Tôi Là Thầy Khai Quang

Chương 492: Bí mật chuyển đi



"Haha, cặn bã à? Ác ma à? Táng tận lương tâm à?", đối phương cười chế nhạo: "Trương Sơn Thành, mày cũng đã biết cái gì đang ở trong bụng mấy người phụ nữ kia rồi, nó đã hợp làm một với cơ thể người mẹ, ngoại trừ bí pháp của người chế tạo của chúng ta ra thì không ai có thể loại bỏ chúng được”.

"Thế nhưng mày lại có thể loại bỏ nó một cách an toàn, thân thể Quách Hương không có bất kỳ di chứng gì".

"Điều này cho thấy mày đã tu luyện một tà thuật mạnh mẽ nào đó, chắc chắn đó là một công pháp cực kỳ gian ác, có điểm tương tự với bí pháp của bọn tao".

"Trương Sơn Thành, mày nghĩ mày là người tốt à? Mày cũng là đồ cặn bã, đồ ác quỷ thôi!"

Bên kia đã cúp máy.

Chết tiệt!

Tôi vô cùng tức giận.

Bọn chúng thật sự đã giết chết Quách Hương!

Tôi phải lập tức đưa ra phương án đối phó để giải quyết tình hình trước mắt.

Đối phương cũng rất sốt ruột, chỉ còn năm ngày cuối cùng là kế hoạch của bọn họ thành công nên bọn họ không muốn để xảy ra vấn đề gì.

Tôi muốn bảo vệ người phụ nữ của mình, bảo vệ những người xung quanh tôi.

Tôi phải nghĩ ra một cách để thay đổi cục diện này, giải quyết triệt để vấn đề ngay lập tức.

Vì điều tra trong âm thầm không còn tác dụng nữa, làm vậy chỉ càng ép kẻ địch giết người mà thôi.

Tôi bắt đầu vắt óc suy nghĩ, và tôi nghĩ ra một cách bèn nói: "Hay là ... Chúng ta bí mật di chuyển tất cả những người phụ nữ đó đi?"

“Chuyển tất cả đi sao?”, tiên nữ Thanh Thủy nói: “Ý của ngươi là chuyển hết bọn họ đi nơi khác. Kẻ địch sẽ không tìm được những người phụ nữ này chắc chắn sẽ nóng lòng như lửa đốt, để lỡ thời gian thì bọn họ sẽ không có gì cả".

"Sau đó chúng ta sẽ dùng việc này để uy hiếp đối phương, bắt bọn họ nói ra cách cứu những người phụ nữ này đúng không?"

"Ừ", tôi nói: "Đúng là như vậy".

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "E rằng không được. Nếu bọn họ không còn cách nào, chỉ có cách là dùng bí pháp của bọn họ để lấy bào thai quỷ ra thì sao?"

Tôi nghiến răng, nói: "Nếu bọn họ không có cách nào khác, tôi sẽ ngủ với những người phụ nữ đó... hiện tại còn có một trăm linh bảy người, tôi sẽ lần lượt ngủ với bọn họ, cứu tất cả bọn họ!"

Tôi phải thử dù bằng bất cứ giá nào!

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Lấy đi hơn trăm người cùng một lúc, mục tiêu này quá lớn. Hơn nữa, chắc chắn có người của kẻ địch còn đang theo dõi những người phụ nữ này".

"Ngươi hoàn toàn không thể làm được như vậy".

"Còn nữa, ngươi định đưa những người phụ nữ kia đi đâu?"

Tôi cười, nói: "Tại sao phải lén lút đưa những người phụ nữ đó đi chỗ khác chứ?"

"Chúng ta có thể công khai đưa những người phụ nữ đó đi, thậm chí đưa cả những người chưa được tiêm vắc-xin kia đi cùng luôn".

"Công khai đưa họ đi sao?", tiên nữ Thanh Thủy bừng tỉnh: "Ý ngươi là, chúng ta sẽ mượn người phía cảnh sát tới bắt những người phụ nữ đó đi vì lý do giải tán các khu tụ tập ăn chơi tệ nạn?"

“Đúng vậy", tôi nói: “Lát nữa tôi sẽ tìm Mộc Dịch rồi bảo cô ta đi tìm Cục trưởng Quách - Cục trưởng Cục cảnh sát thành phố. Tối nay, họ sẽ mở một cuộc càn quét tệ nạn rồi đưa tất cả những người phụ nữ đó đi".

"Những bào thai quỷ trong người của những người phụ nữ này mỗi ngày cần rất nhiều dương khí, hơn nữa ban đêm chắc chắn họ đều đang đi làm, cho dù có con cá lọt lưới thì sáng mai cũng sẽ bị bắt hết".

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Nhiều phụ nữ như vậy thì ngươi định dấu họ ở đâu? Chẳng lẽ ngươi thật sự định nhốt trong đồn cảnh sát?"

"Ngươi phải biết rằng những phụ nữ này nhiều nhất là bị phạt tiền và sẽ được thả khi kết thúc bốn mươi tám giờ tạm giam".

Tôi nói: "Tôi biết một nơi, đảm bảo chủ tịch Lữ cùng những người khác tìm không ra, cũng không dám tới đó".

“Ở đâu?”, tiên nữ Thanh Thủy hỏi tôi.

Tôi cười nói: "Tất nhiên là nơi cô tu luyện rồi".

"Đến lúc đó, tôi sẽ đưa những người phụ nữ đó xuống vách núi và trốn ở nơi mà cô đang tu luyện. Chủ tịch Lữ và những người khác không thể xuống vách đá được, cho dù bọn họ có xuống được cũng sẽ có bẫy và đầm lầy khắp nơi, cộng thêm sức mạnh của Thụ Yêu ngàn năm, đối phó với bọn họ dễ như trở bàn tay".

"Chúng ta sẽ tích trữ đủ lương thực ở đó, sau đó thương lượng với chủ tịch Lữ, nếu ông ta có cách cứu những người phụ nữ này thì là tốt nhất. Nhưng nếu không còn cách nào, tôi sẽ ngủ với những người phụ nữ này và bảo Mộc Dịch tìm người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí xử lý đám người kia".

Tiên nữ Thanh Thủy đồng ý với kế hoạch của tôi: "Như vậy thì chúng ta không cần phải bận tâm về chuyện tòa cao ốc Long Đằng nữa rồi".

"Ừ", tôi nói: "Kế hoạch lần này, tôi sẽ đưa tất cả bạn bè và người phụ nữ của tôi đi cùng, không để lại bất cứ sơ hở nào để kẻ địch lợi dụng uy hiếp".

"Chúng ta phải tóm gọn một mẻ chủ tịch Lữ và những người khác ngay lập tức!"

Tiên nữ Thanh Thủy rất ủng hộ kế hoạch của tôi, trước mắt thì đây cũng là kế hoạch tốt nhất rồi, chúng tôi không còn nhiều thời gian nữa.

Nhưng chúng tôi phải tiến hành kế hoạch một cách hết sức thận trọng.

Việc thông báo cho cảnh sát về các hoạt động chống khiêu dâm và bất hợp pháp ở câu lạc bộ phải được giữ bí mật nghiêm ngặt và phải tập kích bất ngờ, khống chế toàn bộ người ở câu lạc bộ sau đó bí mật đưa những người phụ nữ đi.

Nhất định phải khiến đối phương trở tay không kịp.

Tôi sẽ giao việc này cho Mộc Dịch. Tôi sẽ tự mình đi tìm Cục trưởng Cục cảnh sát thành phố, năng lực của tôi có hạn, còn Mộc Dịch lại là người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí, đương nhiên Cục trưởng Cục cảnh sát thành phố biết thân phận của Mộc Dịch. Bất cứ người nào của Cục điều tra hiện tượng huyền bí đều có quyền điều động lực lượng cảnh sát địa phương, còn cảnh sát địa phương phải hợp tác một cách vô điều kiện.

Sau đó, tôi lập tức gọi cho Mộc Dịch và nói cho cô ta nghe về cuộc điện thoại vừa rồi, đối phương đã biết tôi và Mộc Dịch đang điều tra, sau đó tôi cũng đã nói cho cô ta biết kế hoạch của tôi.

Mộc Dịch nghe xong cũng cảm thấy kế hoạch này khả thi, nói: "Anh làm như vậy là ép đối phương vào con đường chết, mặc dù cách này hơi hèn hạ nhưng dù sao cũng có cơ hội cứu được những người phụ nữ kia".

"Đến lúc đó, thời cơ chín muồi, tôi sẽ thông báo cho sư huynh của tôi, chuyện mà chúng ta điều tra được có thể dùng làm bằng chứng. Lời nói của sư huynh tôi tương đối có trọng lượng, chuyện này liên quan đến hơn một trăm bào thai quỷ, đương nhiên lãnh đạo cấp cao của Cục điều tra hiện tượng huyền bí sẽ ra mặt quét sạch kẻ thù".

Mộc Dịch cũng đồng ý với cách làm này. Chúng tôi đã thảo luận chi tiết hơn, Mộc Dịch quyết định thực hiện một cuộc đột kích vào tối nay, bắt tất cả phụ nữ đi và đưa họ vào một trại giam của Cục cảnh sát.



Cuộc đột kích này không chỉ càn quét được ổ tệ nạn mà còn có những lý do khác để bắt người, ví dụ như tìm thấy ma túy trong câu lạc bộ đó chẳng hạn.

Như vậy thì có thể bắt và thẩm vấn chi tiết từng người phụ nữ, Cục cảnh sát có quyền giam họ trong bốn mươi tám giờ.

Đêm nay chúng tôi sẽ không chuyển những người phụ nữ này đi vội, nếu nửa đêm chuyển họ đi thì quá nguy hiểm, chúng tôi sẽ diễn một màn kịch cho kẻ địch thấy, lần này cảnh sát quả thực đang muốn phá một vụ án về ma túy.

Sau đó, sáng mai, bắt nốt tất cả những con cá lọt lưới hôm trước lại.

Sáng mai, chúng tôi sẽ bí mật bố trí thêm một vài chiếc xe để đưa những người phụ nữ đó về thôn mình theo từng đợt, đối phương hoàn toàn không biết được chúng tôi đã chuyển những người phụ nữ đi chỗ khác.

Làm như vậy sẽ không khiến bất cứ ai nghi ngờ cả.

Sau khi lập kế hoạch, Mộc Dịch lập tức liên lạc với Cục trưởng Quách.

Tôi lập tức gọi điện cho Âu Dương Bác, bảo ông ấy tối nay đưa Tiểu Nhiễm, anh Đao và ông Hướng tới nhà hàng của tôi ăn tối, đương nhiên Trần Kế Tần và Triệu Vũ cũng sẽ cùng nhau tới đó.

Âu Dương Bác nói: "Tiểu Nhiễm gần đây luôn bị người khác theo dõi, tôi rất khó hẹn nó ra ngoài được. Đám người chủ tịch Lữ hình như nghi ngờ có người đang điều tra chuyện này nên họ vô cùng thận trọng".

Mộc Dịch theo dõi chuyện của Lý Dật Phi, nhưng bị Lý Dật Phi phát hiện có người theo dõi nên đám người chủ tịch Lữ đã nghi ngờ.

Tôi hỏi: "Ai đang theo dõi Tiểu Nhiễm? Tiểu Nhiễm bây giờ ở đâu?"