Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4332



Chương 4332

“Chúng ta quay lại chuyện chính đi, hình như cô Elena đang chuẩn bị làm gì đó, nhìn đi!”

Lâm Thúy Vân gượng gạo đột nhiên đổi hướng trò chuyện.

Lục Mặc Thâm hờ hững liếc nhìn cô ấy một cái, khóe miệng hơi nhếch, cười như không cười.

Lâm Thúy Vân ôm một bụng ý đồ xấu xa, có thể giấu giếm được anh ta sao Mỗi lần phàm là có nữ sinh gửi thư tình cho anh ta, hoặc tặng bánh ngọt đồ uống linh tinh gì đó.

Lục Mặc Thâm chẳng bao giờ để ý đem các loại đồ ăn vặt đặt ở văn phòng.

Sau đó vô cùng miễn cưỡng ra ngoài tiếp điện thoại.

Cuối cùng chờ lúc anh ta trở về, đồ của những nữ sinh ấy tặng luôn bị tiêu hủy một cách kỳ bí.

Có vài lần, thậm chí tên cầm thú Lục Mặc Thâm còn muốn điều tra bằng camera giám sát trước cửa văn phòng.

Bởi vì Lâm Thúy Vân là trợ giảng tạm thời khoa múa của đại học Lan Ly.

Nên cô ấy có thể ra vào tòa nhà giảng dạy một cách vô cùng thuận lợi, tự do mà không bị người khác nghi ngờ.

Mỗi khi có tâm trạng không tốt, Lục Mặc Thâm sẽ lấy video quay lén ra xem Lâm Thúy Vân vào phòng làm việc của anh ta.

Anh ta thích nhìn Lâm Thúy Vân vì đọc thư tình của anh mà tức đến nghiến răng nghiến lợi, bày ra dáng vẻ khinh thường.

Cũng thích nhìn dáng vẻ rối tung rối mù của cô ấy khi lén lút ăn bánh ngọt do các bạn nữ cùng lớp làm.

Càng thích nhìn Lâm Thúy Vân sau khi tiêu diệt những thứ kia, trộm đặt túi bánh quy nướng vào cặp rồi chạy tới bàn học của mình.

Đôi khi cô ấy rất thông minh, nhưng đôi khi cũng rất ngốc.

Mặc kệ trông cô ấy như thế nào, Lục Mặc Thâm chỉ cảm thấy mình càng ngày càng thích cô ấy.

Ở bên kia, sau khi cô Elena nghe xong yêu cầu của Tô Lam, vô cùng bình tĩnh, trên mặt dường như thoáng qua chút kinh ngạc.

Rõ ràng là cô ta cũng không ngờ Tô Lam lại yêu cầu lớn đến vậy.

Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé. Link tải nhé các bạn

Nhưng cô ta cũng không ra vẻ chế giêu như ông Thụy Kì Tạp.

Ngược lại cô ta vô cùng bình tĩnh nhìn về phía Quan Triều Viễn: “Bạn gái của anh tuy tuổi còn nhỏ, nhưng [email protected] muốn lại không hề nhỏ!”

Nghe xong lời này, khóe miệng Quan Triều Viễn khẽ nhếch lên: “Đây có thể gọi là vật họp theo loài, người phân theo nhóm!”

Cô Elena không thạo tiếng phổ thông cho lắm, cô ta quay đầu nói chuyện với người phiên dịch ở bên cạnh mấy câu.

Cuối cùng cô ta cũng hiểu được câu “Vật họp theo loài, người phân theo nhóm” là gì.

Cô ta đột nhiên bật cười: “Trình độ văn hóa của Bạch Lạc đúng là tỉnh thông uyên bác thật! Câu nói “Vật họp theo loài, người phân theo nhóm!” rất hay.”

“Có thể trở thành người một nhà với Quan Triều Viễn, thực lực không thể khinh thường được!”

Quan Triều Viễn vô cùng lạnh nhạt đi đến bên cạnh Tô Lam.

Anh ngẩng đầu nhìn về phía cô Elena: “Từ đầu đến cuối tôi không hề nhúng tay vào chuyện này, khiến cho cả cô và ông Thụy Kì Tạp đều trở thành sự lựa chọn của cô ấy, nhưng đó là một kế hoạch hoàn hảo, đúng không?”

Quan Triều Viễn thẳng thắn khen ngợi Tô Lam.

Khi nói anh còn tỏ vẻ rất nghiêm túc.

Không biết vì sao khi Tô Lam đứng bên cạnh nghe anh nói những lời này.

Thậm chí cô còn thấy hạnh phúc hơn cả khi mình đường đường chính chính tự ký được hợp đồng.

Bởi vì từ trước cho tới nay, điều mà cô mong muốn nhất đơn giản chỉ là sự đồng thuận của Quan Triều Viễn.

Trước kia thực sự đã xảy ra quá nhiều chuyện.

Hầu như mỗi lần chỉ cần mình sắp gặp tai họa.