Màn đêm buông xuống, đây là thời gian mà mọi người dùng để nghỉ ngơi sau những ngày làm việc mệt mỏi. Những ánh đèn lập được thấp sáng trong dinh thự, một chút ánh sáng của nó giúp người khác biết được đây không phải căn dinh thự vắng chủ. Trong bóng tối như này, là thời gian mà những tên trộm, những cuộc giao dịch ngầm diễn ra đây là những kẻ yêu thích màn đêm. Bởi vì trong bóng tối, không ai biết họ là ai, không ai biết họ làm gì, họ như hòa mình vào bức màn đêm tối vậy. Một chút ánh sáng cũng không có, bóng tối nuốt chửng toàn bộ họ. Có lẽ, đây chính là quy luật của màn đêm, bất cứ vật thể hay con người tiếp xúc với màn đêm đều sẽ bị nó nuốt chửng lấy.
Tôi cầm theo chiếc đèn nhỏ, một thứ ánh sáng yếu ớt trong đêm nhưng lại giúp tôi thấy được đường nhìn. Tôi mang theo chiếc chìa khóa mà mình đã làm từ gã say rượu lúc sáng mà Amory giới thiệu và tiến đến thư phòng của người cha già.
Trong màn đêm không tiếng động, tiếng của chiếc cửa gỗ màu nâu sẫm như được phóng đại to ra, tôi cố rón rén mở thật nhẹ cánh cửa nhằm hạ bớt âm thanh từ nó.
Thư phòng chính là nơi làm việc ông ta, hàng loạt những giấy tờ đặt xếp chồng trên bàn. Tôi đến xem thử thì đa số là những báo cáo doanh thu kinh doanh dạo gần đây của gia tộc. Có vẻ như đi xuống hơi nhiều đấy.
Tôi tiếp tục đi một vòng xung quanh căn phòng này, đến bên kệ sách gần đấy,lật ra vài trang sách thì cũng không có gì đặc biệt.
Tôi kiểm tra từng ngóc ngách kỹ càng khắp căn phòng, phát hiện có một cơ quan nhỏ trên một quyển sách màu xanh bìa cứng được đặt trên kệ tủ. Tôi đụng vào cuốn sách ấy và dịch nó sang bên trái thì chiếc kệ tụ cũng được kéo sang bên trái, một chiếc két sắt màu đen lớn ở đằng sau tủ xuất hiện. Nhưng nó bị khóa lại.
Tôi suy nghĩ một chút, thử dùng chiếc chìa khóa nãy mà tôi mở thư phòng của lão vào chiếc két sắt này. Điều không ngờ đến đó là, nó đã mở được chiếc két sắt ấy. Có lẽ trong lòng lão nghĩ trừ lão ra không ai có thể vào căn phòng này cũng như không thể tiếp xúc với chiếc két sắt này, do đó mà lão đặt khóa giống với khóa phòng của mình.
Trong chiếc két sắt này của lão có rất nhiều loại giấy tờ, tôi lật tìm một chút trong đấy không ngờ là trong cái két sắt ấy lại có các chứng cứ liên quan đến việc tham ô hối lộ cứu trợ của gia tộc Marcurs, không dừng lại ở đó còn có những danh sách về việc buôn bán chất cấm những kẻ sử dụng, nơi mà bọn chúng sản xuất ra doanh thu tiêu thụ của nó. Đây quả là những giấy tờ có giá mà.
Cuối cùng thì thứ tôi cần tìm cũng có, chính là nơi những nô lệ mà ông ta bắt giữ để bán. Không ngờ là nơi đấy lại được ngụy trang với dạng trại trẻ mồ côi ở phía đông nam của đế quốc. Có hàng loạt những cái tên dưới danh nghĩa nhận nuôi những đứa trẻ này, cấp bậc nào cũng có.
Trại trẻ mô côi này của ông ta có tên là ’ vườn hoa địa đàn ', những đứa trẻ này đa số không mồ côi cha mẹ thì cũng là bắt cóc từ những ngôi làng xa quê khác đem bỏ vào. Lấy danh nghĩa là yêu thương tụi nó, tạo một mái ấm gia đình nhưng thực chất là đem vổ béo chúng và bán cho những kẻ khác. Đúng là một kẻ đạo đức giả tạo mà, chuyện buôn bán trẻ con này mà lão ta cũng có thể làm mà không thấy tội lỗi chút nào.
Những đứa trẻ đáng ra được sống bên gia đình hạnh phúc của chúng vậy mà lão ta có thể đem bọn trẻ tách ra với gia đình của nó. Ai cho lão cái quyền như vậy chứ.
Tờ giấy tôi cầm trên tay thật muốn vò nát nó lại mà, nhưng mà tôi phải trấn an cơn tức giận của mình. Sẽ nhanh thôi, báo ứng của ông ta sẽ đến.
Tôi lấy đi danh sách của những quý tộc tham gia việc bán nô lệ này, đồng thời cũng lấy đi những chứng cứ tham ô cứu viện của gia tộc Marcurs đi luôn dù sao thì cũng sắp đến sự kiện về vụ việc tham ô này rồi mà.
Trong lúc tôi thu dọn lại tài liệu ở trong két sát chuẩn bị ra về thì tôi nhìn thấy tài liệu liên quan đến gia tộc Flyn. Tôi nhấc tay cầm lên xem thì không ngờ những thông tin trong này làm tôi có phần sửng người tại chỗ. Thậm chí liên quan đến cái chết của mẹ Rosabella - phu nhân Henry.
Phu nhân công tước Henry tên là Dennis, thuộc gia tộc Flyn ở lãnh thổ tây bắc đế quốc, nơi có khí hậu vô cùng lạnh giá. Gia tộc này là nguồn chinh chiến lâu năm nhất của đế quốc, bọn họ là những chiến binh được đào tạo để bảo vệ đế quốc này. Người đứng đầu gia tộc này chính là công tước Flyn cũng chính là ông ngoại của Roasabella. Mẹ của cô ấy là con gái út trong gia tộc Flyn, là người rất mực cưng chiều và được các anh chị vô cùng yêu thương. Từ nhỏ đến lớn, bà ấy chưa bao giờ bước chân ra khỏi lãnh thổ của gia tộc.
Nhưng vào ngày yến tiệc chúc mừng tân hoàng đế lên ngôi, cũng chính là vị vua bây giờ thì bà đã cùng cha của mình đến hoàng cung tham gia. Tại đây, bà gặp được lão già ấy, tức là cha của Rosabella. Ông ta vừa gặp đã yêu bà ấy.
Ông ta luôn tìm cách làm thân, ngỏ lời cầu hôn hay tặng những món trang sức quý báo cho bà nhưng bà đều từ chối thẳng thừng. Sở dĩ bà làm vậy vì đã có người trong lòng, bà đến yến tiệc hoàng cung chính là để gặp người trong lòng của bà ấy.
Vì biết được điều này, ông ta đã cho người điều tra và biết kẻ mà bà thương trong lòng là ai. Người này địa vị rất cao, hắn không thể với tới cho nên hắn đã đưa ra một hạ sách vô cùng đê tiện đó là bỏ thuốc bà.
Vì nhẹ dạ cả tin, nên cuối cùng kế hoạch của ông ta cũng thành công. Ông ta đã quan minh chính đại cưới bà về dinh thự gia tộc Henry này. Từ đó thì bà đã không liên lạc gì với gia tộc Flyn của mình nữa. Mặc dù vậy nhưng trong quá trình sống chung bà luôn khướt từ các hành động thân mật của ông ta, đến cả việc cho ông ta một ánh mắt để nhìn bà vẫn không thèm liếc dù chỉ một cái. Hàng loạt các buổi tiệc trà của các phu nhân gia tộc đều không có hình ảnh của bà, chỉ có ông ta một thân một mình mà thôi. Điều đó làm trong giới quý tộc cứ tưởng ông ta không muốn ai thấy vợ mình vì bà quá xinh đẹp, bảo bọc bà như con chim hoàng yến vậy. Không một ai biết cuộc hôn nhân này đã dần hình thành một vết nứt sâu.
Trong quá trình mang thai Rosabella thì sức khỏe bà ngày càng yếu đi, dần dần xuất hiện triệu chúng trầm cảm do mang thai của phụ nữ. Sau khi sinh ra Rosabella thì bà liền qua đời luôn, trong đám tang của bà không thấy bất kì một người nào của gia tộc Flyn đến tham dự.
Đây là tất cả những gì mà tài liệu đó nói về vị phu nhân Henry này, mặc dù là tài liệu nhưng thực chất đây là một quyển sổ nhật ký. Tôi đoán đây chắc là của ông ta rồi, ông ta có sở thích viết nhật ký. Lão già này không ngờ lúc còn trẻ tam quan lại lệch lạc như vậy không có được người mình yêu liền hạ thuốc bà để bà thuộc về mình. Không ngờ mọi chuyện của cuộc hôn nhân này lại như vậy, một kẻ như ông ta xứng đáng không có tình yêu của bà ấy.
Có lẽ tôi đoán được bà vì sao không còn liên lạc với gia tộc Flyn rồi, vì sự xấu hổ của mình làm ảnh hưởng đến gia tộc cho nên mới cắt đứt quan hệ với bọn họ. Kể cả đến đám tang của bà cũng không muốn bọn họ xuất hiện. Người mà bà yêu, tôi cũng đã đoán ra được phần nào là ai rồi, nhưng có lẽ người bà yêu không yêu bà đâu phu nhân Henry à.
Tôi cảm thấy tiếc thay cho số phận của bà ấy.
Đóng tủ két sắt, đem mọi thứ trở lại thành căn phòng bình thường sau đó tôi rời khỏi thư phòng của ông ta và khóa lại. Những thứ tôi cần cũng đã có và mang theo, bây giờ chỉ cần đưa chúng ra ánh sáng mà thôi.