Tôi Thực Sự Không Muốn Cướp Nam Chính

Chương 86: Bị địt hỏng



Edit: Cá Bơn Vui Vẻ | Beta: Ely

***

Quy đầu to lớn dẫn theo nước ao lạnh buốt địt vào trong hậu huyệt, thịt huyệt bị chen mở làm Mục Tinh Thần nháy mắt mềm nhũn cả người, mông bị kéo căng hoàn toàn ngã oặt trong lòng Trần Uyên. Cậu cắn môi dưới lẩm bẩm phát ra tiếng rên rỉ: "Sướng quá..."

Trần Uyên cũng bị kẹp chặt đôi mắt khẽ run, hầu kết nhanh chóng nhấp nhô mấy lần.

Ngụy trang trên mặt đã bị hắn giật xuống từ lúc tiến vào, ánh mắt Trần Uyên dừng lại mấy giây trên gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo đỏ bừng của Mục Tinh Thần, bàn tay dưới nước vuốt ve cái mông mượt mà ép vào người mình. Cũng nhờ vào động tác này, dương vật sau khi tiến vào hậu huyệt, từng chút một chen mở tầng tầng lớp lớp mị thịt trong hậu huyệt, chậm rãi xâm nhập.

Tiến vào chậm chạp vững vàng như thế làm Mục Tinh Thần có thể cảm nhận rõ ràng hậu huyệt của mình đang bị căng ra. Nghĩ tới người ôm mình thật chặt rồi địt vào cơ thể mình là sư tôn, cậu hưng phấn đến mức ngón chân cuộn lại.

Sư tôn đang địt cậu, không phải là mộng xuân như trước kia, thật sự là sư tôn!

Mục Tinh Thần cắn môi dưới ngăn chặn tiếng rên rỉ tới bên miệng, hai tay vô lực đặt trên vai Trần Uyên cũng nắm chặt lại, nhưng lúc huyệt tâm bị quy đầu to lớn chọc vào vẫn tràn ra một tiếng rên rỉ ngọt ngào. Cậu cắn chặt môi dưới hừ nhẹ vặn vẹo uốn éo eo, sóng nước quanh thân nhộn nhạo.

"Sư tôn..."

Trần Uyên mất nửa phút mới hòa hoãn được dục vọng xuất tinh từ trong khoái cảm bị hút gắt gao này. Hắn im ắng thở dài, đưa tay giải cứu môi dưới cực kỳ đáng thương của Mục Tinh Thần, khàn giọng nói: "Đừng cắn."

Mục Tinh Thần lập tức ngậm lấy ngón tay của hắn liếm liếm. Cậu nắm bả vai Trần Uyên để chống đỡ, vừa vặn vẹo mông eo chủ động nuốt ăn dương vật cắm bên trong hậu huyệt, vừa ngoan ngoãn nghe lời rên rỉ đáp lại: "Không... Ưm... Không cắn ạ..."

Nửa phút đầu, Trần Uyên còn có thể nhẫn nại xúc động, thẳng lưng dùng sức địt hậu huyệt của đồ đệ. Nhưng khi Mục Tinh Thần lẩm bẩm ưỡn ngực để hắn liếm núm vú, lúc đó thì tất cả nhẫn nại đều tan rã sụp đổ trong khoảnh khắc.

Trần Uyên im lặng thở dài bất đắc dĩ rồi cúi đầu ngậm lấy núm vú hồng hào gần trong gang tấc. Đầu lưỡi chọc chui vào lỗ sữa, liền ngay lập tức nghe thấy tiếng rên rỉ dồn dập trên đỉnh đầu. Hắn nhẹ nhàng dùng răng cắn núm vú đã trở nên cứng ngắc từ lâu, dùng đầu lưỡi tỉ mỉ liếm mút.

Mục Tinh Thần thoải mái ngẩng chiếc cổ xinh đẹp rên rỉ. Cậu nắm lấy tóc Trần Uyên, lẩm bẩm phối hợp vặn eo lắc mông với tần suất ra vào của hắn. Con cặc chìm trong động thịt non mềm mỗi một lần đều giã vào cực sâu, khoái cảm đáng sợ dần dần bao phủ lý trí của hai người.

"... Phải, bên phải cũng muốn."

Bốn chữ ngắn ngủi vỡ thành mảnh nhỏ giữa lúc Trần Uyên rút ra đút vào bên trong. Đầu lưỡi của hắn xoay một vòng liếm láp núm vú tỏa ra mùi thơm trong miệng, hút dược lực nồng đậm hóa thành nước ở lỗ sữa, nuốt hết vào miệng rồi sang một bên khác vuốt ve núm vú bị lạnh nhạt hồi lâu.

Rõ ràng hương vị của bản thể cũng giống như phần lớn dược liệu khác đều đắng, nhưng dược lực hóa thành nước lại rất ngọt. Trần Uyên thực tủy biết vị ôm Mục Tinh Thần vừa địt vừa liếm sữa, bàn tay vững vàng giam cầm người trong ngực, bày ra một mặt mà chính mình cũng chưa từng biết.

"Ưm ha... Thật, thật dễ chịu...." Mục Tinh Thần bị đụ hai mắt mê ly, ngẩng cái cổ xinh đẹp mềm nhũn vô thức rên khẽ: "Ưm... Cặc của sư tôn địt... Địt đến hỏng tim mất..."

Trần Uyên bị tiếng nỉ non vô thức của Mục Tinh Thần kích thích, không thể khống chế răng cắn mạnh hơn.

"Ô a...! Đau..."

Trần Uyên nhíu mày, đang muốn hỏi thăm thì lại chú ý thấy núm vú hồng mềm bị mình cắn hằn dấu răng, hắn vừa đau lòng vừa không vui. Rõ ràng đi theo hắn tu hành gần một trăm năm rồi, tại sao cơ thể vẫn mảnh mai như vậy?

Cuối cùng đau lòng vẫn chiếm phần hơn, Trần Uyên một lần nữa ngậm lấy núm vú bị mình liếm cho vừa đỏ vừa cứng, đầu lưỡi an ủi liếm láp hồi lâu mới lùi về sau kéo dài khoảng cách: "Học ở đâu."

Ý thức của Mục Tinh Thần đã bị địt bay từ lâu, mơ mơ màng màng nhìn nét mặt sư tôn đầy vẻ không vui, căn bản không nhận ra điều gì không đúng, cậu lại gần liếm lên mặt và cằm Trần Uyên, mềm nhũn nũng nịu: "Sư tôn... Con rất... Rất thích người..."

Trong nháy mắt đó, Trần Uyên cảm giác trái tim của mình như bị mèo cào mấy cái. Cảm nhận môi lưỡi mềm mại liếm hôn ở cằm, sự không vui vừa xuất hiện liền tan thành mây khói, hắn không khỏi nghĩ đến câu thu sau tính sổ, bất đắc dĩ ôm người dậy.

Trước khi Mục Tinh Thần phát ra tiếng kháng nghị, Trần Uyên đã đặt cậu lên bờ ao, cầm con cặc dính nước ao lạnh buốt, một lần nữa cắm vào trong hậu huyệt mềm mại chặt chẽ của đồ đệ, bàn tay nắm chặt mông thịt nhéo nhéo, vừa mềm vừa trơn.

Ở nơi sâu trong di tích bí ẩn, nam nhân cao lớn tuấn mỹ chống hai tay lên bờ, vây thiếu niên trắng nõn xinh đẹp ngồi trên bờ ao trong ngực, thẳng lưng thúc vào không ngừng dấy lên sóng nước xung quanh, xác thịt va chạm vang lên tiếng nước càng thêm sắc tình.

Tư thế xâm nhập từ đằng sau rõ ràng càng dễ dùng lực hơn tư thế ngồi vừa nãy, Mục Tinh Thần bị địt thỉnh thoảng sẽ đụng vào thành ao, nhưng cậu không cảm thấy đau, chỉ cảm thấy mông mình sắp bị sư tôn địt thành hai nửa, nhưng vẫn dễ chịu như cũ.

Khoái cảm tê tê dại dại không ngừng từ hậu huyệt lan tràn ra toàn thân, Mục Tinh Thần thoải mái đến mức chảy ra nước mắt, mềm nhũn cầu xin tha thứ: "Sư, sư tôn... Ưm ha... Ư... Chậm... Chậm một chút... Bị địt hỏng mất."

Trần Uyên cúi đầu, tóc dài ẩm ướt theo động tác này trượt xuống bờ vai phủ kín tóc dài của Mục Tinh Thần. Hình ảnh tóc dây dưa trong nước khiến mắt Trần Uyên tối sầm, tay phải chống bên bờ luồn vào trong nước, vuốt ve vòng eo trơn mềm một lát rồi cầm lấy côn thịt đứng thẳng của Mục Tinh Thần.

Mặc dù người tu hành ngày ngày luyện kiếm cũng không để lại bất cứ dấu vết nào ở lòng bàn tay, tuy nhiên Trần Uyên vẫn cố tình giữ lại vết chai mỏng lúc luyện kiếm. Hắn không ngờ vết chai mỏng ở ngón tay sẽ phát huy công dụng vào giờ phút này.

Thấy tiểu đồ đệ rên rỉ vui vẻ hơn hồi nãy, thậm chí Trần Uyên còn cảm thấy may mắn khi mình đã giữ lại vết chai này.

Khoái cảm mãnh liệt khi trước sau cùng được hầu hạ làm Mục Tinh Thần thoải mái đến mức ý thức mơ hồ. Giữa lúc dễ chịu đến cực hạn thì ý thức quay về, cậu ngửa đầu cắn lên cằm Trần Uyên rồi liếm hôn, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn sư tôn đang đụ mình: "Sư tôn..." Há miệng ra là mềm nhũn nũng nịu.

Trần Uyên thấy được dáng vẻ xấu xa của mình trong đôi mắt sũng nước của Mục Tinh Thần, hắn mấp máy môi, ánh mắt cực kỳ phức tạp, khống chế đặt đồ đệ mình nuôi dưỡng sắp trăm năm dưới thân. Có lẽ hắn... Chính là sư tôn hoang đường nhất từ trước tới nay.

Lý trí quay về, Trần Uyên hơi mất tự nhiên vươn tay che đôi mắt xinh đẹp lại, môi mỏng chạm vào khóe môi Mục Tinh Thần, giọng nói cực kỳ khàn: "Con đã ở trong đây quá lâu rồi, trước hết tập trung hấp thu linh khí đi đã."

Mục Tinh Thần lập tức há mồm cắn môi dưới Trần Uyên, lẩm bẩm mềm giọng đáp: "Làm, làm xong rồi, rồi hấp thu... Ưm!"

Mặc dù Trần Uyên khá hiểu rõ di tích này cũng không dám thật sự để Mục Tinh Thần hoàn toàn không thu liễm dược lực chờ mãi trong này, đợi càng lâu càng dễ xảy ra biến cố. Mà cơ quan trong di tích tầng tầng lớp lớp, có là hắn cũng không chắc chắn rằng dưới tình huống loạn lạc sẽ bảo vệ người hoàn hảo.

Trần Uyên định giảng đạo lý, nhưng rõ ràng trong lúc ân ái muốn giảng đạo lý cho nửa kia là không thể nào, hơn nữa hắn cũng không có cơ hội này.

Đầu lưỡi thăm dò vào trong miệng vừa mềm vừa ngọt, Trần Uyên không cách nào từ chối được sự dụ hoặc này, nhưng việc hấp thu linh khí cũng không thể trì hoãn. Hắn bèn nắm chặt eo Mục Tinh Thần, nhanh chóng mạnh mẽ ra vào, dự định sớm kết thúc lần làm tình này.

"Ưm ưm..."

Đâm chọc kịch liệt làm nước trong ao đều đập lên bờ, hai người thân mật quấn lấy nhau trong nước động tình bú liếm đầu lưỡi đối phương. Từ mặt nước gợn sóng lăn tăn có thể mơ hồ nhìn thấy nửa người dưới của hai người dính chặt vào nhau, dương vật thô cứng dùng tốc độ cực nhanh ra vào trong mông đít xinh đẹp mượt mà của thiếu niên.

Cửa huyệt vốn khép chặt khít đã bị căng ra hoàn toàn, giờ phút này dù Trần Uyên có rút cặc ra thì hậu huyệt của Mục Tinh Thần cũng sẽ duy trì dáng vẻ bị địt mở trong một khoảng thời gian.

Mông thịt xinh đẹp căng tràn bị va chạm ra từng lớp sóng thịt, gợi cảm cực đẹp. Đáng tiếc Trần Uyên đang toàn lực giã gạo muốn nhanh chóng kết thúc lần làm tình này không để ý tới cảnh đẹp như vậy.

"Ư ư..." Mục Tinh Thần chủ động kết thúc nụ hôn này, miệng vừa được tự do liền lẩm bẩm rên rỉ: "Ừm ha... Sư tôn chậm, chậm một chút... Sắp hỏng."

"Không hỏng được." Trần Uyên bất vi sở động, tiếp tục duy trì tần suất ra vào vừa nhanh vừa mạnh. Lúc mị thịt kẹp dương vật bắt đầu điên cuồng co rút, nháy mắt hơi thở của hắn ngừng lại, thở hổn hển ép chặt người vào vách ao ngăn cách bằng một tầng kết giới, nhanh chóng rút ra đút vào.

Mục Tinh Thần bị cắm chân run đến nỗi chỉ có thể dựa vào con cặc cắm trong hậu huyệt và tay của sư tôn chống đỡ cơ thể mình. Dưới tần suất ra vào cao như thế, cậu không thể kiên trì bao lâu, nhanh chóng dựa vào trong ngực Trần Uyên rên rỉ, trước sau đồng thời cao trào.

Tinh dịch trắng đục gần như bị bàn tay Trần Uyên bao lại hết, rồi rất nhanh bị dòng nước cuốn đi. Lúc Mục Tinh Thần cao trào, hậu huyệt điên cuồng co bóp cũng kẹp Trần Uyên lên đỉnh, hắn nghĩ sẽ rút cặc ra bắn tinh bên ngoài, nhưng không kịp.

Ôm thật chặt tiểu đồ đệ mềm nhũn không còn chút sức nào, Trần Uyên rên rỉ rồi bắn tất vào sâu trong hậu huyệt của Mục Tinh Thần.

Lần trước nhẹ nhàng vui vẻ xuất tinh tràn trề là ở trong mơ dùng nguyên thần xuất tinh. Còn hiện tại từ sau khi tích cốc, Trần Uyên chưa từng đụng vào dương vật của mình, thủ dâm càng chưa từng. Tất cả tích cóp tới giờ phút này, lần bắn này vừa đặc vừa nhiều.

Thậm chí Mục Tinh Thần đã miễn cưỡng tỉnh lại từ trạng thái cao trào mà dương vật cắm trong hậu huyệt vẫn đang bắn, cậu đỏ mặt cảm nhận bên dưới, cảm thấy bụng mình sắp bị sư tôn bắn đầy.

Một lát sau, Mục Tinh Thần lặng lẽ xoay cái mông cọ cọ dương vật vẫn còn cắm trong hậu huyệt của mình. Lúc cái mông bị đè lại, cậu nhịn không đỏ mặt lắc mông khuấy động dục vọng của con cặc trong hậu huyệt, nghĩ chờ sư tôn bắn xong lại làm lần thứ hai.

Cuối cùng quá trình xuất tinh dài dằng dặc kết thúc. Trần Uyên để ý thấy bụng nhỏ nổi lên của Mục Tinh Thần, khuôn mặt tuấn tú hơi đỏ lên. Hắn yên lặng dời lực chú ý tới dược lực tràn lan xung quanh, thu kết giới gom toàn bộ dược lực lại, khàn giọng nói: "Hấp thu linh khí xong thì quay về."