“Bọn chúng đáng chết, giữ bọn chúng lại, sau này có thể sẽ làm hại người khác.”
Giọng điệu cậu tràn đầy ý thù địch.
“Diên… anh đừng làm em sợ.”
Người vẫn còn đứng ở cửa cục cảnh sát đó, nói mấy lời như vậy lỡ như bị giữ lại đưa về hải quan, trục xuất về nước thì phiên phức lắm.
“Risa, anh từng bị cưỡng hiếp.”
Cậu siết chặt bàn tay nhỏ bé của cô, rốt cuộc… cậu cũng đã nói ra rồi.
Ngay cả khi cô không muốn làm tổn thương chính mình, đối với mấy chuyện này tránh không nhắc đến, nhưng… cậu có quyền nói ra cho cô biết.
“Em… em đoán được rồi.”
Cô nhẹ giọng nói: “Nhưng chuyện đó thì sao, em sẽ không làm tổn thương đến anh đâu, em cũng bằng lòng chờ…”
“Là một người đàn ông.”
“Sao… sao cơ?”
Lần này Risa hoàn toàn chết lặng, mở to mắt nhìn cậu, tự hỏi chính mình có phải hay không đã nghe nhầm.
“Cũng là ba tên đàn ông, uống quá chén, đi nhầm vào chỗ riêng tư của anh.
“Lúc đó anh chỉ có một mình. Bọn họ nghĩ anh là con gái, cưỡng ép và đẩy anh ngã xuống. Nhưng sau khi biết anh là con trai, bọn họ vẫn cứ…”
Nói đến đây, cậu không thể nói thêm được nữa, dùng sức siết chặt hai tay, toàn thân đều run lên.
Đó là một cơn ác mộng, từng chút từng chút nuốt chửng bản thân cậu, khiến cho cậu trở nên hoảng hốt và sợ hãi, trở thành không còn là chính mình nữa.
Cô nhanh chóng bước tới, ôm thật chặt cậu vào trong lòng.
Bàn tay nhỏ bé dịu dàng võ về lưng cậu, lại nhẹ giọng an ủi: “Đều đã qua cả rồi, sẽ không có ai nhắc lại chuyện này, anh đừng tự dọa bản thân mình nữa.”
“Trước đây anh không có năng lực phản kháng, nhưng bây giờ rõ ràng có khả năng rồi, ấy vậy mà lại rơi vào sợ hãi không thể ra tay, anh như vậy…
không thể tự bảo vệ mình, huống chỉ là bảo vệ em.”
“Risa… anh sắp không phải là chính mình nữa rồi, anh thật sự chỉ là một tên rác rưởi.’ Cậu tự phủ nhận bản thân, lâm vào tình trạng tự trách sâu sắc.
“Sẽ không đâu, em biết Diên thông minh cẩn trọng, các vấn đề kinh doanh không có gì mà anh ấy xử lý không chu toàn. Anh ấy vì bạn bè mà sẽ không tiếc cả mạng sống, anh ấy cũng sẽ không đế ai phải thất vọng. Anh có thể bảo vệ tốt bản thân, em… em không cần anh bảo vệ, em có thể học mấy bài quyền, về sau em có thể đối phó mấy tên đàn ông say rượu đó.”
“Diên, em xin anh đó, mọi chuyện đều đã qua cả rồi, anh đừng lại suy nghĩ lung tung về nó nữa có được không?”
“Chúng ta… coi như không có chuyện gì xảy ra, được không?”
Diên nghe những lời này, nhắm mắt lại sâu thật sâu.