Mục Tinh Thần nhịn xuống cảm giác khó chịu khi loạn luân này, bờ môi khẽ run rẩy ngậm lấy hầu kết của Lục Văn Dật. Nghe thấy tiếng người đàn ông khàn giọng thở dốc, cậu thút thít lè lưỡi liếm láp hầu kết đang chậm rãi động đậy kia. Dương vật đang chống đỡ dưới thân cậu căng cứng lên trong nháy mắt.
Tuy là trong lòng cậu lúc này đang sợ hãi không thôi nhưng Mục Tinh Thần hoàn toàn không dám dừng lại. Cậu vừa khóc vừa vòng tay lên cổ Lục Văn Dật, môi lưỡi cố gắng liếm cắn hầu kết của anh trai, chỉ mong cho hắn có thể thoải mái hơn một chút, mau chóng bảo ba Mục đang đạp cửa rời đi.
Mà Lục Văn Dật đã bị trêu chọc đến nổi lên dục vọng lúc này cũng đã bắt đầu chán ghét lão già đang quấy rối ở ngoài cửa. Cuối cùng đúng lúc cánh cửa sắp lung lay đổ xuống thì hắn mới cất giọng nói: "Ba, bây giờ Thần Thần không tiện gặp ba đâu."
Ba Mục vô cùng phẫn nộ: "Lục Văn Dật con mở cửa ra mau cho ba!"
"Thần Thần tè dầm rồi."
Âm thanh phẫn nộ của ba Mục bên ngoài bỗng dưng dừng lại, Mục Tinh Thần đang treo trên người Lục Văn Dật trong phòng căng cứng người, động tác hôn liếm hầu kết của anh trai cũng dừng lại.
Lục Văn Dật bế Mục Tinh Thần xoay người lại ngồi xuống trên giường, "Tiếp tục." Hắn vừa nói vừa nâng mông của em trai mình đè lên con cặc của mình, kéo đôi chân trắng nõn đang giãy dụa bất lực của em trai vòng lên eo mình, hai tay xoa nắn mông thịt mềm mại, cười nói: "Ba vẫn còn chưa đi đâu."
Cả người cậu loã thể tách hai chân ngồi trên đùi Lục Văn Dật, tư thế mặt đối mặt khăng khít này khiến cho hai cây dương vật không bị đồ lót che chắn dán chặt vào nhau.
Nửa người dưới bị con cặc thô to cương cứng của anh trai ruột chống đỡ khiến cho Mục Tinh Thần không kìm được nước mắt, ngẩng đầu khàn giọng nói: "Anh muốn tìm loại người gì mà chả được, tại sao lại là em, em là em trai ruột của anh mà."
Lục Văn Dật nhìn em trai hai mắt đẫm lệ, mơ màng hoảng sợ nhìn mình, con cặc của hắn lại bắt đầu trướng đau. Hắn thừa nhận bản thân mình là một tên biến thái, nhìn bộ dáng em trai mình khóc mà không cảm thấy đáng thương, ngược lại hắn còn cảm thấy vừa gợi cảm vừa đáng yêu. Đáng yêu đến mức khiến hắn hận không thể đập bản thân thành một ngàn mảnh rồi nhét hết vào trong người em trai mình.
Giọng nói ngại ngùng của ba Mục lại vang lên ngoài cửa phòng: "Vậy con chăm sóc cho em con đàng hoàng đi."
Nghe tiếng bước chân rời đi vang lên, Mục Tinh Thần bắt đầu giãy dụa điên cuồng. Nhưng tiếc là nửa thân dưới bại liệt của cậu không thể nào chống đối lại được Lục Văn Dật cao to thế này, cậu có cố gắng thế nào cũng chẳng khác gì lấy trứng chọi đá với hắn mà thôi.
Lục Văn Dật dễ dàng đè tay của Mục Tinh Thần lại, nheo mắt hưởng thụ khoái cảm do em trai vặn vẹo trên người mình mang lại. Mãi đến lúc Mục Tinh Thần tuyệt vọng nhận ra bản thân không thể tránh thoát khỏi hắn, cậu cúi đầu cắn lên vai hắn. Hắn không những không giận mà ngược lại còn cảm thấy hưng phấn vì em trai đang chống đối lại mình.
"Thần Thần giỏi quá, cắn anh trai thoải mái quá."
Cả người Mục Tinh Thần căng cứng lại, rõ ràng mùi máu tươi đã loang ra khắp khoang miệng cậu nhưng giọng điệu hưởng thụ kia của Lục Văn Dật cũng không hề giả tạo.
Hắn chẳng sợ gì cả.
Mục Tinh Thần chợt nhận ra chuyện này, cậu ngơ ngác nhả răng ra, nhìn nơi bị mình cắn đến máu thịt be bét kia nước mắt lại không nhịn được rơi lã chã.
Nghe thấy tiếng khóc của em trai, Lục Văn Dật sờ vòng eo mềm mại của cậu rồi khẽ rên: "Đáng yêu quá." Lúc nói câu này hắn còn hơi nâng người lên, đâm con cặc trướng đau của mình vào trong huyệt thịt căng chặt ấm nóng của em trai rồi thoải mái thở dốc, hắn hứa hẹn: "Thần Thần ngoan nhé, anh trai chỉ làm một lần thôi rồi sẽ đưa em đi mua quần áo."
Lục Văn Dật ôm Mục Tinh Thần ngồi trên giường làm một lần, lúc rút con cặc vừa bắn tinh ra, hắn vẫn còn chưa thoả mãn. Nhưng hôm nay hắn quả thật muốn đưa em trai đi mua một ít đồ về. Tắm rửa lần thứ hai trong ngày rồi mặc quần áo chỉnh tề xong xuôi, hắn thu dọn trong phòng một lúc rồi mới đưa em trai đang đờ đẫn ra ngoài.
Lục Văn Dật đã dỗ dành cậu suốt cả một đường nhưng vẫn không được, cuối cùng đành bất đắc dĩ xuống xe. Hắn đẩy xe lăn đi vào trong trung tâm thương mại, rút điện thoại ra bấm vài cái rồi đưa cho Mục Tinh Thần đang gục đầu xuống.
Mục Tinh Thần hoàn toàn không nhìn đến cái điện thoại đang chìa ra trước mặt mình, cậu trầm mặc nhìn chăn lông đang đắp trên chân mình.
"Không ngoan chút nào."
Một giây sau, tai của Mục Tinh Thần bị nhét một cái tai nghe vào. Cậu đang muốn đưa tay lấy ra thì bị tay của Lục Văn Dật đè lại, bị ép nghe âm thanh truyền đến từ trong tai nghe, "Hưm... Lỗ đít dâm của Thần Thần đang địt con cặc của anh trai, anh trai thoải mái quá."
Giọng nói trầm thấp gợi cảm của người đàn ông không ngừng vang lên, Mục Tinh Thần ngẩng phắt đầu dậy thì thấy Lục Văn Dật đang ngồi xổm bên cạnh mình. Hắn ta vô cùng thản nhiên xem video làm tình đang phát trên điện thoại, mà nhân vật chính trong video đó là người mà cậu vô cùng quen thuộc...
Một người là cậu, một người là anh trai ruột của cậu.
.... Lục Văn Dật đã quay video bọn họ lên giường.
Sau khi nhận ra chuyện này, cả người Mục Tinh Thần tựa như rơi vào nỗi tuyệt vọng và sợ hãi khủng hoảng, đôi mắt xinh đẹp của cậu lại rưng rưng nước mắt, khàn giọng lẩm bẩm: "Anh điên rồi."
Lục Văn Dật nhét thẳng điện thoại vào trong tay Mục Tinh Thần rồi đứng dậy đẩy xe lăn vào trong trung tâm thương mại: "Xem cho kĩ đi." Dừng một chút rồi lại cười, bổ sung: "Anh trai đã lưu bản dự phòng rồi, nếu như Thần Thần xóa nó đi thì anh trai sẽ không chắc lần sau video này sẽ xuất hiện ở đâu đâu. Có khi sẽ xuất hiện trong điện thoại của ba hoặc có khi sẽ xuất hiện trên mạng đấy."
Uy hiếp trắng trợn như thế, ngón tay đang dừng ở nút xoá của Mục Tinh Thần khựng lại, cuối cùng chỉ đành bất lực trượt qua một bên. Tiếng rên rỉ và thở dốc trong vô thức của cậu không ngừng truyền đến trong tai nghe, bây giờ cậu chỉ hận không thể bóp nát cái điện thoại này ngay lập tức.
Chỉ cần nghe một đoạn nhỏ như thế thôi cậu cũng đã ý thức được đoạn video này hiển nhiên không phải được quay trong hai ngày nay, cũng có nghĩa là... Anh trai ruột của cậu đã chơi cậu dưới tình huống cậu không hề hay biết từ lâu rồi.
Là cái ly sữa bò đó... Nhớ đến ngày đầu tiên gặp mặt mình đã uống ly sữa bò mà Lục Văn Dật đưa đến, sắc mặt của Mục Tinh Thần lập tức trở nên vô cùng khó coi. Tay cậu vô thức co lại, dường như muốn thoát khỏi âm thanh đáng sợ đang truyền vào trong tai cậu.
Lục Văn Dật thật sự đưa Mục Tinh Thần đi mua vài bộ quần áo mới, còn mua thêm không ít đồ lót. Xong xuôi hắn mới hưng phấn đẩy xe lăn đi, dẫn em trai đến nơi mà hắn đã muốn đến từ sớm.
Một cửa hàng bán đồ chơi tình thú.
Chủ tiệm là một cô gái, thấy hai người đàn ông bước vào thì cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên gì, chỉ mỉm cười hỏi: "Có cần tôi giới thiệu vài món cho hai vị không?"
"Không cần."
Cô gái nghe thấy vậy thì gật gật đầu, quay về ghế tiếp tục xem phim.
Lục Văn Dật đẩy Mục Tinh Thần đi dạo một vòng, cuối cùng dừng lại ở hàng dương vật giả và trứng rung. Hắn lướt mắt qua hàng dương vật giả vài cái rồi tập trung toàn bộ sự chú ý vào hàng trứng rung, khom người xuống liếm láp vành tai đang đeo tai nghe của em trai, dịu giọng nói: "Thần Thần tự mình lựa hai cái đi, anh trai lựa sợ là em sẽ không thích."
Mục Tinh Thần siết chặt cái điện thoại trong tay: "... Anh đừng có quá đáng."
"Anh trai muốn Thần Thần thoải mái mà." Môi lưỡi của Lục Văn Dật đã chuyển từ lỗ tai xuống cổ cậu. Theo yêu cầu của em trai vừa khóc thút thít vừa kêu, hắn đã mặc cho cậu một cái áo cao cổ. Vì muốn hôn lên cái cổ thơm phức của cậu nên hắn không thể không kéo cổ áo của cậu xuống.
Lục Văn Dật vùi đầu vào bên cổ Mục Tinh Thần liếm láp giống như một con chó lớn, một lát sau hắn mới ngẩng đầu lên hôn chụt lên môi của em trai hai cái, thấp giọng nói: "Thần Thần không lựa thì để anh trai lựa nhé, đến lúc đó không thích thì cũng đành chịu thôi vậy."
Rõ ràng là giọng điệu vô cùng dịu dàng và ấm áp nhưng lời hắn nói ra lại giống như tiếng của ác ma đang thì thầm bên tai. Mục Tinh Thần sụp đổ ném điện thoại và tai nghe xuống đất, gục đầu xuống hai chân khóc nức nở.
Lục Văn Dật vờ như không nghe thấy tiếng khóc của em trai, vừa xoa đầu của Mục Tinh Thần vừa phiền muộn nói: "Vậy anh trai chỉ có thể lựa giúp Thần Thần thôi vậy."
Lục Văn Dật lấy năm cái trứng rung đủ loại lớn nhỏ rồi xoay người nhặt điện thoại và tai nghe lên bỏ vào trong giỏ. Xong xuôi hắn lại đẩy Mục Tinh Thần đi dạo một vòng, mua thêm một ít tinh dầu trợ hứng và quần lót tình thú, ngoài ra còn có cả tai và đuôi cáo đáng yêu. Hắn đem tất cả những món này đi tính tiền trong tiếng khóc tuyệt vọng của em trai.
Thực ra hắn vẫn còn muốn mua thêm những món đồ quá đáng hơn nữa, nhưng em trai khóc đến sắp rách cổ họng rồi. Nếu mà còn khóc nữa thì lúc rên sẽ không hay nữa.
Mua đồ xong hắn mới mỹ mãn về nhà, vừa về đến Lục Văn Dật đã mang mấy món đồ chơi và quần lót tình thú đi giặt rồi phơi thẳng ngoài ban công. Nhưng không lâu sau đã bị Mục Tinh Thần sụp đổ cầu xin hắn đem cất vào trong phòng.
Mãi đến hơn hai giờ chiều, cuối cùng Lục Văn Dật cũng nấu cơm xong cho em trai mình. Mục Tinh Thần chỉ ăn mấy miếng rồi không nuốt nổi nữa.
Lục Văn Dật ngồi bên cạnh cậu khẽ nheo mắt, cười cười hỏi: "Thật sự không muốn ăn nữa à?"
Mục Tinh Thần chỉ im lặng không trả lời.
Lục Văn Dật thở dài một hơi, buông bát đũa trong tay xuống. Hắn đưa tay kéo khoá quần ra, ngón tay thon dài kẹp lấy mép quần lót kéo xuống, con cặc thô to ẩn giấu bên trong lập tức bắn ra ngoài, phiền muộn nói: "Thần Thần không ngoan."
Lúc nghe thấy tiếng khoá kéo thì Mục Tinh Thần đã cảm nhận được sự nguy hiểm. Ngón tay cậu nặng nề cầm lấy đũa, hoảng sợ thốt lên trước khi người bên cạnh đưa tay qua: "Em ăn!"
"Muộn rồi."
Lục Văn Dật kéo cái ghế Mục Tinh Thần đang ngồi ra đằng sau, hắn đưa tay lôi em trai vào lòng mình, áp chế những phản kháng bất lực kia dễ như trở bàn tay. Bàn tay to lớn của hắn không tốn chút sức đã kéo phăng cái quần và đồ lót của em trai ra tuột xuống dưới đầu gối.
"Thần Thần phải nghe lời đó, để anh trai thương em." Mông thịt căng tròn dán thẳng lên con cặc vẫn còn đang xìu xuống khiến nó lập tức bị kích thích cương cứng lên ngay. Lục Văn Dật bóp lấy thịt mông của Mục Tinh Thần xoa nắn lên con cặc của mình, hắn sướng tới phải rên lên một tiếng: "Thần Thần không muốn ăn cơm cũng không sao, để anh trai đút em."
Con cặc bị mông thịt mềm mại xoa nắn tới cứng ngắc, hai chân của Mục Tinh Thần không có chút sức lực nào, nửa người trên lại bị cưỡng ép đè trên bàn ăn. Cậu lúc này ngoại trừ khóc ra thì không thể làm được gì khác nữa, nhưng Lục Văn Dật ngay cả khóc cũng không cho cậu khóc.
"Còn khóc nữa thì mắt sẽ sưng húp lên không thấy đường được nữa." Lục Văn Dật cưỡng ép nhét con cặc của mình vào trong lỗ thịt khô khốc của em trai, cảm nhận đau đớn do vách thịt không trơn ướt mang lại, hắn thấp giọng nói: "Thần Thần mà còn khóc nữa là anh trai sẽ đăng video Thần Thần dùng lỗ đít dâm địt con cặc của anh trai ra ngoài đấy."
Ngay cả khóc Mục Tinh Thần cũng không dám nữa, cậu bụm chặt tay trên mặt mình chặn lại tiếng mũi nức nở. Nửa người trên của cậu bị đè trên bàn ép phải chịu đựng sự thao túng của anh trai ruột đằng sau.
"Hưm... Lỗ đít dâm của Thần Thần chặt quá, kẹp tới anh trai cũng thấy đau."
Động tác đâm rút của Lục Văn Dật cũng không hề thoải mái, thịt huyệt ấm nóng kia không những rất chặt mà còn vì em trai phản kháng điên cuồng co rút, con cặc của hắn chỉ vừa mới cắm vào một phần ba đã bị siết tới đau đớn. Hắn đành đưa tay lên nắm chặt lấy côn thịt mềm oặt của em trai trêu chọc vuốt ve để em trai thả lỏng hơn.
Lục Văn Dật thở hổn hển khom người tựa lên lưng của Mục Tinh Thần, lòng bàn tay dịu dàng xoa nắn quy đầu của em trai, khàn giọng nói: "Lần đầu tiên anh trai thấy em thì đã muốn địt em rồi."
"Huhuhu... Biến thái, đồ điên."
"Ừm, Thần Thần nói đúng, anh trai là biến thái là đồ điên, nhưng anh trai thích Thần Thần lắm, lỗ đít dâm của Thần Thần trời sinh là để cho anh trai địt." Tiếng thở dốc của Lục Văn Dật bỗng dưng khựng lại, giọng nói mang theo ý cười lại vang lên: "Nước dâm của Thần Thần chảy lên con cặc của anh trai rồi, Thần Thần cũng thích con cặc của anh trai lắm có đúng không?"
Nước dâm trong thịt huyệt của em trai không nhiều nhưng cũng đã đủ trơn trượt để Lục Văn Dật tiếp tục đâm rút ra vào. Hắn cũng không bỏ qua cơ hội này, tay bóp lấy eo của Mục Tinh Thần đỉnh mạnh lên trên đâm lút cán vào.
Khoái cảm kết hợp chặt chẽ khiến Lục Văn Dật rên nhẹ lên một tiếng, bàn tay xoa nắn côn thịt của em trai cũng tiếp tục tuốt động, thỉnh thoảng hắn còn cào móng tay lên lỗ sáo trên đầu khấc, cảm nhận được côn thịt trong bàn tay mình càng ngày càng cương cứng khiến tâm trạng của hắn vô cùng vui vẻ.
"Ngoan quá, lại bị anh trai địt cứng rồi."
Mục Tinh Thần ghé vào trên bàn lặng lẽ khóc, cả người cậu bị nỗi tuyệt vọng bao trùm lấy, rõ ràng cậu vô cùng kháng cự nhưng cơ thể hoàn toàn không nghe theo ý nguyện của cậu, chỉ vừa mới bị sờ cặc và đâm vào điểm mẫn cảm trong đít đã khiến cho khoái cảm cuồn cuộn ập thẳng lên đầu cậu, tựa như ngọn lửa dưới địa ngục từng chút đốt trụi lý trí và tinh thần của cậu.
Lục Văn Dật vẫn chưa quên lí do mình phải địt em trai trong lúc ăn cơm, hắn nắc vào điểm mẫn cảm trong thịt huyệt của em trai vài cái rồi chợt dừng động tác lại, một tay hắn bế Mục Tinh Thần đang nằm trên bàn lên, một tay khác thì cầm đũa gắp đồ ăn đưa đến bên miệng em trai.
Hắn khàn giọng dỗ dành: "Ngoan, ăn cơm đi, không được để vãi ra."
Mục Tinh Thần rũ mắt nhìn đồ ăn đưa đến bên miệng mình, cậu khóc lóc hé miệng ra ngậm vào rồi lập tức bị đè lấy eo hung hăng địt vào, một ngụm cơm vừa ăn vào bị địt tới mức suýt phun ra ngoài lại.
"Ưm...Thần Thần ngoan quá, anh trai yêu em lắm." Lục Văn Dật chuyển động eo địt lỗ đít của em trai, bàn tay rảnh rỗi cũng không quên gắp đồ ăn đút cho em trai không chịu ngoan ngoãn ăn cơm: "Anh trai yêu em, Thần Thần ngoan một chút, anh trai thương em."
Một bữa cơm này ăn tới dâm loạn không chịu nổi, nếu lúc này mà ba Mục đột nhiên quay về thì sẽ thấy được con trai lớn mặc quần áo chỉnh tề chỉ để lộ ra con cặc, đang cắm con cặc vào trong cơ thể của con trai nhỏ điên cuồng địt vào. Trên bàn ăn lúc này đã lộn xộn thành một đống mà nửa người dưới dính chặt vào nhau hai anh em kia đã sớm chìm vào trong vòng xoáy của dục vọng.
Cuối cùng vào lúc muốn bắn tinh, Lục Văn Dật đứng dậy gạt hết bát đũa đang bày trước mặt qua một bên, hắn đặt em trai lên bàn ăn thô bạo nắc không ngừng, cái mặt nạ dịu dàng kia rốt cuộc cũng không thể giữ nổi trên mặt nữa. Hắn thở hổn hển thì thầm những lời nói của ác ma: "Thần Thần phải nghe lời anh trai, lúc anh trai muốn thì phải ngoan ngoãn dâng đít lên cho anh trai địt, cũng phải yêu anh trai thật nhiều, có nhớ rõ chưa?"
Tiếng da thịt va đập phành phạch và tiếng bàn ăn bị đưa đẩy kịch liệt kẽo kẹt hoà vào nhau thành một đống tạp âm hỗn loạn như đang tấu lên một bản hòa nhạc mập mờ, cơ thể mẫn cảm của Mục Tinh Thần hoàn toàn không cách nào kháng cự lại khoái cảm ùa đến như thuỷ triều kia, cậu đã bị anh trai ruột của mình dìm vào trong bể tình dục trầm luân.
Khoảnh khắc bắn vào trong thịt huyệt căng chặt, Lục Văn Dật bỗng dưng cúi đầu xuống cắn lên vành tai của Mục Tinh Thần một cái rồi lại liếm láp: "Nếu mà lỗ đít dâm của Thần Thần muốn ăn con cặc của anh trai thì lúc nào cũng có thể lột quần của anh trai xuống rồi địt con cặc của anh trai nhé, con cặc của anh trai là của một mình Thần Thần, chỉ cho lỗ đít dâm và miệng nhỏ của Thần Thần ăn thôi."
Vừa bị đưa lên cao trào vừa ra nước khiến cho Mục Tinh Thần cắn chặt môi dưới, hai mắt cậu ướt sũng thẩm nghĩ cậu đúng là quá đê tiện, lại bị anh trai ruột địt vào đít tới cao trào thêm lần nữa rồi.
Khoái cảm xuất tinh dài dằng dặc cuối cùng cũng qua đi, Lục Văn Dật rút con cặc đã mềm oặt ra, hắn đưa tay đè eo Mục Tinh Thần lại để cậu không bị trượt ngã xuống đất rồi khom người nắm lấy thịt mông mềm mại kia vừa liếm vừa mút, mê đắm cái mông của em trai tới không buông tay được.
Mục Tinh Thần vùi mặt vào trong lòng bàn tay mình, cậu khóc tới không còn nước mắt để rơi nữa, lỗ đít bị địt tới không khép lại được vẫn còn đang chảy nước dâm và tinh dịch ra, mặt cậu tái nhợt nhỏ giọng van xin: "Về phòng tắm, đừng ở đây nữa."
"Được thôi."
Lục Văn Dật đã được ăn no uống đủ nên khá dễ nói chuyện, hắn thậm chí còn bế Mục Tinh Thần về phòng trước, cởi quần áo rồi để cậu vào trong bồn tắm xong mới quay lại phòng ăn dọn dẹp, lau sạch nước dâm và tinh dịch dính đầy trên mặt đất xong rồi mới quay lại nhà vệ sinh.
Nhìn em trai người đầy dấu hôn đang nằm trong bồn tắm, con cặc của Lục Văn Dật lại bắt đầu muốn cương lên. Lục Văn Dật đã bắt đầu thấy phiền muộn với nhu cầu tình dục mạnh mẽ này của mình, hắn thậm chí còn không nhịn được nghĩ là chẳng lẽ bản thân mình chính là một con thú cả đầu lúc nào cũng đầy ý nghĩ dâm dật hay sao?
Nhưng mà... dù hắn có là một con thú dâm dật thì em trai cũng là giống cái của một mình hắn, chỉ cho một mình hắn địt.