ có thể coi như mình không biết gì".

"Sau khi ly hôn, tôi và chủ tịch Lữ đã nhiều năm không liên lạc".

"Sáu tháng trước, cấp dưới của chủ tịch Lữ đột nhiên tìm tới, nói rằng ông ta phải làm một việc, giống như việc của mười hai năm trước. Tôi đã từ chối."

"Ba tháng trước, chủ tịch Lữ đích thân đến gặp tôi và nói chuyện với tôi về vấn đề này. Tôi vẫn từ chối, nhưng ông ta thậm chí còn đe dọa tôi. Nếu tôi không hợp tác với ông ta, ông ta sẽ gây cản trở tập đoàn Long Đằng thông qua các mối quan hệ, thậm chí hủy hoại mọi thứ của tôi".

"Ông ta có thể khiến tôi trở thành người giàu nhất, cũng có thể khiến tôi mất hết tất cả".

"Ông ta cho tôi thời gian để suy nghĩ về vấn đề này, nói rằng ngày sinh nhật của Tiểu Nhiễm là hạn chót".

Bây giờ, mọi chuyện dần trở nên rõ ràng.

"Vậy... Chú...", tôi nói: "Chú luôn nhắc tôi, sinh nhật của Tiểu Nhiễm, tôi nhất định phải đến, có phải là do chú sợ chủ tịch Lữ đến không, đến lúc đó để tôi ngăn chủ tịch Lữ sao? Để tôi trấn áp ông ta?"

"Đúng vậy", Âu Dương Bác gật đầu: "Tôi vốn sắp xếp như vậy. Tôi biết Sơn Thành cậu có năng lực mà người thường không có được, thực lực của cậu chắc chắn có thể khiến cho chủ tịch Lữ phải khiếp sợ".

"Nhưng đáng tiếc... Vào đêm sinh nhật của Tiểu Nhiễm, tôi và chủ tịch Lữ đang nói chuyện trong phòng. Bạn của chủ tịch Lữ là Trần Quân cũng có sức mạnh vượt xa người thường. Ông ta đã bóp ly rượu vỡ thành bột trước mặt tôi!"

"Còn nữa, thực lực của chủ tịch Lữ còn đáng sợ hơn. Trong tay ông ta có một sức mạnh kỳ diệu, một sức mạnh có thể giết người một cách vô hình!"

"Lúc đó, trong lòng tôi tràn đầy sợ hãi, tôi mới biết được chủ tịch Lữ cũng giống như Sơn Thành cậu, đều không phải người thường, đều sở hữu sức mạnh cường đại".

"Nếu tôi không hợp tác, nếu tôi không nhân nhượng, ông ta sẽ giết tôi, Tiểu Nhiễm và tất cả những vị khách có mặt!"

"Tôi đã suy nghĩ đến sức mạnh của Sơn Thành cậu, cậu không phải là đối thủ của chủ tịch Lữ. Hơn nữa, đằng sau chủ tịch Lữ có lẽ còn có sức mạnh mạnh hơn thế. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài thỏa hiệp..."

"Sau khi tôi đồng ý hợp tác với chủ tịch Lữ, chủ tịch Lữ nói với tôi rằng Lư Thần Dương, cũng như tất cả những kẻ thù của tôi, ông ta sẽ giúp tôi xóa sổ họ, tới lúc đó, tôi sẽ có mọi thứ mình muốn".

Sự việc này quá phức tạp, Âu Dương Bác không muốn đồng ý, không muốn hợp tác với chủ tịch Lữ, nhưng dưới sự đe dọa của họ, ông ấy cũng chấp nhận hợp tác.

Âu Dương Bác không nói cho tôi hay nói cho người khác những chuyện này, ông ấy cũng lo lắng sau khi người khác biết, chủ tịch Lữ sẽ đối phó với những người biết sự thật. Truyện thuộc sở hữu của Perfect Planet, được đăng tải trên ReadMe/FindNovel, mọi hành vi vi phạm bản quyền sẽ bị truy cứu theo pháp luật.

Tôi điều tra chuyện này là vì lo lắng cho Âu Dương Bác, Âu Dương Bác không nói cho tôi biết vì sợ tôi gặp nguy hiểm, chúng tôi đều nghĩ cho nhau.

Bây giờ Âu Dương Bác nói với tôi bởi vì tôi đã phát hiện ra, tôi đã biết đám người chủ tịch Lữ lợi dụng hơn một trăm cô gái để làm việc ác.

Tôi hít một hơi thật sâu, sắp xếp lại suy nghĩ của mình và nói: "Chú Âu Dương, chủ tịch Lữ đã làm điều tương tự cách đây mười hai năm. Sau đó, chú Âu Dương, chú nói với cháu rằng đám người chủ tịch Lữ đã lợi dụng những cô gái này, kết quả cuối cùng ra sao? Những cô gái đó còn sống hay đã chết, mục tiêu cuối cùng của họ là gì? "

Âu Dương Bác giải thích: "Mười hai năm trước, sau khi tôi biết được những chuyện này thì mọi việc đã kết thúc".

"Kể từ khi chủ tịch Lữ tặng cho tôi tòa nhà Long Đằng, chủ tịch Lữ đã thành lập bộ phận nghiên cứu khoa học trong công ty để phát triển một loại vắc-xin cho ông ta. Loại vắc-xin này đã được chế tạo thành công cách đây mười hai năm".

"Sau này tôi mới biết được vắc-xin đó không phải là vắc-xin thật. Đó là một sức mạnh bí ẩn do chủ tịch Lữ thu được. Ông ta đã gửi những vắc-xin này đến bệnh viện và nhờ các bác sĩ trong bệnh viện giúp đỡ. Các cô gái trong câu lạc bộ được tiêm vắc-xin vào cơ thể họ trong quá trình khám sức khoẻ".

"Nửa tháng sau khi những cô gái trong câu lạc bộ đi tiêm phòng, những cô gái này đã bị một vị khách bí ẩn bỏ tiền ra đưa đi. Theo tin tức mà tôi nhận được, những cô gái này đều đã uống rượu và bất tỉnh, đến khi tỉnh dậy, họ đã ở trong phòng khách sạn, sức khoẻ rất yếu, đều phải nhập viện để phục hồi sức khỏe ”.

"Sau khi sự việc kết thúc, các bệnh viện, câu lạc bộ, những người liên quan đến những việc này về cơ bản đều biến mất một cách bí ẩn, hay nói cách khác là bị chủ tịch Lữ ám sát".



Tiên nữ Thanh Thuỷ nói rằng bào thai quỷ có thể được sinh ra trong vòng mười tám ngày, và chúng quả nhiên đã lấy đi sức mạnh bí ẩn từ bụng các cô gái trước khi bào thai quỷ được sinh ra.

Tôi nói: "Vậy chú Âu Dương, họ nuôi sức mạnh này, chú cũng không biết nó để làm gì sao?"

Âu Dương Bác lắc đầu: "Tôi không biết. Sau sự việc này, chủ tịch Lữ và người của ông ta đều rời đi".

Tôi lại hỏi: "Tất cả những cô gái được tiêm vắc-xin đều còn sống chứ?"

Âu Dương Bác nói: "Lần trước có một trăm hai mươi hai cô gái được tiêm vắc-xin. Sau đó, hơn bốn mươi cô gái đã mất tích, hay nói cách khác là những cô gái này đều đã chết".

Một phần ba số người chết chắc chắn là do bào thai quỷ trong bụng đã chống lại khi lấy sức mạnh trong bụng, khiến cô gái đó chết.

Tôi tiếp tục hỏi: "Vậy toà nhà Long Đằng bị bố trí trận pháp tà ác, hấp thụ vận may, để làm gì chứ?”

Âu Dương Bác tỏ vẻ bối rối, ông ấy nói rằng ông ấy không biết chuyện này.

Chuyện xảy ra mười hai năm trước cũng là khi mọi chuyện xong xuôi, Âu Dương Bác mới biết. Sau này cảnh sát cũng điều tra, Âu Dương Bác không nói gì cả, tìm không ra manh mối.

Vụ án này rất lớn, câu lạc bộ đóng cửa, ông chủ của câu lạc bộ biết sự thật đã biến mất.

Âu Dương Bác chỉ biết được chừng ấy, chủ tịch Lữ cũng sẽ không nói cho Âu Dương Bác biết mục đích thực sự của họ.