Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4306



Chương 4306

Vậy nên bây giờ ông ta đã đâm lao thì phải theo lao thôi.

Đó là lí do vì sao khi ông ta phát hiện ra răng Tô Bích Xuân đã động tay chân vào rồi mà vấn phải bất chấp khó khăn mà kí vào bản hợp đồng này.

Cho dù biết rõ có chút gian xảo trong đó nhưng không còn cách nào có thể quay đầu nữa.

Trái tim như đang bị treo lên trong lòng của Tô Bích Xuân cuối cùng cũng ổn định trở lại.

Cô ta thở phào nhẹ nhõm.

Tất cả mục đích của cô ta, tất cả mọi thứ mà cô ta làm đều là để xúc tiến cho việc hợp tác ngày hôm nay.

Về việc sau này Mq có tiếp tục hợp tác với tập đoàn Lê Hoa hay không thì đó không còn là điều khiến cô ta phải lo lắng nữa.

Rốt cuộc thì ai biết được rằng qua thời hạn ba năm kí kết hợp đồng, Tô Bích Xuân có còn ở lại tập đoàn Lê Hoa hay không!

Có thể cô ta sẽ thăng quan tiến chức vùn vụt, lấy tập đoàn Lê Hoa làm bàn đạp để vươn lên.

Vào lúc này, Tô Bích Xuân cả đời chưa từng trải qua kinh hồn bạt vía cũng cảm thấy mình đã sống sót được sau tai nạn, điều duy nhất còn đọng lại trong đầu cô ta là sự ngất ngây sau khi thành công.

Đúng vậy, cô ta đã sử dụng một số thủ đoạn nhỏ và làm việc không tốt.

Nhưng như vậy thì có làm sao?

Giống như Lê Chí Sơn đã nói, phương pháp làm của cô ta đầy sai lầm và đáng khinh bỉ nhưng vậy thì thế nào?

Không cần biết quá trình này như thế nào mà cô ta chỉ cần biết rằng cô ta đã đạt được mục tiêu của mình.

Điều này vẫn chưa đủ sao?

Lê Chí Sơn vốn tưởng rằng lần kí kết hợp đồng này sẽ bị Tô Bích Xuân làm rối tung.

Bất kể thế nào cũng không đoán được răng ông Thụy Kì Tạp vậy mà trực tiếp đi đến bục chủ tịch.

Đồng thời không nói một lời mà trực tiếp kí tên vào hợp đồng đặt trước mặt.

Sau khi kí vào bản hợp đồng, ông ta đưa lại nó cho Lê Chí Sơn và nói: “Tổng giám đốc Lê, anh là người rất có năng lực, đồng thời giám đốc bộ phận sáng tạo của bên anh cũng rất thủ đoạn.”

Lê Chí Sơn nghe vậy thì ngay lập tức hiểu được hàm ý trong lời nói của ông Thụy Kì Tạp.

Bởi vì khi ông ta nói điều này, giọng điệu của ông ta đầy mỉa mai và thậm chí biểu cảm của ông ta cũng đầy sự khinh thường.

Rõ ràng hợp đồng đã được ký kết thành công, nhưng dường như Lê Chí Sơn lại cảm thấy mình đang được ông †a bố thí.

Điều này làm cho anh ta cảm thấy rất khó chịu.

Nhưng không còn cách nào khác, Tập đoàn Lê Hoa đã từng bởi vì Lê Duyệt Tư mà phải chật vật trên cả mặt phim truyền hình lẫn điện ảnh.

Lần này nếu như muốn tẩy trắng, chỉ có một cách duy nhất đó là hợp tác với Công ty điện ảnh M.

q Lúc này, Lê Chí Sơn chỉ có thể kiềm nén cơn tức giận trong lòng, rồi cố nặn ra một nụ cười đạo đức giả: “Hy vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.”

Dưới sự mỉa mai của ông Thụy Kì Tạp, Lê Chí Sơn lấy lại tờ hợp đồng trên bàn.

Khi anh ta chuẩn bị ký tên ở góc dưới bên phải, đột nhiên cánh cửa phòng bị đẩy ra.

Sau đó thì nghe thấy một tiếng “ầm”

vang dội, mọi sự chú ý của mọi người đều đổ đồn vào cánh cửa vừa được mở ra.

Ngay cả Lê Chí Sơ cũng bị run tay bởi tiếng động lớn như vậy.

Trước khi anh ta có thể hoàn thành việc ký tên của mình thì đã trượt tay vẽ ra một đường thẳng dài, gần như làm xước tờ hợp đồng trên bàn.

Anh ta dường như chỉ mới kí được nửa tên mình trong cột chữ ký, chính vì vậy Lê Chí Sơn không thể kiềm chế được tức giận nữa.

Anh ta đập bàn đứng dậy: “Bảo vệ ăn lương để rồi làm ăn như thế này à?”

Các nhân viên bảo vệ đang phân tán †ứ phía ngay lập tức tập trung xung quanh cửa lớn.