Châu Tuệ hớp thêm ngụm trà thơm ngát hương sen rồi nhìn Kỳ An mỉm cười:
- Còn anh hiện tại thì sao?Nãy giờ chỉ nghe anh hỏi về tôi thôi!
Kỳ An khiêm tốn đáp:
- Từ khi cô chuyển nhượng hết cổ phần Thời Đại sang Bạch Tử Kỳ thì tôi cùng một số nhân viên thuộc hạ khác đã đồng loạt nghỉ việc vì cảm thấy không thể dung hòa được với cách quản lý mới của hắn!Tôi đã tự mở công ty vệ sĩ để hổ trợ việc làm và giúp một số anh em có thêm nguồn thu nhập ổn định!
Kỳ An đưa về phía Châu Tuệ tấm danh thiếp:
- Tôi cũng đã đổi sang số điện thoại khác!Cô nhớ lưu lại để tiện liên lạc sau này!
Châu Tuệ mỉm cười đón lấy tấm danh thiếp:
- Kỳ An…Giám đốc công ty vệ sĩ An Gia!Woa…Giờ anh đã là ông chủ lớn rồi!
Kỳ An khẽ lắc đầu ngại ngần:
- Quy mô công ty cũng nhỏ thôi!Không dám tự nhận là ông chủ lớn!
Châu Tuệ nhìn quanh nhà một vòng rồi thắc mắc:
- Sao tôi không thấy thím Trương đâu nhỉ?
Kỳ An liền đáp:
- Thím Trương tạm về quê ít hôm chăm người con gái vừa mới sinh xong!Châu Tuệ à!Trong những ngày thím Trương vắng mặt tôi sẽ đến đây thường xuyên nấu ăn cho cô!
Châu Tuệ khẽ cười:
- Không cần phiền đến anh như vậy đâu!Tay nghề vào bếp của tôi cũng đã khá lên không ít trong những năm qua!Ở New York tôi còn đảm nhận cả việc nấu ăn cho dì Cả và Triệu Nhiên nữa đấy!
Kỳ An tiếp tục quan tâm:
- Vậy thì bây giờ tôi sẽ chở cô đi ăn trưa!Cô chắc chắn là chưa ăn gì rồi đúng không?
Châu Tuệ đưa tay lên chiếc bụng trống rỗng rồi gật đầu:
- Nghe anh nhắc đến mới cảm thấy đói thật!Chúng ta sẽ ăn món gì bữa trưa nay?
Kỳ An hớn hở đáp:
- Cứ đi theo tôi đến quán ăn này chắc chắn cô sẽ cảm thấy bất ngờ!
Trong khi Kỳ An đang trò chuyện cùng Châu Tuệ thì bên ngoài cửa đã nghe thấy tiếng kéo lê của hành lý và bước chân người ngày một gần hơn.
Chẳng mấy chốc Triệu Nhiên đã tay xách nách mang cả đống đồ đạc bước vào nhà rồi nhăn mặt than thở:
- Chị Châu Tuệ!Sao chị đột ngột quay về Bắc Kinh mà không bảo em theo cùng?
Châu Tuệ và Kỳ An đều thoáng bất ngờ về sự có mặt đột ngột của Triệu Nhiên.
Châu Tuệ bước đến bên đỡ phụ Triệu Nhiên hành lý rồi tươi cười đáp:
- Chị muốn em ở lại New York điều phối công việc ở trụ sở chính!Còn việc mở thêm chi nhánh ở Bắc Kinh thì chị có thể tự lo được!
Triệu Nhiên khẽ thở dài:
- Công việc ở trụ sở chính đã đi theo quỹ đạo ổn định rồi!Em cũng muốn quay về Bắc Kinh hổ trợ chị quảng bá thương hiệu cho Thiên Á thêm một thời gian!
Nói đoạn Triệu Nhiên lại quay sang nhìn Kỳ An rồi vội chạy đến ôm chầm lấy anh:
- Kỳ An!Đã lâu không gặp anh rồi!Anh vẫn khỏe chứ?
Kỳ An nhận thấy hành động thân mật hơi quá mức của Triệu Nhiên thì ngượng ngùng gỡ cánh tay của cô ta ra khỏi người mình:
- Tôi vẫn khỏe!
Triệu Nhiên vẫn quàng lấy cánh tay của Kỳ An không buông:
- Em có mua nhiều quà ở New York cho anh!Bảo đảm anh sẽ rất thích!
Kỳ An vội khước từ:
- Cám ơn cô đã có lòng!Tôi không muốn nhận quà cáp gì đâu!
Triệu Nhiên tỏ rõ sự hụt hẫng nơi đáy mắt khi nhìn thấy thái độ lạnh nhạt của Kỳ An,lúc này thì Châu Tuệ lên tiếng nói giúp cô em họ:
- Triệu Nhiên chắc là em cũng đã đói rồi đúng không?Chị và Kỳ An đang định đi ăn trưa đây!Em đi cùng luôn nhé!
Triệu Nhiên lập tức tán thành:
- Đúng là em cũng đang rất đói!Chúng ta đi ngay đi!
…
Tại tiệm mỳ sủi cảo A Ngưu.
Châu Tuệ ngồi vào bàn đưa mắt nhìn quanh một lượt rồi đánh giá:
- Phong cách trang trí theo kiểu Trung Hoa truyền thống rất lạ mắt!
Kỳ An tiếp lời:
- Hương vị của món ăn ở đây cũng rất ngon!Đảm bảo sẽ làm cô hài lòng!
Triệu Nhiên xen vào giữa câu chuyện:
- Kỳ An à anh giới thiệu cho em nên chọn món nào để ăn đây?Có đến hơn 20 loại mì trong menu nhìn đến hoa cả mắt!
Kỳ An ôn tồn đáp:
- Mì trộn hải sản và mì nước trứng lòng đào ở đây là hai món được thực khách gọi nhiều nhất!Cô cứ tùy ý chọn theo khẩu vị riêng!
Sau khi cả ba người cùng nhau gọi món ăn thì hơn 15 phút sau đã có ba tô mì nghi ngút khói với mùi vị hấp dẫn được đem đến.
Chủ quán vừa đặt mì xuống bàn vừa xởi lởi cất giọng:
- Chúc quý khách dùng ngon miệng!
Nghe chất giọng quen thuộc từ phía chủ quán khiến Châu Tuệ phải chăm chú nhìn và bất ngờ kêu lên:
- Tiểu Ngưu!Không ngờ được gặp lại cậu tại đây!
Tiểu Ngưu nhìn thấy Châu Tuệ thì không giấu được sự xúc động:
- Tiểu thư!Đã lâu không gặp Tiểu thư rồi!
Cùng lúc này thì một cậu thanh niên bước đến cạnh Tiểu Ngưu rồi gọi vang:
- Ông xã à bàn thứ tư ở góc trái đang gọi tính tiền…
Châu Tuệ tiếp tục bất ngờ gọi lên:
- Tiểu Kê!Cậu cũng ở đây sao?
Tiểu Ngưu đưa tay ôm lấy vai Tiểu Kê rồi gãi đầu trả lời thay:
- Hắn bây giờ là vợ của tôi!
Tiểu Kê nhìn thấy Châu Tuệ thì rưng rưng nước mắt vội quỳ mọp dưới đất:
- Tiểu thư!Bao nhiêu năm nay tôi vẫn luôn mong gặp lại Tiểu thư để dập đầu tạ tội và luôn cầu mong nhận được sự tha thứ từ Tiểu thư!Năm đó tôi vì nhất thời hồ đồ nghe theo sự xúi giục của Bạch Tử Kỳ phản bội lại sự tin tưởng của Tiểu thư!Tôi thực sự cảm thấy hổ thẹn và ân hận lắm!
Châu Tuệ bước đến đỡ Tiểu Kê đứng lên:
- Mọi chuyện đã qua cả rồi!Tôi cũng không còn nhớ đến nữa!
Tiểu Ngưu ôm lấy vai của Tiểu Kê động viên:
- Trong những năm nay hắn đã thực sự thay đổi!Giờ đây Tiểu thư đã rộng lượng bỏ qua thì xem như mọi chuyện trong quá khứ đã được hóa giải!Thay mặt hắn tôi xin cảm tạ Tiểu thư!
Nhìn về cặp đôi quấn quýt tất bật hổ trợ nhau mọi việc tại quán ăn khiến Châu Tuệ lấy làm hài lòng xen lẫn sự thích thú.
Cô đưa mắt nhìn về phía Kỳ An dọ hỏi:
- Đó là điều bất ngờ anh muốn nói với tôi khi nãy đúng không?
Kỳ An khẽ cười:
- Cách đây ba năm khi tôi mở công ty vệ sĩ đã muốn chiêu mộ Tiểu Ngưu về làm nhân viên nhưng hắn vì muốn phát triển mảng kinh doanh ẩm thực nên đã từ chối!Tôi vẫn thường xuyên lui đến quán ăn này ủng hộ vợ chồng hắn!
Châu Tuệ đưa tay chống cằm tủm tỉm cười khi nhớ về chuyện xưa:
- Khi ấy tôi vì quá nóng giận nên mới hạ lệnh ban Tiểu Kê làm quà tặng cho Tiểu Ngưu!Có ai ngờ cũng chính vì điều ấy đã giúp cho hai người bọn họ đến với nhau!Xem ra đó không phải là một sự trừng phạt mà lại là một sự tác hợp hữu duyên!
Kỳ An nhìn về Châu Tuệ trầm ngâm:
- Sự đời quả thật rất khó đoán trước đúng không?
Châu Tuệ khẽ mỉm cười:
- Tiểu Ngưu và Tiểu Kê đã tìm được hạnh phúc,thời gian qua đi ai cũng sống tốt cả,chỉ có tôi là còn đang trong giai đoạn tự chữa lành thôi!
Kỳ An khẽ đặt tay lên Châu Tuệ:
- Ai rồi cũng sẽ hạnh phúc!Cô cũng xứng đáng nhận được hạnh phúc!Hãy tin vào điều đó!
Triệu Nhiên ngồi bên cạnh nhìn về sự quan tâm và ánh mắt trìu mến của Kỳ An dành cho Châu Tuệ thì lấy làm khó chịu.Ả hắng giọng rồi cất vang tiếng:
- Chúng ta cùng nhau ăn mì thôi!Mì đã nở đầy tô cả rồi!
Kỳ An liền đưa tay lau muỗng đũa pha cả nước chấm chu đáo đặt cạnh bàn cho Châu Tuệ.
Triệu Nhiên cảm thấy mình như người thừa thãi mà tỏ vẻ ấm ức:
- Kỳ An!Em cũng là phụ nữ đấy!Sao anh không tỏ ra quan tâm em?
Kỳ An chỉ im lặng không trả lời,Châu Tuệ lên tiếng xua tan không khí gượng gạo:
- Đây muỗng đũa của em đây!Chị lau rồi đấy!Còn nước chấm em tự pha cho vừa khẩu vị mình đi!
Triệu Nhiên nhìn về phía Kỳ An và Châu Tuệ vừa ăn uống vừa trò chuyện vui vẻ mà ấm ức sắp phát khóc.
Sau ba năm ổn định phát triển sự nghiệp ở New York thì đây chính là thời điểm Triệu Nhiê n quay trở lại Bắc Kinh để tìm gặp và chinh phục tình yêu lớn nhất của đời mình là Kỳ An.
Ba năm trước hay ngay chính thời điểm hiện tại mỗi lần nhìn thấy những hành động quan tâm của Kỳ An dành cho Châu Tuệ thì Triệu Nhiên đều cảm thấy chướng mắt và vô cùng bức bối.
Triệu Nhiên muôn phần không cam tâm đưa tay vò nhàu nát mảnh khăn trải bàn ở bên dưới mà trong lòng tự sinh ra khởi niệm: