Tôi Là Thầy Khai Quang

Chương 488: Cuộc nói chuyện bí mật



Vẻ mặt của tôi trở nên nghiêm nghị: "Chú Âu Dương, chúng ta phải dừng tất cả chuyện này lại, bây giờ vẫn còn kịp".

"Những cô gái trong câu lạc bộ đều vô tội, không thể để họ chết vô ích được, không thể để họ trở thành công cụ của chủ tịch Lữ".

"Hơn nữa, mười hai năm trước, tất cả những người biết sự thật chuyện này đều chết. Chỉ có chú còn sống. Lúc đó, vợ chồng chú vẫn chưa ly hôn, chắc chắn là ông ta nể mặt vợ chú nên mới tha cho chú".

"Nhưng tình hình bây giờ đã khác. Chú và vợ đã ly hôn, không liên quan gì đến chú nữa. Tôi lo rằng chủ tịch Lữ sẽ giết chú sau khi hoàn thành kế hoạch này".

Âu Dương Bác nghe vậy vẻ mặt có chút đáng sợ: "Sơn Thành, lời cậu nói rất đúng. Hồi đó tôi không chết, quả thật có liên quan đến vợ tôi. Chính nhờ vợ tôi mà tôi mới sống sót".

"Nhưng bây giờ tôi không còn lựa chọn nào khác, chủ tịch Lữ còn nói chỉ cần tôi ngoan ngoãn hợp tác và cùng hội cùng thuyền với ông ta, ông ta sẽ không bao giờ động đến tôi".

“Chủ tịch Lữ cũng cam đoan với tôi rằng, chuyện lần trước đã có hơn bốn mươi cô gái chết vì vắc-xin chưa hoàn thiện. Lần này, vắc-xin của ông ta do công ty của họ nghiên cứu chế tạo đã có bước đột phá rất lớn, sẽ không có ai chết cả ”.

"Tôi không có bất cứ năng lực nào chống lại chủ tịch Lữ, tôi cũng không dám. Tôi lo nhất là họ sẽ hại Tiểu Nhiễm và những người xung quanh tôi".

Lời chủ tịch Lữ nói chắc chắn không thể tin được, chuyện như vậy không thể không có người chết.

Tôi nói: "Trong khoảng thời gian mười tám ngày đã có hơn một trăm cô gái. Chủ tịch Lữ giàu có như thế, nếu không làm chết người thì chủ tịch Lữ hoàn toàn có thể tự mình xuất hiện để tìm hơn một trăm cô gái. Chỉ cần đưa thật nhiều tiền, tôi tin những cô gái đó đều tình nguyện, cho mỗi người mấy chục nghìn tệ họ đều sẽ đồng ý, cũng đâu có chuyện gì xảy ra”.

"Chính vì sẽ xảy ra chuyện nên chủ tịch Lữ mới không dám tự mình làm, mà tìm một người chết thay. Cho dù có chuyện gì, chú Âu Dương, chú và ông Hướng, anh Đao đều sẽ hứng thay cho ông ta".

"Những chuyện này chắc chắn do họ sắp xếp".

“Lời của chủ tịch Lữ không thể tin được".

Âu Dương Bác bất lực nói: "Tôi cũng có nghi vấn như thế. Chủ tịch Lữ giàu có như vậy, tôi nói thật, bí mật tìm hơn một trăm cô gái, có thể lén đưa họ ra nước ngoài, bí mật giết mấy chục người, với nguồn tài lực của ông ta hoàn toàn có thể trấn áp chuyện đó xuống".

"Nhưng ông ta lại tìm tới tôi, chủ tịch Lữ trả lời rằng nhờ tôi thuận tiện hơn, vả lại hồi trước cũng từng làm rồi".

"Vì vấn đề này tôi cũng đã suy nghĩ mãi, nhưng cũng chẳng nghĩ ra".

Âu Dương Bác nói đúng, tài sản của chủ tịch Lữ phải gấp mấy lần Âu Dương Bác, nếu dùng tiền để giải quyết thì tìm một ngọn núi xa, tìm một trăm cô gái, giải quyết dễ dàng, cũng không cần ra nước ngoài.

Tiên nữ Thanh Thuỷ lúc này mới nói: "Hẳn là liên quan đến vận may của toà nhà Long Đằng".

Tôi hỏi: "Liên quan gì thế?"

Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Trước khi bào thai quỷ được sinh ra, chắc chắn phải có một bí pháp vô cùng đặc biệt mới có thể lấy thứ trong bụng ra mà không bị tổn thương".

"Trước đây ta cũng đã nói với ngươi rồi, mẹ và thai nhi đã hòa làm một. Chỉ khi đến thời điểm mới có thể sinh ra, nếu cưỡng ép lôi ra ngoài sẽ phá hủy sức mạnh, khiến mẹ và thai nhi cùng chết".

"Loại bí pháp này chắc chắn cực kỳ mạnh mẽ, điều kiện thi triển nó cũng vô cùng khắc nghiệt. Tòa nhà Long Đằng là nơi ngũ vận tụ tập. Ta đoán, bí pháp của họ phải liên quan đến vận may của tòa nhà Long Đằng".

"Hoặc là... họ hút vận may của toà nhà Long Đằng chính là để thi triển bí pháp".

"Ngoài ra, thi triển bí pháp cũng cần có một địa điểm đặc biệt. Địa điểm đó... chính là tòa nhà Long Đằng - nơi hội tụ ngũ vận!"

"Họ phải tìm một nơi vận khí thịnh vượng, hơn nữa phải được bố trí trước để lấy đi sức mạnh từ trong bụng của các cô gái!"

"Như vậy, các chỗ khác đều không được!"

Tòa nhà Long Đằng? Phân tích của tiên nữ Thanh Thuỷ quá lợi hại rồi, cuối cùng cô ấy đã kết nối hai chuyện tưởng như không liên quan lại với nhau.

Tôi vội vàng hỏi Âu Dương Bác, Âu Dương Bác nói: "Lần trước, những cô gái đó bị mấy vị khách đưa đi từ mười lăm đến mười tám ngày. Còn bọn họ bị đưa đi đâu tôi cũng không biết, mãi về sau tôi mới biết".

"Nói tóm lại, sau khi các cô gái tỉnh lại đều ở trong một khách sạn lớn, sau đó mới đưa tới bệnh viện".

“Lúc đó, camera giám sát khách sạn nơi các cô gái đó ở đều bị hỏng, không có cách nào kiểm tra được”.

"Chắc chắn họ đã từng bước sắp xếp những chuyện này, rồi làm mọi thứ một cách liền mạch, không sơ hở".

"Hơn nữa, những cô gái đó đều đã được cho tiền nên cũng không điều tra chuyện này. Sau đó, cảnh sát bắt đầu điều tra vụ việc khi hơn bốn mươi cô gái biến mất".

Tôi tiếp tục hỏi: "Có căn phòng bí mật nào trong toà nhà Long Đằng không? Có lối đi bí mật nào không?"

Âu Dương Bác nói: "Ban nãy tôi đã nói rồi, chủ tịch Lữ đích thân phụ trách giám sát xây dựng toà nhà Long Đằng. Ông ta tặng cho tôi sau khi hoàn thành việc xây dựng. Tôi chưa nhìn thấy bản vẽ của tòa nhà Long Đằng Tuy nhiên, toà nhà Long Đằng không có phòng bí mật và cửa bí mật nào cả".

"Toà nhà Long Đằng ngày nào cũng có người làm việc. Cách bài trí của mỗi tầng về cơ bản là giống nhau. Phòng nào cũng được sử dụng, không có phòng bí mật nào khác. Lúc trước, tôi đã cải tạo toà nhà này hai lần, các tầng đều đã được sửa và trang trí lại, chắc chắn sẽ không xuất hiện phòng bí mật nào cả".

"Tôi có thể chắc chắn về điều này".

Tiên nữ Thanh Thuỷ lại nói: "Cho dù có phòng bí mật, Âu Dương Bác cũng không tìm được. Người tu luyện có thể bày trận và làm mắt người thường không thể thấy được bằng bí pháp".

"Toà nhà Long Đằng được hoàn thành bởi đích thân chủ tịch Lữ giám sát. Có vẻ như chủ tịch Lữ đã lên kế hoạch mọi thứ ngay từ đầu vào nhiều năm trước".

Mọi chuyện càng ngày càng có nhiều bí ẩn!

Tìm công nhân xây dựng hay bản vẽ công trình năm đó rất không khả thi, đã nhiều năm trôi qua, hơn nữa do chính chủ tịch Lữ sắp xếp mọi việc ở đây nên có lẽ ông ta đã loại bỏ tất cả những ai biết bí mật của ông ta.



Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Nơi làm chuyện xấu chắc chắn phải rất bí mật. Nếu ở tầng cao thì vô cùng bất tiện, lâu ngày lại dễ bị lộ vì là nơi có nhiều người".

"Ta nghi ngờ nó có thể ở dưới tầng hầm".

"Hơn nữa, tà thuật sẽ dễ bày trận nhất ở những nơi bẩn thỉu, ô uế, tồn tại lâu dài, nếu ở dưới lòng đất sẽ vô cùng tăm tối, là nơi tốt nhất để tu luyện tà thuật và nuôi những thứ tà ác".

"Ngũ vận ở trên, ngũ sát ở dưới!"

"Tòa nhà Long Đằng chỗ nào cũng có camera giám sát, có rất ít điểm mù. Vì vậy, nơi chúng ta tìm kiếm phải ở trong điểm mù, nơi bẩn thỉu, ta chắc đến chín mươi phần trăm là ở dưới tầng hầm, một nơi cực kỳ bí mật".

Điểm mù, nơi bẩn thỉu? Tầng hầm?

Ba từ hiện ra ngay lập tức trong đầu tôi: Nhà vệ sinh!

Nhà vệ sinh không được đặt camera giám sát, dù là ở đâu, tất cả các nhà vệ sinh đều không được đặt camera giám sát, không thể nào lắp đặt hệ thống giám sát trong nhà vệ sinh.

Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: "Đúng vậy, nơi chúng ta cần tìm là nhà vệ sinh ở tầng một".

"Sáng mai sau khi tan làm, đi khảo sát trước xem".