Thảo luận về việc uống sữa bột gì và cách bế trẻ như thế nào để trẻ không quấy khóc. Thức dậy bao nhiêu lần vào ban đêm, ban ngày cho con bú bao nhiêu lần, vú em trong nhà như thế nào.
Mặc dù .Jane nghe mà thấy quen thuộc như thể chính là mình một năm trước.
Nhưng vào thời điểm đó, Cynthia đã được một người nào đó nuôi dưỡng trong một năm, đến lượt bản thân cũng đỡ vất vả hơn một chút.
Tình địch trước đây giờ đã lên chức bố, ánh mắt dịu dàng khi nói về vợ con.
Người ngoài ai mà có thể ngờ được răng, nhân vật rung trời chuyển đất lúc này đang ở nhà trông con đâu ra đấy?
“Anh Thành Trung, anh thấy con gái tôi có xinh không? Minh Châu cứ nói tôi là nô lệ của con gái.”
Mạc Ngôn bắt đầu khoe con: “Con bé giống mẹ nó, sau này chắc chăn sẽ rất xinh.”
“Tôi mà có con gái thì tốt biết mấy, không muốn phải tranh cướp vợ với con trai. on gái thật đáng yêu, để tôi bế một chút, cậu giúp tôi chăm sóc Đoàn IIÙT dane nghe thấy thế, trái tim anh hơi rung lên.
“Vậy anh…vậy anh và Trúc Linh có định sinh con gái nữa không?”
“Không sinh nữa, mỗi lần cô ấy sinh con ra đều thập tử nhất sinh, hơn nữa nếu lại là con trai cũng không thể phá bỏ, hại cho sức khỏe của cô ấy, lại sinh thêm cho mình một kẻ địch, không đẻ nữa.”
“Hai lần ở cữ cô ấy đều không kiêng tốt, nên mỗi khi đêm đến toàn thân lại lạnh run lên, tôi thương lắm.”
Cố Thành Trung nói mà không cần suy nghĩ.
“Nếu…anh có một đứa con gái thật _ thì sao?”
Anh nói lấp lửng.
“Cậu nói vậy là có ý gì, tôi có con gái ở đâu ra? Anh đang nói về Trúc Linh à?”
“Anh, thế là anh đang lái xe à?”
“Euck you, suy nghĩ đen tối.”
Cố Thành Trung trừng mát: “Tôi nuôi vợ như nuôi con gái không được à?”
“Nhìn trông cũng giống, dù sao anh cũng không còn trẻ nữa.”
Jane bồi thêm nhát nữa.
Khi Cố Thành Trung nghe vậy, sắc mặt lập tức trầm lại, anh kị nhất người khác nói vậy.
Chồng già vợ trẻ, anh chỉ lớn hơn cô ấy mười tuổi, làm sao đã thành chồng già vợ trẻ rồi?
Còn Phó Lâm và Chu Đình thì sao?
Không phải Phó Lâm đang khóc ngất trong nhà vệ sinh sao?
“Trong nhà họ Cố đừng nhắc đến từ này.”
Cố Thành Trung hung dữ nói.
“Quả thực, bố anh, anh, em anh, cả nhà anh đều là trâu già thích gặm cỏ non.
Chỉ có .Jane, mới dám nói trúng chỗ hiểm.
Cố Thành Trung nhất thời không biết nói gì, bởi vì những gì cậu ấy nói là sự thật và không thể bác bỏ.