Nếu có Đỗ Tam Anh ở đây, nhất định cậu ta sẽ hét lên kêu mọi người chạy đi bởi vì cậu ta cảm thấy cái gương kia rất có vấn đề. Đáng tiếc Đỗ Tam Anh còn đang choáng váng, vẫn chưa lại đây. Giá trị may mắn thành công bảo vệ cậu ta tránh thoát thảm họa này một cách suôn sẻ.
"Trong gương có gì ——" Mục Tứ Thành lẩm bẩm một mình, "Rốt cuộc Trương Khôi đã nhìn thấy gì trong gương trước khi nó phát nổ?"
Bạch Liễu thấy bản thân đúng là xui xẻo tận mạng, rõ ràng cậu chẳng có liên hệ gì với nước vậy mà mỗi lần tham gia trò chơi đều gặp phải nước. Tuy đây là chế độ multi-player Bạch Liễu có tố chất lãnh đạo bậc thầy nhưng thật sự rất ghét nước cũng cực kì ghét bơi lội. Tay chân bơi loạn xạ không giống con gì lạng quạng mò tới chỗ Mục Tứ Thành.
Mục Tứ Thành kể lại những gì hắn biết cho Bạch Liễu, còn nhắc nhở Bạch Liễu: "Cho dù Trương Khôi muốn nói gì thì việc cấp bách nhất bây giờ là phải tìm cho đủ 20 mảnh gương vỡ còn lại, anh nghĩ chúng nó đang ở chỗ nào?"
"Không có khả năng ở trên người bọn hành khách, thành phố Đồ Cổ là trạm dừng cuối chắc chỉ có hành khách xuống tàu chứ không có hành khách lên tàu." Mục Tứ Thành vuốt cằm suy tư: "Chẳng lẽ ở nhà ga? Nhưng bọn tôi đi từ thành phố Đồ Cổ tới đây cũng không thấy có khả năng ở nhà ga đâu. Vì tôi đã thử tìm kiếm xung quanh một lượt, không có bất kì mảnh nào ở đó hết."
"Chuyến này bọn tôi cũng lục lọi trong tàu nhiều lần rồi, không thấy..." Mục Tứ Thành còn đang xoa cằm phân tích: "Chẳng lẽ lúc xuống trạm thành phố Đồ Cổ có đoàn khách khác lên tàu...?
Bạch Liễu đột nhiên ngắt ngang suy nghĩ của hắn, cậu nghiêng đầu nhìn Mục Tứ Thành: "Tôi biết Trương Khôi muốn nói gì với cậu."
Mục Tứ Thành đơ người: "Nói cái gì? Gã nói trong gương có cái gì?"
Bạch Liễu cúi đầu nhìn vào gương, đôi mắt tối sầm lại: "Gã muốn nói: Trong gương có quái vật."
"Số mảnh gương vỡ chúng ta tìm được đều ở có nguồn gốc từ quái vật đó, cho dù là những hành khách đã chết hay hai tên trộm, mảnh gương đều ở trên người họ. Sách quái vật vẫn còn thiếu mất một trang cuối, là thông tin về quái vật, số mảnh gương vỡ chúng ta còn thiếu rất có khả năng ở chỗ nó."
Mục Tứ Thành nhíu mày: "Vậy nó là cái éo gì? Nói chung quái vật trong trò chơi là người hoặc sinh vật đã chết, tôi nhớ trong《Án nổ thành phố Kính》 trừ những hành khách kia ra cũng chỉ có thêm hai tên trộm thiệt mạng. Hai đám người này phù hợp để thiết kế ra trò chơi. Chẳng lẽ trong cái gương này có linh hồn? Nhưng suốt từ đầu tới giờ đâu có manh mối nào, bọn tôi vẫn chưa kích hoạt nhiệm vụ gì liên quan đến linh hồn."
"Không đâu, trong gương chưa chắc có linh hồn và trong vụ nổ đó còn một thứ khác 'chết' theo." Mắt Bạch Liễu khẽ chớp, "Ảnh phản chiếu trong gương vỡ."
Mục Tứ Thành ngẩn ra, hắn giật mình nhìn vào gương: "Ý anh cái gương này là quái vật cuối cùng?!"
"Đúng vậy." Bạch Liễu hơi cúi người, tò mò ngắm nghía mặt gương, "Trương Khôi muốn nói với cậu —— quái vật cuối cùng chính là cái gương vỡ này."
"Tôi phát hiện lúc Trương Khôi rời khỏi trò chơi hệ thống thông báo giá trị tinh thần của gã chỉ còn có 0, chuyện này rất kì lạ. Gã nằm ở trung tâm vụ nổ, giá trị thể lực còn mười mấy nhưng lúc chết gã lại chết vì giá trị tinh thần giảm về 0, lúc đó tôi còn nghĩ là do cậu dùng đạo cụ gì đó tra tấn gã."
Mục Tứ Thành không nói nên lời: "Tôi không có rảnh như vậy." "Nhưng hiện tại xem ra cậu không làm vậy." Bạch Liễu trầm ngâm nhìn mặt gương, "Kẻ đã tra tấn gã cho đến khi giá trị tinh thần của gã bị giảm về 0 là một thứ khác, chẳng hạn như gương quái vật này."
"Tôi luôn nghĩ rằng cái gương này có tác dụng làm tăng sức mạnh cho đám quái vật, nếu tôi có thể gom được hết mảnh gương vỡ thì chúng nó sẽ dần suy yếu." Bạch Liễu xoay người trong nước, ghé sát mặt vào gương để quan sát nó. "May mà có cậu nhắc tôi về vụ《Án nổ thành phố Kính》bây giờ tôi mới phát hiện ra chuyện không đơn giản như vậy, bởi vì trong hiện thực hai tên trộm rất sợ cái gương này, nếu bản thiết kế của trò chơi này dựa trên các vụ án có thật thì gương không hề có chút lợi ích gì đối với bọn trộm vì nó quá phi logic."
Mục Tứ Thành nắm chặt vòng treo đề phòng bị dòng nước cuốn đi, hắn khó hiểu nhìn Bạch Liễu: "Vậy anh giải thích thử xem lý do nào làm đám quái vật suy yếu sau mỗi lần chúng ta thu thập mảnh gương vỡ?' "... " Bạch Liễu chăm chú nhìn mặt gương, cậu im lặng một lúc, sau đó đột nhiên nói: "Chúng ta thử tráo ý, chiếc gương này đã nổ tung thành 400 mảnh trên xe, 400 mảnh vẫn còn trên người hành khách và tên Trộm anh, nếu mảnh vỡ vì vụ nổ mà văng trúng người hành khách và hai tên trộm thì không lí nào lại tình cờ ghim thẳng vào những bộ phận quan trọng được bảo vệ đặc biệt của họ, điều này rất kỳ lạ. "
"... Đúng là rất kỳ lạ" Mục Tứ Thành càng nghe càng nhíu chặt mày, "Vì sao lại thế?"
Bạch Liễu rũ mắt: "Chỉ còn một giả thuyết hợp lý nhất — Sự phân bố của các mảnh vỡ đó không phải do vụ nổ gây ra. Đúng vậy, là tự họ muốn thu thập chúng, thu thập xong thì giấu vào trong cơ thể mình."
"Tự thu thập?!" Mục Tứ Thành hơi kinh ngạc: "Không phải mấy tên trộm này rất sợ gương à?" "Đúng vậy, cho nên bọn họ mới muốn thu thập." Bạch Liễu rũ mắt: "Trò chơi này có hai nhóm đi thu thập mảnh vỡ, chúng ta và hành khách. Chúng ta thu thập vì muốn ghép lại cái gương, mà bọn họ thu thập vì muốn ngăn cản chúng ta. Bọn họ sợ cái gương này cho nên không muốn chúng ta ghép lại gương, tìm đủ mọi cách ngăn cản chúng ta. Họ lấy những mảnh gương chúng ta thu thập được giấu trong những bộ phận đặc biệt khác nhau."
"Lúc bị chúng ta cướp mất mảnh gương, không phải họ sợ mất đi nguồn sức mạnh mà bởi vì họ sợ chúng ta thu thập đủ mảnh gương, bọn họ sợ chúng ta làm thế nên mới suy yếu dần."
Mục Tứ Thành sững sờ:" Vì sao họ phải làm như vậy?"
"Tôi đoán đại ——" Ánh mắt Bạch Liễu rơi trên mặt gương, "Tôi nghĩ bọn họ làm vậy là vì tấm gương đó."
Ngay lúc cậu vừa nói ra lời này, tấm gương ở trong nước bất ngờ phát sáng rồi bùng lên một ngọn lửa đỏ rực dữ tợn, mà trong gương chính là Trương Khôi. Đôi mắt Trương Khôi nhìn vào tấm gương tam giác như đã bị chiếu hỏng, giống như không nhìn thấy được gì, gã lầm bầm đi lòng vòng hết đánh lại thử gõ gõ trong gương: "Cái chỗ quái quỷ gì đây?"
Nhưng không lâu sau đó Trương Khôi chẳng còn thời gian để thắc mắc, một ngọn lửa bất ngờ bùng lên sau lưng bắt đầu thiêu đốt gã. Trương Khôi kêu gào thảm thiết muốn chạy trốn, tay không ngừng đấm mạnh vào mặt gương, muốn thoát ra ngoài, nhưng ngọn lửa phía sau không cho gã cơ hội chạỵ trốn. Trương Khôi không còn chỗ nào để trốn, ngay lập tức bị ngọn lửa nướng thành cỗ thi thể cháy khét.
—— Giống hệt những hành khách kia.
"Trước đây tôi tự hỏi tại sao lại có nhiều thi thể bị thiêu rụi nghiêm trọng trong một vụ nổ, bởi vì các nạn nhân trong vụ nổ hầu hết là bị chấn thương do phóng xạ chất nổ, rất ít khi bị thiêu chết trực tiếp. Nhưng tất cả những con quái vật mà chúng ta gặp, dù là hành khách trong vụ nổ hay bọn trộm đều có chung một điểm là thi thể bị thiêu thành than." Bạch Liễu nhìn Trương Khôi người đã bị thiêu cháy thành một khối than, hơi nhướn mày:" Bây giờ tôi nghĩ tôi biết tại sao rồi. " Cuối cùng ngọn lửa trong gương cũng tắt ngúm, thi thể của Trương Khôi cũng biến mất theo, mặt gương sạch sẽ trơn bóng phản chiếu ảnh ngược trong tàu, điểm duy nhất khác biệt là —— trong gương có một mảnh gương bị vỡ.
"Có vẻ như chúng ta đã tìm được mảnh gương vỡ cuối cùng rồi." Bạch Liễu trầm ngâm nghĩ: "Nó quả thật ở trên người quái vật cuối cùng."
【Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi Bạch Liễu bổ sung hoàn tất bối cảnh trò chơi của 《 Chuyến tàu cuối nổ tung 》vào giai đoạn cuối của trò chơi —— Gương trong đoàn tàu】
【Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi Bạch Liễu mở khóa toàn bộ sách quái vật】
【Làm mới《 Sách quái vật Chuyến tàu cuối nổ tung》 —— Hành khách nổ tung (1/3)】
【Tên quái vật: Hành khách bị nổ tun】
【Đặc điểm: Tốc độ di chuyển cực nhanh (1000 điểm tốc độ di chuyển, có hiệu ứng lửa cộng thêm)】 【Nhược điểm: Mảnh gương vỡ, nước, Quỷ Kính】
【Phương thức tấn công: Hành khách phát nổ gây bỏng rát thương tích sẽ làm giảm HP và giá trị tinh thần】
【Làm mới《Sách quái vật Chuyến tàu cuối nổ tung》 —— Anh em nhà trộm ( 2/3 )】
【Tên quái vật: Trộm anh, Trộm em】
【Đặc điểm: Trộm anh di chuyển với tốc độ cực nhanh (3400 điểm tốc độ di chuyển, có hiệu ứng lửa cộng thêm), trộm đồ thành thạo/ Trộm em đô con cường tráng, di chuyển với tốc độ cực nhanh, có thể tấn công diện rộng trong vòng một phút (1400 điểm tốc độ di chuyển, có hiệu ứng lửa cộng thêm, khi tức giận sẽ dùng nắm đấm để đối phương phải nghe lời, lực tấn công cực mạnh)】
【Nhược điểm: Mảnh gương vỡ, nước, Quỷ Kính】
【Phương thức tấn công: Gây ngoại thương, trộm đồ/phóng hỏa, tác động vật lý】 【Làm mới《 Sách quái vật Chuyến tàu cuối nổ tung》 —— Quỷ Kính (3/3)】
【Tên quái vật: Quỷ Kính】
【Đặc điểm: ??? (chưa rõ, hệ thống chưa xác định được)】
【Nhược điểm: Hiện tại chưa có (không yêu cầu người chơi tìm hiểu nhược điểm của quái vật)】
【Phương thức tấn công: ??? (chưa rõ, đang xác định)】
【Bạn đã kích hoạt NPC cấp Thần Quỷ Kính!!】
【Tỉ lệ sinh tồn của phó bản《 Chuyến tàu cuối nổ tung 》đang nhanh chóng giảm xuống, đang tính toán lại một lần nữa... Tỉ lệ qua ải nguyên bản là 23%, trước mắt đang giảm xuống đến ??%!!】
【Cảnh báo! Cảnh báo! NPC cực kỳ nguy hiểm, trước mắt chưa thể xác định được nhược điểm, một khi NPC muốn gϊếŧ chóc, người chơi không có cách để trốn thoát, chỉ có đường chết, mong người chơi đẩy nhanh tiến độ chơi game và thoát khỏi trò chơi trước khi bị NPC cấp Thần gϊếŧ chết】 【NPC cấp Thần sẽ thức dậy sau khi thu thập đủ mảnh gương vỡ, vui lòng rời game càng sớm càng tốt sau khi thu thập đủ mảnh gương vỡ】
"Wow." Bạch Liễu nhìn bảng điều khiển của mình có chút vi diệu, nhưng khi gặp phải tình huống này cậu cũng không thấy có gì bất ngờ: "Không phải NPC cấp Thần rất khó gặp sao? Sao lại gặp nữa rồi?"
Nhưng Mục Tứ Thành ở bên cạnh sớm bị đông cứng rồi, hắn kiểm tra giao diện của bản thân một lúc, mặt mũi lúc xanh rồi trắng. Mục Tứ Thành nghiến răng nghiến lợi hung tợn nhìn Bạch Liễu, như muốn ném Bạch Liễu cho cá mập gặm: "Thật không hổ danh giá trị may mắn bằng 0."
"Ông trời quyết định may mắn của tôi như vậy, lần nào cũng gặp phải nó." Bạch Liễu nhún vai, "Tôi cũng hết cách."