“Jane, đã bao lâu không gặp, sao cậu lại ăn nói ác độc như vậy?”
“Như nhau cả thôi!”
Hai người nhìn nhau, và cả hai đều nhìn thấy trong mắt nhau sự đồng cảm.
Có người cùng chí hướng, có người đánh nhau xong mới thành bằng hữu.
Lúc này, ba người bên ngoài đang tranh cãi kịch liệt.
Điện thoại của người đàn ông bên này có tin nhắn đến.
“Thẻ phụ của quý khách đã tiêu một trăm năm mươi triệu…”
Vợ đánh bài, chồng trả tiền.
Thăng thì cho vào túi mình, thua thì đế chồng gánh, không có gì sail “Nghe nói hai người muốn tổ chức | đám cưới một lần nữa, thật là hay quá.”
“Minh Châu cũng muốn tổ chức cùng chị. Trước kia ở nhà họ Bạch tổ chức có chút qua loa đại khái, Mạc Ngôn thấy bọn chị tổ chức hôn lễ, cũng muốn tổ chức cho Minh Châu. Bọn chị định chờ em, khi nào em và .Jane sẽ tu thành chính quả?”
“Em á?’Đôi mắt cô ảm đạm một lúc mới nói: “Bọn em vấn còn sớm, mọi người đừng đợi em, em còn muốn dự đám cưới của mọi người. Mọi người nhớ ném quả cầu hoa cho em để lấy may.”
“Hai đứa kết hôn không đăng ký, cử hành hôn lễ trước với bọn chị, thế nào?
Bạch Minh Châu không nhịn được liền đề nghị.
“Không được, nếu các cụ trong họ mà biết tin này, nhất định sẽ làm cho tan tành khói lửa mất!”
“Vậy thì…chúng ta sẽ không nói cho người khác biết, dù sao mọi người đều biết bọn chị đã kết hôn rồi. Chị và anh Trung cũng không định làm ầmï, chỉ ở nhà, sau đó mời một số bạn bè và người thân tụ tập, chắc chắn họ sẽ không làm lộ ra ngoài.”
Hứa Trúc Linh nói.
Đôi mắt của Risa chợt sáng lên, cũng đã động lòng.
Nhưng cô không biết ý của .Jane thế nào.
“Chuyện đó… cho dù em đồng ý, cũng phải để .Jane gật đầu trước, nếu không……. nếu không em bên này thu xếp xong rồi, anh ấy không đồng ý thì phải làm sao?”
“Thôi được, để chị bảo anh Trung nói chuyện với cậu ấy!”
Hứa Trúc Linh liền lấy điện thoại ra và nhăn tin cho Cố Thành Trung.
Người đàn ông ở đầu bên kia vừa nhận được chỉ thị của vợ, liền giao con cho Mạc Ngôn trông.
Jane lúc này đang hóng gió ngoài ban công, anh từ phía sau võ võ vai: “Có phải cậu thấy răng đàn ông trông con rất vô vị phải không?”
“Không phải vậy đâu, thú vị lắm, ai mà ngờ được một người đàn ông uy phong lãm liệt trước mặt người khác, đăng sau lại làm nô tỳ cho vợ, tam tòng tứ đức, giúp vợ dạy con?”
“Cậu đúng thật là nhỏ nhen, tôi nói cậu một câu, cậu trả lại tôi y như vậy.
Nhưng tôi cũng không sợ người khác biết, ta vốn là vậy. Yêu vợ nên nhường cô ấy, nghe lời cô ấy cũng không phải việc gì đáng xấu hổ, tôi vui vì điêu đó.
“Thấy anh và Trúc Linh bây giờ rất hòa hợp, tôi cũng yên tâm.” “Nhưng con bé rất quan tâm đến cậu, lần này chúng tôi dự định tổ chức hôn lễ, Mạc Ngôn và Bạch Minh Châu cũng tổ chức cùng, cậu có muốn tổ chức cùng không? “Anh nhướng mắt hỏi: “Chúng ta mời mọi người trong nhà dùng bữa nhẹ, mặc áo cưới cảm nhận lại lân nữa, cậu có muốn tham gia thử cảm giác không, tận hưởng cảm giác có vợ trước một chút?”