"Cảm ơn cậu. Cậu đi siêu âm thai phải không? Thế nào? Trai hay gái?" Giai Kỳ rất tò mò. Sở dĩ hôm nay cô không thể cùng Thiên Duyên đi đến bệnh biện được là do Giai Kỳ phải đi khám. Không ngờ lại gặp Thiên Duyên ở đây.
"Là... song thai một trai một gái" Thiên Duyên nói nhỏ vào tai Giai Kỳ.
Giai Kỳ không khỏi bất ngờ. "Hả? Thật ư? Tốt quá rồi, tốt quá rồi!"
"Còn cậu? Thai bao nhiêu tuần rồi?"
"Thai mình được ba tuần"
"Cậu về nhà mình đi, mình còn muốn nói nhiều chuyện với cậu" Thiên Duyên kéo tay Giai kỳ.
"Được, đi thôi"
Họ đi thong thả ra khỏi bệnh viện mà quên mất đã bỏ quên hai người đàn ông. Triết Hạo và Khải Phong đứng như trời trồng, họ thật sự trở thành không khí rồi.
"Chúng ta là người vô hình hay sao vậy anh hai?" Cậu nhìn anh ngơ ngác hỏi.
"Chắc là vậy đó. Hai người họ không hề màng đến sự tồn tại của chúng ta nữa luôn" Anh nhìn cậu. Hai người nhìn nhau.
"Đi thôi" Anh bước đi, Khải Phong cũng đi theo.
\[...\]
Thoáng chốc mà Thiên Duyên đã mang thai chín tháng.
Triết Hạo hôm nay cũng như mọi ngày, anh đang ở dưới bếp làm bữa sáng cho cô. Đột nhiên nghe thấy tiếng thét thất thanh của cô vang lên trên phòng.
Triết Hạo hôm nay cũng như mọi ngày, anh đang ở dưới bếp làm bữa sáng cho cô. Đột nhiên nghe thấy tiếng thét thất thanh của cô vang lên trên phòng.
"Áaaaa" Thiên Duyên ôm bụng, đau đớn thét.
Triết Hạo gấp rút chạy lên. "Duyên, em sao vậy?"
"Em đau quá... sắp sinh rồi..." Mồ hôi cô đổ ướt cả trán.
"Người đâu?! Chuẩn bị xe, chuẩn bị xe" Anh nói to.